“Trương Hồng Long, ông gạt tôi." Tiêu Hào gầm nhẹ: “Nhà họ Tần ở thủ đô là gia tộc bậc nhất!”
Trương Hồng Long bất đắc dĩ nói: "Biết ngay mà lúc nghe Đường tổng nói ra cái tên đỏ tạo cũng không tin, đánh chết cũng không tin. Sau đó đích thân cậu chủ nhà họ Tân tới, tạo mới tin.” “Đúng vậy." Đường Tuyết Như nhớ lại tình cảnh lúc đó mà khiếp sợ: "Lúc đó tạo còn sợ mấy ngày liền, nhà họ Tân cao quý vậy mà lại hợp tác với mấy gia tộc nhỏ bé như bọn tao. Sau đó mới hiểu thì ra là bởi vì lúc đó ba nhà quá nhỏ yếu nên dù có lộ ra cũng sẽ không bị nghi ngờ"
Tiêu Hào tin hai người này không nói bậy. Vì sao nhà họ Tân phải đối phó với nhà họ Tiêu nhỏ bé? Giống như hoàng đế lại đi đối phó với thường dân vậy.
Nhà họ Tiêu và nhà họ Tân không có liên quan gì hết, hoàn toàn là người của hai thế giới.
Đường Tuyết Như thấy Tiêu Hào không nói gì: “Tiêu Hào, bọn tao không cần phải lừa một người chết.
Tiêu Hào hít sâu một hơi, nói: "Nói cho tôi biết mục đích nhà họ Tân hủy nhà họ Tiêu là gì?” Một thế lực bật nhất muốn tiêu diệt nhà họ Tiêu thì phải đại vài người đi là được rồi, sao lại phải hợp tác với ba "Căn nhà lá địa phương chứ
Điểm này rất đáng nghi
Đường Tuyết Như liếc Tiêu Hào. “Nhà họ Tân muốn làm cái gì còn cần phải bảo với bọn tôm tép tạo hay sao?”
Trương Hồng Long cũng nói: “Tao cũng thắc mắc chuyện này, nhà họ Tân diệt nhà họ Tiêu thì được cái gì chứ?" "Tiêu Hào, hay là... mày xuống dưới hỏi Diêm Vương đi, không chừng sẽ biết được câu trả lời đó. Đường Tuyết Như quơ quơ con dao ngân sắc bén trong tay, ánh mắt độc ác: "Hỏi xong hết rồi, ra tay đi."
Biết được những chuyện muốn biết rồi, hai người chuẩn bị giết người diệt khẩu. "Mày hại chồng tao ngồi tù, không biết sống chết thế nào. Bây giờ tao muốn tự tay làm thịt mày!" "Đường tổng Trương Hồng Long kéo Đường Tuyết Như lại: “Đừng vội, để tôi trước đi, nó hại chết em trai và cháu trai tôi, tôi muốn siết cổ nó cho nó hưởng thụ mùi vị cái chết" Mắt ông ta lóe tia độc ác dữ tợn. Hai người hận không thể xé Tiêu Hào ra thành trăm mảnh.
Đúng lúc này, hai tay Tiêu Hào năm chặt, đột nhiên dùng sức. Giây tiếp theo, toàn bộ dây thừng trên người anh đứt hết. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Đường Tuyết Như vẫn đang đạp lên người anh trực tiếp bị hất văng ra xa ba mét, té đập người xuống đất.
Tiêu Hào đứng lên, lạnh lùng nhìn hai người: “Giết tôi? Muốn lấy mạng tôi? Các người làm được sao?"
Hai người hoảng sợ Tiêu Hào bị dây thừng to chắc trói chặt, vậy mà lại phá dây thừng đứt thành từng đoạn, đây còn là sức người hay sao! “Sao có thể!” Trương Hồng Long theo bản năng lùi về sau hai bước: "Mày Sao mày làm được?" Hai người cho rằng Tiêu Hào chết là chuyện không thể nghi ngờ, mọi chuyện đang diễn ra theo kế hoạch, nhưng lúc sắp ra tay Tiêu Hào lại đột nhiên bùng nổ.
Bọn họ biết Tiêu Hào rất giỏi võ
Nhảy mất một cảm giác sợ hãi đánh úp vào nội tâm của hai người. Tiêu Hào đấm vào ngực Trương Hồng Long một đám.
Phụt
Trương Hồng Long lập tức phun máu, ngã xuống đất, kêu thảm vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự
Nếu Tiêu Hào muốn giết Trương Hồng Long thì một đấm vừa rồi đã đánh vỡ tìm ông ta, nhưng bây giờ ông ta còn chưa chết được. Tiêu Hào có kế hoạch của mình.
Đường Tuyết Như mới vừa đứng lên nhìn thấy cảnh này thì chân run lẩy bẩy, mềm nhũn té xuống lại. Đường Tuyết Như sợ đến toàn thân run rầy: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi, chuyện năm đó, là do bác cả làm, không liên quan tới tôi, tôi không tham gia, tôi chỉ biết vài chuyện thôi. Cậu muốn biết cái gì tôi sẽ nói ra hết, cầu xin cậu, tha cho tôi.”
Anh lạnh nhạt đi tới trước mặt Đường Tuyết Như. Cô ta quỳ xuống cầu xin trong tuyệt vọng! Tiêu Hào giảm lên người Đường Tuyết Như. Lúc nãy bị giảm lên lâu như vậy, anh muốn trả lại.
Ngay khi chân Tiêu Hào sắp giảm xuống thì một bóng đen xuất hiện chân trước mặt cô ta. Bóng đen kia đã lên đùi Tiêu
Hào. Tiêu Hào dùng lực rất nhỏ, vốn chỉ muốn đạp Đường Tuyết Như thôi chứ không muốn giết cô ta. Nhưng bóng đen kia lại dùng sức rất lớn, định đá gãy chân Tiêu Hào.
Sau đó quả thật đá trúng đùi Tiêu Hào rồi, nhưng bóng đen cảm thấy như đá trúng tấm sắt vậy! "Răng rắc!"
Mấy ngón chân gãy xương, bóng đen đau đến nhe răng, lùi về sau năm bước mới ngừng lại được, khỏe môi run rẩy, chân phải đau đến tê dại. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Bóng đen này là người trung niên thần bí bên cạnh Đường Thiên Quân. "Bản lĩnh không tệ, sức lực tàn nhẫn, ông là sát thủ” Tiêu Hào liếc mắt một cái đã nhận ra được.
Người trung niên ngẩn ra, không trả lời mà nói với Đường Tuyết Như: "Sao còn chưa đi.
Đường Tuyết Như đứng dậy chạy ngay lập tức
Tiêu Hào không quan tâm nói: “Ở trước mặt tôi, không ai thoát được!"
Sát thủ quát: "Mạnh miệng!
Sát thủ nhịn đau phóng tới chỗ Tiêu Hào.
Chỉ thấy bóng Tiêu Hào chợt lóe, tốc độ như ma quỷ xẹt qua người ông ta.
Đường Tuyết Như chạy tới cửa xưởng đã bị Tiêu Hào chặn trước mặt. “Một lát nữa sẽ tính số với cô." Tiêu Hào chạm nhẹ lên ngực Đường Tuyết Như, cô ta đã ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Trong lòng sát thủ kinh ngạc.
Dễ như trở bàn tay tránh được công kích của mình, đi xuyên qua phạm vi sát khí, hoàn toàn không để mình để vào mät.
Tiêu Hào nhìn tên sát thủ, lạnh nhạt nói: “Ông là người của nhà họ Đường?" “Phải thì sao, mà không phải thì sao?” Tay phải sát thủ xuất hiện một con dao, trên đó toả ra từng luồng sát khí. “Tiêu Hào, mày cũng có chút bản lĩnh đó, tao rất muốn xem mày mạnh tới mức nào! Tiêu Hào đứng yên tại chỗ, chờ sát thủ đâm tới. Ba mét, hai mét, một mét. Con dao lấy tốc độ cực nhanh hướng vào cổ Tiêu Hào.
Sát thủ vô cùng lợi hại, đã chuẩn bị sát chiêu ở phía sau, chiều nào cũng đòi mạng! Con dao lao tới cổ Tiêu Hào, mạnh mẽ và sắc bén có thể cắt ngọt đầu của một người
Nhưng Tiêu Hào vẫn đứng yên, thậm chí còn chưa ra tay!
Sát thủ thấy sắp dễ dàng giết được Tiêu Hào rồi, nhưng trong lòng lại bất an
Tiêu Hào rất mạnh, đối mặt với một đòn chí mạng sao có thể không tránh?
Giây tiếp theo, Tiêu Hào ra tay, lúc con dao chỉ còn cách cổ khoảng nửa centimet.
Tay phải nhanh như tia chớp giơ lên, ngón giữa và ngón trỏ kẹp lấy con dao.
Sát khí trên con dao biến mất sạch.
Keng!
Thân con dao bị gãy làm hai đoạn, anh dùng hai đầu ngón tay bấm gãy con dao
Ngón tay Tiêu Hào kẹp mũi dao kê lên cố sát thủ, mọi chuyện xảy ra quá nhanh đến mức không thể tưởng tượng l Chỉ trong một chiêu đã bị đánh bại! Sát thủ không dám nhúc nhích, mũi dao xẹt qua cổ ông ta máu tươi chảy một đường
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất