Một năm trước, sau khi Võ Thần và Kim Quang biết được chuyện Tiêu Hào bị Đế vương Khu phát lệnh truy nã, hai người được một phen kinh ngạc.
Họ cảm thấy bất bình thay cho Tiêu Hào.
Thậm chí họ còn muốn che giấu giúp Tiêu Hào, đưa
Tiêu Hào đến thủ đô Võ Thần.
Nhưng thời gian đó Tiêu Hào đã có dự định riêng của bản thân, hơn nữa anh cũng đã tháo chạy, cũng không định làm phiền đến người của thủ đô Võ Thần.
Viêm Đế nhìn thấy Võ Thần và Kim Quang đứng sau hỗ trợ cho Tiêu Hào như vậy, liền mỉm cười vô cùng mãn nguyện.
Ông ta nói: "Quả nhiên tôi không nhìn nhầm người, hai người thật sự là bạn bè thân thiết của Tiêu Hào" "Thực sự mà nói, lần này tôi đến không phải để yêu cầu hai anh giúp đỡ để đối phó với Tiêu Hào, mà muốn xin hai anh hãy giúp đỡ chi viện cho Tiêu Hào."
Võ Thần và Kim Quang không ngờ rằng Viêm Đế sẽ nói những lời như vậy, ông ta trực tiếp nhờ hai người họ chi viện cho Tiêu Hào.
Võ Thần nói: "Nếu chúng tôi chi viện cho Tiêu Hào, e rằng cần phải đích thân tôi ra tay" "Như vậy sẽ gây ra một cuộc chiến khốc liệt giữa thủ đô Võ Thần và Đế vương Khu."
Những cường giả của cảnh giới đế vương nhất định sẽ chi viện cho Tiêu Hào, nếu như Tiêu Hào gặp nguy hiểm,
Võ Thần nhất định sẽ không màng tất cả mà đến chi viện.
Viêm Đế gật đầu và nói: "Tôi không chỉ cần sự giúp đỡ của hai anh, mà tôi cần các anh truyền thông tin đến Ma Đô nữa." "Hãy để cho Ma Đế đến chi viện, bởi vì lần này Đế vương Khu đã điều động cấm vệ quân đến để giết Tiêu
Hào"
Kim Quang hừ lạnh một tiếng: "Cấm vệ quân của Đế vương Khu là lực lượng cuối cùng để vảo vệ cho đất nước, cũng là lực lượng mạnh nhất." "Chỉ khi có kẻ thù bên ngoài xâm nhập và không thể nào ngăn chặn được, cấm vệ quân mới có thể ra tay" "Bây giờ các anh lại dùng đến cấm vệ quân để đối phó với Tiêu Hào, thật khiến người khác quá thất vọng!" "Bất kể Tiêu Hào có làm chuyện gì, trước kia anh ta đã vì đất nước, vì nhân dân, vì Kỳ Hạ mà đánh đổi rất nhiều điều, bây giờ lại bị rơi vào một hoàn cảnh thê thảm như vậy, thực sự làm cho người khác cảm thấy thương xót!"
Viêm Đế cũng không còn cách nào khác, ông ta sẽ phải nói ra toàn bộ cục diện bây giờ.
Viêm Đế của bây giờ chỉ có thể làm được đến như vậy, để bảo vệ được Tiêu Hào, giúp đỡ Tiêu Hào, thậm chí đến vị trí của mình cũng phải nhường lại.
Võ Thần và Kim Quang ban nãy vẫn còn trách tội Viêm
Bây giờ nghe Việm Để nói vì Tiêu Hào mà làm nhiều chuyện như vậy, hai người họ cũng có chút lay động.
Võ Thần và Kim Quang đều hiểu rõ chế độ quản lý và quy tắc của Đế vương Khu
Tiêu Hào trở thành kẻ phản quốc là do mối quan hệ giữa Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân. Ngoài ra còn có mối bất hòa lớn giữa Tiêu Hào và các
Đại đế vương.
Sau khi ba người thảo luận hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng họ cũng đưa ra quyết định.
Võ Thần sẽ lập tức phải người đến Ma Đô trước để báo cáo tin tức cho Ninh Khinh Vân.
Tuy nhiên, việc này cũng cần phải mọt vài ngày.
