Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 371: Bí mật của nhà họ Liễu

Nghe nói Tiêu Hào đã biến thành Đế Nam nhà của mình, tiêu diệt nhà họ Uông, sau khi hợp tác với hai nhà Âu Dương, Yến thì sắc mặt của ông ta cũng trở nên ảm đạm.

Sau khi ông ta biết được thực lực của Tiêu Hào đã đạt tới cảnh giới Huyền Thông, thì cả người đều run rẩy.

Ông ta biết Tiêu Hào luôn giấu rất kĩ, nhưng lại không ngờ lại giấu kĩ đến như vậy! Ông ta nhớ lại trước kia, đâu đâu cũng làm khó Tiêu

Hào, đâu đâu cũng tòan là kẻ đối địch với Tiêu Hào.

Bây giờ nghĩ lại thật đáng buồn cười.

Với thực lực đã đạt tới cảnh giới Huyền Thông của Tiêu Hào, nếu thật sự muốn tiêu diệt nhà họ Liễu bọn họ, thì chỉ cần một cái ngoắc tay.

Tiêu Hào đã tha cho họ hết lần này tới lần khác, nhưng họ lại chỉ ôm hận, chứ không biết ơn, không biết kìm chế

Ông ta nghĩ lại từng chuyện mà lòng buồn bực, ông ta hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh bản thân. “Mọi thứ bên ngoài, ông già này không còn để tâm đến nữa.” “Tiêu Hào bây giờ có phải là người giàu có nhất thành Đế Nam hay không, cũng không liên quan đến tôi."

Ông ta đang lừa mình dối người, nhưng ông ta cũng hết cách, bây giờ đây ông ta không quyền không thể thì ông ta còn có thể làm thế nào? “Phải không?” Đường Minh Tam nói: “Tiêu Hào đã giết chết cả nhà ông, hại nhà họ Liễu mất đi tất cả, lẽ nào ông cam lòng ở đây dưỡng lão đến hết đời sao?”

Ông ta lạnh lùng nhìn Đường Minh Tam: “Mục đích cậu tới đây, rốt cuộc là vì cái gì hả?” “Cậu là anh em của Tiêu Hào, trước đây cậu đã giúp Tiêu Hào, thậm chí cậu còn tự tay giết chết ba ruột của mình!” “Cậu đến đây, là để cười nhạo tôi sao?” “Hay là để thông báo về chiến thắng của Tiêu Hào trước mặt tôi?” “Nếu là như vậy thì mục đích của cậu đã đạt đưuọc rồi đó, cậu cút ngay đi cho tôi!”

Ông ta không khỏi tức giận.

Đường Minh Tam mặt không đổi sắc, nói: “Tôi đến đây vì muốn hỏi ông hai chuyện. “Chỉ cần ông trả lời tôi, nói cho tôi biết đáp án, thì tôi sẽ giúp ông giết Tiêu Hào “Thậm chí là... tôi sẽ giúp ông để ý đến Liễu Vĩnh đang ở nước ngoài.”

Ông cụ nghe xong thì đồng tử co lại. “Đường Minh Tam, rốt cuộc cậu đang làm trò hề gì vậy hả?" “Cậu là do Tiêu Hào phải đến để thăm dò tin tức của Liễu Vĩnh sao?”

Đường Minh Tam cười nói: “Tôi đã sớm biết Liễu Vĩnh ở nơi nào rồi, tôi cũng biết được anh ta đang ở cùng với Chu Phúc Trung, trong một tổ chức sát thủ

Sắc mặt ông cụ thay đổi rõ rệt, đây là bí mật, làm sao mà đường Minh Tam lại biết được chứ? “Đường Minh Tam rốt cuộc cậu muốn làm cái gì hả?” “Nhà họ Liễu nhà chúng tôi đã nhà tan cửa nát rồi, mà cậu với Tiêu Hào vẫn muốn đuổi cùng giết tận sao!”

Đường Minh Tam lắc lắc đầu, cười nói: “Ông già à, ông không cần phải lo lắng. “Nếu như tôi thật sự muốn giết Liễu Vĩnh, thì anh ta đã chết từ lâu rồi.” “Trước đây ông gây thù với Tiêu Hào, tôi đã tới tìm ông hai lần, nói ông không nên làm khó Tiêu Hào, là ông không chịu nghe tôi khuyên đó chứ. “Bây giờ thì ông nên nghe lời của tôi rồi đó.

Trước đây, nhà họ Liễu và nhà họ Đường liên kết lại đối phó với Tiêu Hào, cuối cùng Đường Minh Tam lại phản bội lại tất cả mọi người.

Ông ta luôn nghĩ rằng Đường Minh Tam là người của Tiêu Hào!

Cho nên, ông ta không tin tưởng Đường Minh Tam.

Ông ta tuyệt vọng cố gắng bình tĩnh lại, nói: “Đường Minh Tam, cậu đúng là có mục đích mới tìm tới tôi, rất cuộc là cậu muốn cái gì?” “Nói đi, đừng làm lãng phí thời gian của mọi người nữa.” “Trả lời tôi.” Đường Minh Tam nghiêm túc hỏi: “Có phải là con trai thứ hai của ông Liễu Kiến Quốc bị thiếu mất hai ngón chân không?” Ông ta sửng sốt, câu hỏi của Đường Minh Tam rất kì lạ. Thế nào mà lại liên lụy đến Liễu Kiến Quốc rồi?

