Ninh Khinh Vân nói cũng có lý, nếu Đế Vương muốn làm một việc gì thì rất ít người ngăn cản nổi, khó ai phát hiện ra, Đế Vương có thể bất tri bất giác làm xong mọi việc. Vì thế, hai người lập tức đi tới hoàng thành của thủ đô
Võ Thần.
Hai người đi trên đường phố hoàng thành trông giống như một đôi tình nhân bình thường.
Đương nhiên là diện mạo của hai người đã thay đổi, Tiêu Hào biến thành một thanh niên trẻ trung, đẹp trai, còn Ninh Khinh Vân là thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi.
Đối với một Đế Vương thì thuật dịch dung thay đổi ngoại hình của bản thân rất đơn giản. Ninh Khinh Vân dùng nhẫn truyền âm, liên hệ với người của bên mình ở thủ đô Võ Thần.
Bất kể là thủ đô Võ Thần, Ma Đô hay Đế Vương Khu.
Ở ba nơi này đều có thể lực khác xâm nhập, như là bên trong thủ đô Võ Thần và Ma Đô đều có người của Long tổ và vương triều Ám Dạ.
Nhưng Tiêu Hào không liên hệ với những người này. Ninh Khinh Vân đã liên lạc với người của Ma Đô, năm giờ trước đã nhận được tin tức Võ Thần và Kim Quang đã trở vê.
Sau khi trở về, việc đầu tiên hai người họ làm là không chế Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, nhất tất cả người nhà của bọn họ vào nhà tù.
Sau đó, Võ Thần và Kim Quang tuyên bố Đế Vương
Hoàng triều là gian tế của Ma Đôi Tin tức này kiến cho tất cả mọi người ở Ma Đô khiếp sợ vô cùng!
Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân không ngờ Võ Thần và
Kim Quang lại hành động kiên quyết như thế. Bọn họ vừa quay trở về đã công khai chuyện này ra, khiến rất cả người của thủ đô Võ Thần đều hoảng sợ.
Tiêu Hào cũng hiểu hai người Võ Thần và Kim Quang đã không thể nhẫn nhịn được nữa.
Đổi lại là ai thì gặp chuyện này cũng sẽ tuyên bố ra bên ngoài, nói cho tất cả mọi người của thu đô Võ Thần, công khai tội ác của Ma Độ.
Hơn nữa, Võ Thần và Kim Quang còn mời bậc thầy luyện đan chuyên nghiệp và bác sĩ tới kiểm tra huyết thống của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử.
Còn có huyết thống của con cháu bọn họ cũng phải kiểm tra hết.
Sau khi kiểm tra, phát hiện trong cơ thể của bọn họ đều là ma huyết, còn là ma huyết của hoàng thất chính thống Ma Đô!
Thân phận và huyết mạch của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đã kiểm chứng xong, người nhà bọn họ chịu liên lụy, toàn bộ bị giết ngay tại chỗ, còn hai vị hoàng tử bị bắt nhất.
Khi Ninh Khinh Vân biết người nhà của Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử đều bị giết chết thì cả người rùng mình.
Nhưng chuyện như thế này thì cũng không thể trách Võ Thần và Kim Quang tàn nhẫn độc ác.
Lúc ấy ở hiện trường có rất nhiều cường giả của thủ đô
Võ Thần vây xem, người nào cũng muốn xông lên giết chết hai vị hoàng tử.
Ai cũng muốn rửa sạch nỗi xấu hổ mà đại đế Hoàng triều và người nhà của ông ta gây ra cho thủ đô Võ Thần.
Nhận được tin tức, Ninh Khinh Vân suy nghĩ rồi nói với
Tiêu Hào: "Chúng ta phải gặp được Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử, biết rõ thực hư mọi chuyện, ba tháng nữa đến Hội đàm Tam Phương phải thuyết phục được người của thủ đô Võ Thần"
Nhà tù Hoàng thành do đại đội trưởng canh giữ, qua mười giờ tối, Tiêu Hào và Ninh Khinh Vũ lẻn vào trong nhà tù.
Tuy thủ đô Võ Thần có nhiều thứ giám sát, nhưng đối với hai Đế Vương thì những thứ giám sát ấy chỉ như vật trang trí, hơn nữa với diện mạo lúc này thì không ai nhận ra bọn họ được.
Trong nhà tù có nhiều lính canh, Tiêu Hào và Ninh Khinh Vũ dễ dàng đánh những lính canh này hôn mê bất tỉnh.
Muốn tìm được Đại hoàng tử và Tam hoàng tử không khó, dùng di hồn đại pháp lên những lính canh đã hôn mê này sẽ nhanh chóng lấy được tin tức của bọn họ, lại không ảnh hưởng đến trí nhớ của họ.
Rất nhanh, hai người đã tìm thấy Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử ở tầng thứ ba dưới nhà tù.
