Niếp Khải Tuấn bật cười nói: "Xem ra anh Đường Minh Tam có vị trí vô cùng cao trong lòng của Tiêu Hào nhỉ.
Đường Minh Tam vô cùng bất đắc dĩ, thở dài một hơi rồi nói: “Không sai, tôi và Tiêu Hào là hai anh em kết nghĩa, hai người chúng tôi đã từng có cùng chung một chí hướng, là người anh em tốt nhất của nhau. “Sau đó tôi trở mặt thành kẻ thù của Tiêu Hào, đó cũng không phải là kết quả mà tôi muốn nhìn thấy. “Nhưng mà không còn cách nào khác, tôi đã bước đi một nước đó, chẳng còn có thể quay đầu lại được nữa, chỉ cần các anh cưỡng ép tôi, chắc chắn sẽ có thể kìm hãm được Tiêu Hào
Đường Minh Tam cũng là một người sống rất có tình nghĩa, anh ta và Tiêu Hào cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học, trung học cơ sở, trung học phổ thông, đại học đều học chung một ngôi trường.
Tình cảm với Tiêu Hào như anh em, tình cảm vô cùng sâu đậm.
Nhưng sau này xảy ra rất nhiều chuyện mà bản thân không thể làm chủ được, mọi chuyện không như mong muốn.
Hai người bí mật bí mật bày đặt âm mưu một lúc.
Sắp xếp xong tất cả mọi chuyện rồi Niếp Khải Tuấn mới rời đi.
Buổi tối Tiêu Hào cùng ăn cơm uống rượu với mọi người vô cùng vui vẻ.
Cả một ngày trời, nhà họ Niếp không có bất cứ một hành động gì, cũng không hề cho người đến đối phó Tiêu Hào, cũng chẳng hề đến đây điều trả bất cứ tin tức gì.
Điều này vô cùng kỳ lạ, lẽ nào kế hoạch của nhà họ
Niếp mới bắt đầu bước đầu tiên đã thất bại bị dập tắt rồi hay sao? Lẽ nào không còn lấy một kế hoạch tiếp thào nào khác nữa hay sao?
Tiêu Hào hoàn toàn không tin vào điều này.
Tiêu Hào cho rằng đây chẳng qua chỉ là sự bình yên trước khi mưa bão ập đến mà thôi.
Nhưng Tiêu Hào không hề lo lắng, dựa vào thực lực của anh thì vài vị Đế Vương của Kỳ Hạ, anh cũng chẳng thèm để ý tới.
Đến lúc đó binh đến tướng chẳn, nước đến đất chặn.
Nhưng Tiêu Hào lại không hề biết rằng trong đồ ăn và thức uống của buổi tối ngày hôm nay đều bị Đường Minh Tam thêm vào thuốc bộ Đế Vương mất mạng.
Thuốc bột Đế Vương mất mạng vô càng đáng sợ, sau khi những tướng mạnh ở dưới cảnh giới Đế Vương uống phải đều sẽ không có bất kỳ tác dụng nào, chỉ có tướng mạnh ở cảnh giới Đều Vương sau khi uống phải mới phát độc.
Nếu như vị Đế Vương này không sử dụng đến năng lượng của cảnh giới Đế Vương, không ra tay thì độc tính cũng sẽ không bị kích hoạt.
Một khi sử dụng đến năng lượng của cảnh giới Đế
Vương thì những độc tính này sẽ xâm nhập vào hệ thần kinh vô cùng đáng sợ. Sau khi ăn cơm xong, Tiêu Hào nói chuyện với mọi người rất lâu, bầu không khí vô cùng sôi nổi.
Gương mặt của người nào người nấy đều nở những nụ cười vui vẻ.
Buổi tối Tiêu Hào với Liễu Nguyệt Hân ở cùng với nhau, hai người bọn họ quấn lấy nhau hệt như đôi vợ chồng tân hôn vậy.
Sáng sớm ngày hôm sau vào lúc tám giờ.
Liễu Nguyệt Hàn cùng vài người phụ nữ đã chuẩn bị xong bữa sáng cho mọi người rồi.
Mọi người vừa mới đánh răng rửa mặt xong chuẩn bị cùng nhau ăn sáng thì đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng hét lớn: “Tiêu Hào, cái đồ phản quốc nhà anh mau cút ra đây.
Tiếng hét lớn này như sấm chớp rầm rầm, khiến cho hang động Huyền Âm rung chuyển.
Tất cả mọi người có mặt ở hiện trường ngoại trừ Tiêu Hào ra, những người khác đều cảm thấy chói tai, Tiêu Hào đã biết được rằng người đến đây là một vị Đế Vương lớn mạnh.
Tiêu Hào mỉm cười lạnh lùng trong lòng, người nhà họ Niếp cuối cùng cũng đến rồi.
Ngay sau đó Tiêu Hào nói với mọi người: “Tất cả mọi người tập trung lại, tôi sẽ tạo ra một nguồn năng lượng bao trùm bảo vệ lấy mọi người, mọi người không được rời khỏi nơi đây.
Liễu Nguyệt Hân, Chu Tước, Đỗ Thanh Như, Bạch Ái Linh, Trương Mạn Mạn, Bạch Khả Như và mấy người phụ nữ đều tập trung toàn bộ lại.
Nhưng lại không nhìn thấy Đường Minh Tam ở đâu cả.
Tiêu Hào hỏi mọi người: "Đường Minh Tam đâu?” Liễu Nguyệt hân nói: "Em cũng không biết nữa có lẽ sáng sớm đã đi ra bên ngoài luyện tập rồi.” "Đường Minh Tam có một thói quen, buổi sáng thường rất hay ra ngoài tìm một nơi nào đó để tập luyện sáng sớm.
Đường Minh Tam không ở đây, Tiêu Hào chỉ đành bảo vệ tất cả những người còn lại.
Chỉ cần Đường Minh Tam âm thầm ở yên thì sẽ không có chuyện gì.
Mà Tiêu Hào cũng tin tưởng vào mưu trí của Đường Minh Tam, nếu như cảm nhận được ở đây có cuộc chiến của tướng mạnh ở cảnh giới Đế Vương, anh ta chắc chắn sẽ không lại gần.
Tiêu Hào bảo mọi người ngồi xuống bên cạnh mép Linh Trì, trên tay xuất hiện một ngọn lửa màu trắng.
Những ngọn lửa này kết hợp cùng với huyết mạch của anh, xuất hiện một nguồn năng lượng bao trùm vô cùng mạnh mẽ, bao trùm lấy tất cả mọi người vào bên trong.
Khoảng không gian hơn hai mươi mét vuông được bao trùm bảo vệ.
Tiêu Hào nói: “Mọi người yên tâm, cho dù bất cứ người nào đến thì trong vòng năm giờ đồng hồ chắc chắn sẽ không có cách nào có thể phá giải được nguồn năng lượng bao trùm trước mắt này được đâu. Sau khi Tiêu Hào đã bảo vệ cho mọi người xong, bóng dáng lóe lên, vèo một cái rời khỏi Linh Trì, sau đó xông ra khỏi hang động Huyền Âm.
Tiêu Hào xông qua con thác nước ở bên ngoài hang động Huyền Âm, nhìn thấy bờ bên kia của con thắc có ba người đang đứng đó.
Ba người đứng yên một bên, ánh mắt vô cùng bình tĩnh nhìn chăm chăm Tiêu Hào.
Ba người đều mặc áo dài, khắp người tràn ngập những hơi thở của Đến Vương.
Người đầu tiên ở bên trái là Đông Đế, cũng chính là Đông Hoàng Đại Đế
Người mặc đồ đen đứng ở giữa là Đế Vương Tây Độc.
Người mặc bộ đồ màu xanh ở bên phải chính là Bắc Đế, Bắc Nhạc Đế Vương Trần Bắc Huyền.
Ở phía sau ba người còn có hơn trăm vị tướng mạnh. Ông chủ nhà họ Niếp Niếp Thiên Hưng đem theo hơn năm mươi người, còn hơn năm mươi người còn lại là người bà ba vị Đại Đế Vương đem theo.
Thực lực của những người này, người nào người nấy đều ở Dương Thần cấp chín.
Thậm chí có người còn vừa mới bước chân vào cảnh giới Đế Vương, nhất là hơi thở của Niếp Thiên Hưng vô cùng mạnh mẽ.
Giống như là đã dùng thuốc vậy, dường như đã đạt tới cảnh giới của Đế Vương. “Ha ha ha ha. Tiêu Hào đứng ở trước miệng của con thác, nhìn ba vị Đế Vương ở trước mắt bật cười vài tiếng. “Thật không ngờ rằng lại tụ tập đủ cả Đông Nam Tây Bắc tứ đại Đế Vương của Kỳ Hạ ở đây, thật thú vị đấy.” Đông Hoàng Đại Đế hừ lạnh một tiếng: “Tiêu Hào, bây giờ anh đã không còn là Đế Vương của Kỳ Hạ nữa rồi, đừng có tự đất vàng lên mặt mình thế “Bây giờ anh chính là một kẻ phản quốc, là kẻ phản bội của Đến Vương Khu Kỳ Hạ tamlinh247.net trang web cập* nhật nhanh nhất
Đế Vương Tây Độc bậy cười ha ha vài tiếng: "Anh Tiêu Hào à, trước đây mọi người đều cùng là tứ đại Đế Vương của Kỳ Hạ, nhưng điều đáng tiếc là bây giờ anh lại trở thành một tên phản bội. “Trước đây mọi người cùng là chiến hữu, còn bây giờ mọi người là kẻ địch của nhau, không thể không nói quả thật là quả đáng tiếc.
Trước kia, tử đại Đế Vương quả thực từng là những người anh em của nhau. Bây giờ đã lật mặt hoàn toàn rồi. Gương mặt của Bắc Để Trần Bắc Huyền lạnh lùng, khi xưa anh ta từng bị Tiêu Hào đánh bại hai lần, mỗi khi nhìn thấy Tiêu Hào liền muốn dạy dỗ đối phương một trận ra trò.
Nhưng mà lần này bọn họ đến đây là để giết Tiêu Hào. Trần Bắc Huyền nói: “Tiêu Hào, bây giờ tam đại Đế Vương chúng tôi đã tụ tập đầy đủ, hôm nay sẽ bắt anh về “Đưa anh đến Đế Vương Khu xét xử, nể mặt vì chúng ta đã từng là Đế Vương của Kỳ Hạ, vì thế tôi khuyên anh nên buông tay chịu trói, đừng có phản kháng vô ích nữa.
Tiêu Hào nghe thấy nhưng lời của Trần Bắc Huyền cảm thấy vô cùng kỳ lạ liền nói: "Ba người các anh đến đây không phải là muối giết chết tôi hay sao?” “Các anh câu kết với người nhà họ Niếp làm việc xấu, bước đầu tiên là phải người giết hại bạn bè của tôi và vợ của tôi.” “Bước thứ hai là để dụ tôi xuất hiện để giết chết tôi. “Sao thế bây giờ các anh lại không muốn giết chết tôi nữa rồi à?" “Muốn bắt tôi đem về hay sao?
Tiêu Hào cảm nhận được bên trong có âm mưu.
Đông Hoàng Đại Đế bật cười nói: "Bởi vì trước kia chúng ta đều từng là Đế Vương của Kỳ Hạ, mặc dù anh là kẻ phản bội, nhưng chúng tôi sẽ giữ lại thể diện cho anh. "Nề mặt tình cảm trước kia, chúng tôi không muốn giết chết anh mà chỉ muốn bắt anh về để xét xử công khai mà thôi.”
Tiêu Hào quát lớn nói: "Đông Hoàng Đại Đế à, ai có tình cảm với anh cơ chứ?" “Tôi thông qua quãng thời gian vài năm ngắn ngủi trở thành Đế Vương đời đầu. “Tôi mới chỉ gặp mặt anh có một lần mà thôi, tôi và anh có tình cảm gì cơ chứ?” “Bất luận các anh có âm mưu quỷ kế gì đi chăng nữa, hôm nay tôi sẽ không đi theo các anh đâu. “Nếu như các anh muốn ra tay thì cứ việc. “Các anh muốn giết tôi, tôi chắc chắn sẽ không chút lưu luyến mà giết chết hết từng người một đâu.” Đông Hoàng Đại Đế nghe thấy những lời mà Tiêu Hào nói sắc mặt càng trở nên lạnh lùng hơn.
Đế Vương Tây Độc bật cười nói: “Anh Tiêu Hào à, anh đừng có mà manh động thế chứ. “Dù gì mọi người đều là cảnh giới Đế Vương, hơn nữa cuộc thi đấu của các Đế Vương trên toàn cầu cũng chuẩn bị diễn ra rồi.” “Nếu như Đế Vương của Kỳ Hạ bị bất cứ tổn hại gì thì đều không tốt cho mọi người cả "Nếu như anh Tiểu Hào đã không chịu buông tay chịu trái, không đi theo chúng tôi, thế thì bốn người chúng ta cử đành một trận là được rồi. “Nếu như anh Tiêu Hào giành chiến thắng, anh có thể đưa theo người của anh an toàn rời khỏi nơi đây, rời khỏi
Kỳ Hạ, chúng tôi chắc chắn sẽ không ngăn cản đầu “Còn nếu như anh Tiêu Hào thua cuộc, thì anh Tiêu Hào hãy theo chúng tôi tới gặp đại nhân Viêm Đế, đến lúc đó, chúng tôi sẽ không làm khó dễ người thân và bạn bè của anh đầu"