Ông ta suy nghĩ rồi trả lời: “Lúc Liễu Kiến Quốc năm tuổi, đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chân phải bị mất hai ngón, trên người cũng để lại rất nhiều vết sẹo.” “Cậu hỏi vấn đề này để là gì?” Đường Minh Tạm giật mình. “Tôi lại hỏi ông một chuyện, có phải là Lưu Ngọc Lan không thể sinh con không?” “Liễu Nguyệt Hân không phải là con gái của Liễu Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan đúng không?”

Ông cụ không biết Đường Minh Tam hỏi những chuyện này là có dụng ý gì, đây cũng đâu phải là chuyện gì to tát đâu. “Trước đây, lúc còn ở nhà họ Liễu, ông ta không thích những chuyện này bị tiết lộ ra ngoài, ông ta sợ mất mặt.

Còn bây giờ, thì không còn quan trọng nữa rồi.

Ông ta thở dài và nói: “Tôi không thích Liền Quốc vì nó không nghe lời tôi.” “Lúc Kiến Quốc còn nhỏ, tôi đã đưa nó đi gặp Tu võ, nó không đi. Sau này lớn lên cho nó học làm ăn mà nó không đi." “Chuyện Kiến Quốc và Lưu Ngọc Lan kết hôn, ta vốn không đồng ý, nhưng nó nhất định muốn ở cùng với Lưu Ngọc Lan.” “Ngọc Lan không thể sinh con, ta bảo nó và Ngọc Lan ly hôn, nhưng nó vẫn không đồng ý” “Liễu Nguyệt Hân thật sự không phải con gái ruột, mà là đứa trẻ mà bọn nó đã nhặt về” “Tôi nói bọn nó không được nuôi đứa trẻ này, nhưng bọn nó nhất định muốn nuôi.

Thật sự là từ nhỏ Liễu Kiến Quốc đã không nghe theo sự sắp đặt của bố mình, con đường mà Liễu Kiến Quốc muốn đi thì không ai có thể ngăn cản.

Ngày nay, Liễu Kiến Quốc đã là Tổng hội trưởng Thương hội của thành Đế Nam, thân phận hiển hách, địa vị cao quý. Cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.net

Đường Minh Tam vô cùng hài lòng với câu trả lời của ông ta, anh ta đã có được đáp án như ý muốn trong lòng. “Ông già, cảm ơn ông!” “Tấm thẻ này, ông cầm đi, trong đó có mười lăm tỷ “Chuyện hôm nay tôi hỏi ông, ông không được nói cho người nào khác biết.” Sau khi Đường Minh Tam đưa thẻ cho ông ta thì liền rời đi.

Kể từ khi nhà họ Liễu phá sản, ông ta đã mất hết tất cả, thậm chí là còn nợ nần chồng chất.

Những món nợ đó, Tiêu Hào đã trả hết, rồi đưa ông vào viện dưỡng lão. Mười lăm tỷ này, đối với người từng trải như ông ta không tính là cái gì, nhưng mà bây giờ đối với ông ta mà nói, chính là một khoảng tiền rất lớn.

Ông ta mãi không hiểu được, tại sao Đường Minh Tam lại tới hỏi ông ta những vấn đề này, hỏi xong thì đưa tiền cho ông rồi liền rời đi như vậy.

Trên xe, Lumos lái xe, bên ghế lái phụ sắc mặt của Đường Minh Tam vô cùng khó coi. “Minh Tam, kết quả kiểm tra trường họp của Liễu Kiến Quốc ở bệnh viện anh đã xem rồi sao?” “Kết quả bác sĩ kiểm tra cơ thể của Liễu Kiến Quốc hoàn toàn không có vết sẹo nào cả."

Hai ngón chân bị gãy mất của Liễu Kiến Quốc đã hồi phục một cách thần kỳ” “Những vết sẹo trên người cũng biến mất. "Vậy là... Tiêu Hào đã lừa anh, anh ta không thật lòng với anh!” "Còn anh, lúc trước lại cung cấp tin tức cho Tiêu Hào, anh muốn phản bội lại tổ chức. Tâm trạng của Đường Minh Tam rất phức tạp. Lúc đầu, Đường Minh Tam và Tiêu Hào đấu tay đổi, một số sát thủ trong Ám Dạ đã đâm Tiêu Hào, thậm chí là đâm trúng tĩnh mạch.

Lúc đó cứ nghĩ rằng họ đã giết chết Tiêu Hào, nhưng

Tiêu Hào lại đứng dậy.

Trong đại hội chủ tịch thành phố, Đường Minh Tam vô tình phát hiện ra vết thương trên cổ của Tiêu Hào, vậy mà không để lại chút sẹo nào.

Sau này, Lumos đã kiểm tra sự việc này, trên người Tiêu Hào không hề có vết thương nào, mọi thứ đều phục hồi một cách thần kỳ. Lumos đã điều tra bệnh án của Liễu Kiến Quốc trong những năm qua.

Khi Liễu Kiến Quốc còn nhỏ đã nhập viện vì một tai nạn lớn, trên người bị đa chấn thương và mất hai ngón chân.

Nhưng mà, sau chuyện Đại đô đốc Cao, thì toàn bộ vết thương trên người Liễu Kiến Quốc đều đã hồi phục lại

Tới lần này, Đường Minh Tam vì muốn chứng minh chuyện này.

Rằng Tiêu Hào có một sức mạnh bí ẩn, không chỉ có thể chữa lành vết thương của chính mình mà còn có thể chữa lành những vết thương nghiêm trọng của người khác, còn có thể làm cho ngón tay ngón chân phát triển trở lại! Đường Minh Tam nhìn hai chân trống rỗng ở dưới của mình, rơi vào trầm tư.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK