Khi ấy Tiêu Hào chỉ muốn hoàn thành chuyện mà mình muốn làm, đi tìm Liễu Nguyệt Hân yêu quý của mình.
Tiêu Hào đã hoàn thành cam kết sáu năm cho nên Tiêu Hào trở về bên cạnh Liễu Nguyệt Hân, anh buông bỏ hết những thứ mình đang có, thậm chí còn đồng ý bỏ qua vị trí Đế Vương trên vạn người kia.
Năm đó, Tiêu Hào từ chối lời mời của Ninh Khinh Vân, sau đó Tiêu Hào thật sự cảm thấy vô cùng hối hận, dù sao thì Ninh Khinh Vân cũng là sư phụ của anh, hơn nữa Ninh Khinh Vân cũng vì Tiêu Hào mà hi sinh rất nhiều thứ.
Tiêu Hào vẫn luôn trách Ninh Khinh Vân việc cô ta giấu diếm thân phận, sau đó có quá nhiều chuyện xảy ra, Tiêu Hào cũng nghĩ rõ ràng, sự đúng sai trong thế giới này cũng không phải bởi vì hai thân phận khác nhau.
Nếu như ban đầu, anh đi theo Ninh Khinh Vân thì anh đã được gặp Liễu Nguyệt Hân từ sớm, nếu như Tiêu Hào không ở lại nước Kỳ Hạ phát triển vậy thì nước Kỳ Hạ và Ma Đô cũng sẽ không xảy ra chiến tranh.
Thật sự thì năm đó quá nhiều chuyện xảy ra, vô cùng rắc rối, cũng có rất nhiều chuyện mơ hồ, nhất là chiến tranh giữa Ma Đô và nước Kỳ Hạ, giống như chiến tranh giữa Ninh Khinh Vân và Tiêu Hào vậy.
Dường như có người đứng sau điều khiển hết tất cả những chuyện này, thế nhưng vẫn luôn không thể điều tra được gì.
Cho nên chuyện khiến Tiêu Hào cảm thấy hối hận nhất chính là đã rời khỏi Ninh Khinh Vân.
Sau mấy phút, âm thanh kia lại xuất hiện. "Nói như thế thì ngài có quan hệ vô cùng tốt với Ma Đế đời này của Ma Đô chúng tôi."
Tiêu Hào nghiêm túc trả lời: "Không sai, cô ấy chính là sư phụ của tôi, là sư phụ mà tôi kính trọng nhất, cũng là một trong những người mà tôi yêu mến nhất."
Âm thanh kia lại vang lên: "Ngài là Đế Vương của nước Kỳ Hạ, thế nhưng sư phụ của ngài lại là Đế Vương của Ma Đô, nếu như bây giờ nước Kỳ Hạ lại xảy ra chiến tranh với Ma Đô vậy thì ngài sẽ đứng về phía nào?" "Hoặc là nói nếu bắt ngài ra tay giết chết Đế Vương Ma Đô vậy thì cậu có đồng ý làm hay không?" Vấn đề này dường như đang muốn làm khó Tiêu Hào.
Từ xa xưa lòng trung thành và công lý luôn là hai thứ khó có thể đạt được.
Tiêu Hào nghiêm túc trả lời: "Nước Kỳ Hạ và Ma Đô đều đã ngưng chiến, hơn nữa cũng đã ký hiệp ước ngưng chiến, trong vòng năm mươi năm sẽ không bùng nổ chiến tranh, nếu quả thật có chiến tranh bùng nổ vậy thì tôi sẽ bảo vệ quốc gia." "Nếu muốn tôi tự tay giết chết sư phụ của mình thì tôi không thể làm được, bất kỳ người nào cũng không thể ép buộc tôi phải làm việc này." "Nếu như Đế Vương của nước Kỳ Hạ ra lệnh này với tôi vậy thì tôi cũng sẽ không thực hiện, tôi đồng ý chịu chết chứ không bao giờ làm tổn thương đến sư phụ của tôi." "Nếu như có người nào muốn làm tổn thương sư phụ của tôi, làm tổn thương tới người quan trọng nhất với tôi vậy thì tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý, ngoại trừ bước qua xác của tôi."
Tiêu Hào trả lời vô cùng nghiêm túc, nếu như hai bên xảy ra chiến tranh vậy thì anh sẽ lựa chọn nước Kỳ Hạ.
Bởi vì tình cảm riêng tư không giống với lợi ích của quốc gia, mối thù của đất nước mới là quan trọng nhất, tình cảm riêng có thể được đặt qua một bên.
Thế nhưng nếu có người nào muốn gây tổn thương đến Ninh Khinh Vân vậy thì Tiêu Hào chắc chắn sẽ không đồng ý, cho dù là Đế Vương nước Kỳ Hạ thì anh cũng không làm tổn thương đến sư phụ của mình!
Âm thanh kia lại xuất hiện: "Tôi đã hỏi xong những vấn đề mà mình cần biết, cuộc khảo sát của ngài cũng đã kết thúc, thế nhưng tôi vẫn còn một vấn đề muốn cậu đi giải quyết, chỉ cần cậu đồng ý giải quyết chuyện này, máu tươi của Ma Thần sẽ thuộc về cậu."
Tiêu Hào giật mình, chỉ hỏi mấy vấn đề vô cùng đơn giản như thế mà đã kết thúc cuộc khảo sát rồi sao?
Tại sao có thể như thế được chứ?
Từ trí nhớ của người bảo vệ, Tiêu Hào nhớ rằng năm đó khi bố của anh khiêu chiến tầng thứ mười này đã đối đầu với lực lượng của triều đại Ma Đế một lúc lâu.
Thậm chí bố của anh còn bị thương, tại sao khi đến lúc anh thực tập lại chỉ trả lời mấy vấn đề đơn giản như thế thôi chứ?
Nếu đã thông qua thực tập, Tiêu Hào cũng không muốn hỏi thêm nữa.
Âm thanh kia lại nói tiếp: "Tôi muốn ngài làm một chuyện vô cùng quan trọng, dính dáng đến tương lai của Ma Đô, trong cuộc chiến năm đó của Ma Đô và nước Kỳ Hạ, nhất định là có người đã âm thầm dùng kế ly gián, để hai bên bộc phát chiến tranh." "Cho nên ngài phải cùng sư phụ ngài điều tra rõ chuyện này, tìm ra người đứng đằng sau tất cả những chuyện này, sau đó thông báo với tất cả mọi người, Ma Đô và nước Kỳ Hạ đã tốt đẹp trở lại.
Tiêu Hào nghe thấy những lời này thì cảm thấy vô cùng kinh ngạc, anh chỉ nghi ngờ có người cố tình đứng đẳng sau khích bác để trận chiến này bùng nổ, để hai bên đều chết thảm.
Bây giờ khi anh nghe thấy lời nói này thì trong lòng cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Tiêu Hào vội vàng lên tiếng: "Ngài, chẳng lẽ ngài có chứng cứ sao? Ngài đã biết người đứng đằng sau thao túng cuộc chiến này rồi sao?" "Ngài có biết cuộc chiến tranh này đã dính dáng tới mấy đại đế vương vì thế nếu muốn thao túng cuộc chiến này thì là một việc vô cùng khó khăn."
Âm thanh kia lại nói tiếp: "Bây giờ tôi không có chứng cứ gì cả, những việc này cần ngài và Đế Vương Ma Đô cùng hợp tác điều tra, chỉ cần ngài đồng ý vậy thì sáu giọt máu tươi còn sót lại sẽ được giao tới cho ngài ngay"
Tiêu Hào không có lý do gì để từ chối, nếu như năm đó chiến tranh bùng nổ là vì có người ở đằng sau giở trò vậy thì Tiêu Hào nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, chắc chắn phải bắt được người đứng đằng sau mọi chuyện, bắt người đó chịu trách nhiệm về việc đã làm hơn mấy trăm ngàn người phải bỏ mạng. tamlinh247.net tr*ang web cập nhật nhanh nhất
Trong trận chiến năm đó, Tiêu Hào chính là chủ soái của ba quân, anh chịu trách nhiệm về vấn đề sống chết của từng người lính.
Cho nên Tiêu Hào nhanh chóng đồng ý bởi vì anh cũng không có bất kỳ lý do gì để do dự: "Mong ngài cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ tự mình điều tra rõ ràng chuyện này!"
Tiêu Hào vừa nói xong, trước mặt anh nhanh chóng xuất hiện một chiếc cửa đá, khảo sát kết thúc.
Tiêu Hào đẩy cánh cửa đá ra, đi ra khỏi tầng thứ mười, hai vị chủ nhân của tháp Ma Thần đã đứng chờ sẵn ở ngoài, thấy Tiêu Hào đi ra thì vô cùng kinh ngạc.
Trước đây, các Đế Vương vào đó khiêu chiến cũng mất mấy ngày đường mới có thể thoát ra thế mà Tiêu Hào chỉ mấy có mấy phút đã có thể thoát ra ngoài!
Hai người nhìn thấy cánh cửa đá sáng lên, điều này đại diện cho việc Tiêu Hào đã thông qua bài kiểm tra của tầng thứ mười.
Vì vậy hai người nhanh chóng đưa Tiêu Hào xuống tầng thứ chín, khi đi vào trong mật thất của tầng thứ chín, thì nhanh chóng lấy ra sáu chiếc hộp màu vàng.
Bên trong sáu chiếc hộp này chính là sáu giọt máu tươi của Ma Thần, hơn nữa còn có ba giọt máu thông quan, tổng cộng có chín giọt máu tươi Ma Thần, bây giờ Tiêu Hào đã g đủ hết toàn bộ.
Tiêu Hào không hề biết rằng bài kiểm tra ở tầng thứ mười thật ra là chiến đấu với Ma Đế đương thời, người hỏi anh những câu hỏi kia chính là Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân không nghĩ sẽ ra mặt đối đầu với Tiêu Hào.
Bảy năm trước, bố của Tiêu Hào đến đây thực hiện bài kiểm tra, người đã giao chiến với bố của Tiêu Hào chính là bố của Ninh Khinh Vân, Ma Đế đương thời.
Chính bởi vì bố của Tiêu Hào đã đánh Ma Đế trọng thương, nên bây giờ Ma Đế đời trước vẫn đang phải chữa thương, chưa lành hẳn, cho nên người kế vị tiếp theo của ông ta chính là con gái ông ta, Ninh Khinh Vân.
Ninh Khinh Vân hỏi vấn đề mà trong lòng cô ta vẫn luôn muốn biết, chuyện này vẫn luôn nằm trong đầu của cô ta.
Tiêu Hào nói chuyện khiến anh cảm thấy hối hận nhất chính là năm đó đã rời khỏi Ninh Khinh Vân, câu trả lời của anh khiến Ninh Khinh Vân vô cùng cảm động.
Cho nên ban nãy Ninh Khinh Vân mới im lặng một lúc lâu, sau khi đã tiêu hóa hết suy nghĩ của mình, sau đó Ninh Khinh Vân nói rằng Tiêu Hào hãy cùng cô ta điều tra việc chiến tranh bùng nổ năm đó, để nước Kỳ Hạ và Ma Đô trở lại như trước.
Mặc muốn điều tra việc này vô cùng khó khăn thế nhưng lần này Tiêu Hào sẽ cùng hợp tác với Ninh Khinh Vân, chắc chắn sẽ có thể điều tra ra rõ ràng mọi chuyện.