Bên trong nhà tù tối tăm mù mịt, hai vị hoàng tử bị nhất trong tù, còn bị dùng dụng cụ tra tấn
Xương tỳ bà của hai người bị khóa lại bằng dây xích sắt.
Trên người họ máu tươi đầm đìa, tóc tai bù xù, nhận hết tất cả những tra tấn.
Hai vị hoàng tử nhìn qua không hơn kém nhau bao tuổi, đều ngoài tứ tuần rồi.
Bọn họ thấy có người tiến vào, thoáng ngẩng đầu lên liếc nhìn vài lần, rồi lại cúi đầu xuống, tựa hồ như đã chết lặng đi rồi.
Ninh Khinh Vũ phất tay, phòng tỏa toàn bộ nhà tù.
Ninh Khinh Vân nói: "Tôi là người của Ma Đô, đến đây tìm các người là muốn biết một số chuyện, chỉ cần các người nói thật, tôi sẽ cứu các người ra." "Ha ha ha ha!"
Đại hoàng tử cười to vài tiếng, nói: "Thắng làm vua thua làm giặc, muốn chém muốn giết thì cứ làm đi, không cần giả bộ gì ở đây" "Tí thì giả người này, lát lại giả kẻ kia, giờ còn nói là người của Ma Đô, các người cho rằng tôi sẽ còn tin à?" "Tôi đã nói nhiều lần rồi, tôi không biết gì hết, các người không cần từ trong miệng tôi nói cái gì!"
Nhị hoàng tử nói với Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân: "Tôi cũng không chịu đựng nổi rồi, còn phiền hai người đến cho tôi thoải mái tí à? Không cần lại tra tấn tôi, không tác dụng đầu, chúng tôi quả thật không biết gì hết!" Cập nhật nhanh n*hất trên tamlinh247.net
Ninh Khinh Vũ đi tới trước mặt hai người bọn họ, bàn tay cô ta đặt trên mạch của Đại hoàng tử, truyền từng đợt hơi thở huyết mạch vào trong cơ thể của Đại hoàng tử.
Cùng cách thức ấy, cô ta xuất ra hơi thở huyết mạch truyền vào trong cơ thể của Nhị hoàng tử. Vết thương của hai người họ khôi phục rất nhanh.
Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử cảm nhận được một cảm giác quen thuộc đối với huyết mạch trong cơ thể Ninh Khinh Vân. Thậm chí, còn khiến hai người bọn họ cho rằng họ và Ninh Khinh Vân là người thân, người thân rất gần.
Ánh mắt của hai người đều nhìn chằm chằm vào Ninh Khinh Vân. Đại hoàng tử kinh ngạc: "Cô là ai? Sao tôi lại có cảm giác cô chính là người thân của tôi?"
Nhị hoàng tử cũng nói: "Tôi cảm giác được hơi thở của bố tôi trên người cô, cô và bố tôi có quan hệ gì? Chẳng lẽ cô là em gái của chúng tôi à?" Ninh Khinh Vẫn đáp: "Tôi là ai không quan trọng, hiện giờ quan trọng là... Các người nói cho tôi biết, bố của hai người mấy năm gần đây rốt cuộc đang làm việc gì? Ông ta muốn bày ra trò gì?"
Đại hoàng tử lắc đầu, nói: "Tôi biết cô không phải là người cho thủ đô Võ Thần, cô chắc chắn có quan hệ gần gũi với chúng tôi" "Nhưng tôi và Nhị hoàng tử không biết gì hết, chúng tôi còn không biết bố của mình là người của Ma Đô "Chúng tôi vẫn cho rằng Võ Thần và Kim Quang phản bội hoàng thất, phản bội thủ đô Võ Thần, bọn họ giết hại bố của tôi, rồi cướp lấy hoàng quyền của ông.
Nhị hoàng tử nói: "Anh trai tôi nói không sai, hai anh em chúng tôi không biết gì cả. Hai chúng tôi vẫn không tranh giành gì, trước giờ chỉ làm việc của chính mình." "Mà bố cũng không để ý hai chúng tôi. Mọi suy nghĩ của ông ta đều dành cho em ba, hiện giờ hai người chúng tôi lại bị đưa ra xử lý, bị tra tấn nghiêm hình, người nhà chúng tôi cũng bị biết giết "Mọi việc diễn ra quá đột ngột, hai người chúng tôi.
Còn không biết chuyện gì xảy ra"
Hai vị hoàng tử đều không cam lòng, chỉ mấy giờ trước bọn họ vẫn là hoàng tử cao cao tại thượng, được mọi người kính nể.
Bọn họ và người nhà cùng nhau sinh sống hạnh phúc, bọn họ muốn gió được gió, muốn mưa có mưa. Nhưng chỉ mấy giờ sau, hai người lại thành tù nhân, người nhà bọn họ bị giết, còn bọn họ bị gán cho tội phản quốc.