Võ Thần đang xem xét một chuyện khác nữa, thủ đô
Võ Thần gần với thành phố Di Thất nhất. Lần trước thủ đô Võ Thần xảy ra chuyện, Tiêu Hào và người của thành phố Di Thất để liên kết lại giúp đỡ cho thủ đô Võ Thần rất nhiều.
Thậm chí trong vòng một năm nay, thành phố Di Thất cũng gửi đá quý đặc trưng của họ cho thủ đô Võ Thần, gửi cho Võ Thần và Kim Quang. khiến cho những cường giả đang tu luyện ở thủ đô Võ Thần đều có sự phát triển rất lớn.
Thủ đô Võ Thần cũng bắt đầu có những thương vụ hợp tác làm ăn lớn với thành phố Di Thất.
Hai bên hợp tác giúp đỡ lợi ích lẫn nhau trên mọi phương diện.
Võ Thần và Kim Quang đương nhiên không biết người đứng đầu của thành phố Di Thất chính là mẹ của Tiêu Hào.
Nhưng họ vẫn quyết định nói ra tin tức này với phía thành phố Di Thất để cầu xin sự chi viện.
Lần này các cường giả chi viện cho Tiêu Hào càng đông càng tốt, thậm chí họ còn thương lượng để có đủ sức mạnh chiến đấu chống lại Đế vương Khu, khiến cho các đế vương trong Đế vương Khu phải kinh sợ và tất cả phải đồng ý thỏa hiệp!
Ý của Võ Thần chính là muốn để cho Ma Đô hợp tác với thủ đô Võ Thần và thành phố Di Thất, ba phía toàn lực chi viện cho Tiêu Hào! Tới lúc đó có thể sử dụng khả năng đàm phán để nói chuyện với Đế vương Khu, thậm chí áp chế khiến cho Đế vương Khu phải kinh sợ.
Cuối cùng nhờ có sự xuất hiện của Viêm Đế, mọi chuyện được hòa giải, từng bước một giải quyết tất cả vấn
Ba người cùng thảo luận về kế hoạch vô cùng hoàn hảo đó.
Nhưng để thực hiện được kế hoạch này chắc chắn sẽ có rất nhiều biến số.
Nhưng cho dù bây giờ hậu quả có thể nào, kết cục có ra sao, họ vẫn sẽ dốc toàn lực để chi viện cho Tiêu Hào, bảo vệ Tiêu Hào, vĩnh viễn đứng về phe của Tiêu Hào!
Sau khi kết thúc cuộc thảo luận, Viêm Đế ngồi lên một chiếc máy bay trực thăng, bay đến Kỳ Hạ. Dưới sự giám sát bốn cấm vệ quân, Viêm Đế đã quay trở lại Đế vương Khu Bây giờ đã là hơn mười giờ tối.
Cấm vệ quân đã thông báo lại cho Đông Hoàng đại đế, lần này lúc Viêm Đế và người của thủ đô Võ Thần thảo luận không có bất cứ vấn đề gì khác thường.
Đông Hoàng đại để trong lòng đầy sự mỉa mai, cho dù Viêm Đế có muốn đến thủ đô Võ Thần để làm chuyện gì đi nữa thì cũng không kịp nữa rồi.
Bởi vì ngày mai Thần Mộc đại đế và Tam Đại đế vương sẽ cùng nhau dẫn đội cấm vệ quân tiến vào núi Bàn Long. Cho dù người của thủ đô Võ Thần có muốn giúp thì cũng không đủ thời gian để giúp. Ngay cả khi tất cả người của thủ đô Võ Thần đến đó trong đê, Đông Hoàng đại để cũng không thèm để mắt.
Bởi vì sức mạnh của Thần Mộc đại đế quá đáng sợ, cho dù Võ Thần có đứng trước mặt cũng không thể đánh bai!
Vào lúc này, Tiêu Hào đang đưa mọi người xuống núi.
Đi từ linh trì đến chân núi Bàn Long cần thời gian khoảng ba hoặc bốn ngày.
Bởi vì tu vị của mọi người khác nhau, nên thời gian đi đường nhất định sẽ vô cùng lâu.
Tuy nhiên người của nhà họ Niếp vẫn đang phong tỏa núi Bàn Long, nhưng vẫn không có một chút tác dụng nào. Không ai dám ngăn bước chân của Tiêu Hào, anh ta không hề biết người của Tiêu Hào muốn rời đi.
Bởi vì người của nhà họ Niếp đã nhận được tin Tiêu Hào đang sống ở núi Bàn Long.
Nhưng những người của cảnh giới để vương nhất định không thể ngăn cản được, và cũng không có ai tình nguyện lao đầu vào cái chết. Nhớ đọc tru*yện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Đến đêm, Tiêu Hào và mọi người cùng nhau dựng lều để nghỉ ngơi.
Ban này mọi người ăn tạm chút gì đó ròi lại tiếp tục đi đường, Tiêu Hào có nhẫn không gian có thể để hành lý của mọi người vào trong đó, khiến cho mọi người vô cùng thoải mái.
Hơn chín giờ sáng.
Tiêu Hào và mọi người vừa ăn xong bữa sáng và tiếp tục lên đường, một ngày nữa mới có thể rời khỏi núi Bàn Long.
Ngay sau đó, đám mây trên đầu đột nhiên tối sầm, một con thú từ trên cao bay đến. Đứng trên con thú này là một chiến sĩ kim giả.
Trong tay của chiến sĩ kim giả đang cầm chặt một mũi giáo bằng vàng dài hơn hai mét.
Chúng không phải là những con thú biết bay bình thường. Trên đầu và cánh của chúng đều được cố định bằng một số các vật liệu kim loại.
Những vật liệu này có thể ngăn chặn sự tấn công của các đế vương.
Hàng ngàn con thú và chiến sĩ kim giả bay trong không khí, xếp hàng thành một đội quân. Bầu không khí vô cùng đáng sợ đang dần dần ập xuống.
Phía trước còn có một con thú màu trắng, con thú này là một loài đại bàng trắng khổng lồ.
Đứng trên con đại bàng trắng đó có bốn người, là Thần Mộc đế vương, Đông Hoàng đại đế, Tây Độc để vương và Trần Bắc Huyền
Thần niệm của Tiêu Hào đã bao phủ khắp không trung. Anh nhìn thấy hàng ngàn cấm vệ quân đang kéo đến núi Bàn Long thì vô cùng bất ngờ!
Tiêu Hào đã biết Tam Đại để vương nhất định có ý đồ không tốt, họ sẽ quay trở lại để đối phó với anh.
Họ sẽ tìm cách để giết Tiêu Hào, không để cho Tiêu Hào chạy thoát, nhưng anh chỉ không ngờ họ lại điều cấm vệ quân đến!
Cấm vệ quân là lực lượng cuối cùng của đất nước, là lực lượng mạnh nhất chống lại kẻ thù của đất nước.
Khi cuộc đất nước gặp nguy hiểm thì mới dùng đến cấm vệ quân. Mặc dù Tiêu Hào là kẻ phản quốc, nhưng cũng là nội đấu, không được pháp điều động đến cấm vệ quân.
Tiêu Hào nghĩ đến Viêm Đế đầu tiên, chỉ có Viêm Đế mới có đủ quyền lực để điều động cấm vệ quân.
Nhưng Tiêu Hào lúc đó chỉ thấy Thần Mộc đế vương xuất hiện, không hề nhìn thấy Viêm Đế.
Rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra?
Tiêu Hào không có thời gian để suy nghĩ về những chuyện đó, bởi vì các cấm vệ quân do Các Đại đế vương dẫn đầu sẽ giết chết họ.
Tiêu Hào vội vàng sử dụng đến lực lượng vô cùng mạnh mẽ của riêng mình, với một lá chắn năng lượng, tất cả những người đứng phía sau đều có thể an toàn.
Lúc này, quanh nơi mà Tiêu Hào và mọi người đang đứng đều là rừng rậm.
Hơn một nghìn cấm vệ quân sà xuống, bọn họ đã sử dụng những lực lượng mạnh mẽ nhất để san bằng tất cả.
Hơn một nửa diện tích rừng không còn gì cả. Họ dừng lại cách Tiêu Hào khoảng một trăm mét. Thần Mộc để vương và Tam Đại để vương đáp xuống mặt đất.
Đằng sau, các cấm vệ quân cũng từ từ bước xuống khỏi những con thú biết bay, xếp gọn thành một đội hình. Mọi người đều đứng cùng một tư thế và đứng yên không nhúc nhích. Giống như một tác phẩm điêu khắc, bọn họ đang chờ mệnh lệnh, chờ đợi chỉ lệnh tác chiến!
Chừng nào họ còn sống, họ sẽ không ngần ngại giết hết toàn bộ kẻ thù!