Chương 165: Nhận thua cuộc
Âu Dương Chanh Kỳ thực sự chấn động, đây quả thực là kỳ tích
Tiêu Hào thật sự là thần y! Khi bắt đầu ca phẫu thuật, cô ta thực sự nghi ngờ khả năng của Tiêu Hào. Nhưng đến khi ca mổ tiến triển và kết thúc, cô ta phải dập đầu bái phục Tiêu Hào!
Tiêu Hào cởi găng tay ra, nhìn Âu Dương Chanh Kỳ: "Nào, người đẹp, cởi quần áo cho tôi."
Âu Dương Chanh Kỳ tức giận trợn mắt, nhưng vì Tiêu Hào đã cứu ông nội, cô ta cởi quần áo cho Tiêu Hào và dọn dẹp hiện trường. Âu Dương Chanh Kỳ lại nghĩ, có lẽ những kẻ kỳ quái với y thuật tuyệt đỉnh lại có tính khí rất kỳ lạ và một số sở thích đặc biệt.
Tiêu Hào ôm Âu Dương Thịnh lên giường của ông ta, một cỗ lực lượng thần bí tiến vào trong cơ thể Âu Dương Thịnh.
Âu Dương Thịnh bỗng nhiên giật mình tỉnh giấc, hội hấp dồn dập, hình như bị cái gì dọa sợ, mười mấy giây sau mới yên tĩnh lại.
Ngực ông ta mơ hồ đau đớn, nhưng hô hấp cực kỳ thông thuận, bệnh cũ trước kia hoàn toàn biến mất. "Ông nội, ông cảm thấy thế nào?" Âu Dương Chanh Kỳ lo lắng hỏi.
Cô ta không rõ, rõ ràng đã tiêm thuốc mê, nhưng sao có thể tỉnh lại nhanh như vậy? Ông nội có thể chịu được cơn đau sau khi vừa phẫu thuật xong sao?
Mà Âu Dương Thịnh lại cảm thấy cơ thể vô cùng thoải mái, cả người giống như thoát thai hoán cốt. "Chanh Kỳ, ông cảm thấy rất khỏe, từ trước đến giờ ông chưa từng cảm thấy không khí trong lành và thế giới đẹp đến thế." "Giống như đột nhiên trở lại năm mười sáu mười bảy tuổi vậy." "Cảm giác tràn đầy sức mạnh."
Đây là kết quả của sức mạnh của Tiêu Hào.
Âu Dương Thịnh bây giờ không chỉ bệnh phổi đã lành mà tất cả các di chứng cũ đều đã biến mất, sống thêm hai mươi ba mươi năm nữa hoàn toàn không thành vấn đề.
Tiêu Hào nói: "Ông Âu Dương, trước tiên ông cứ nghỉ ngơi thật tốt, chờ ba giờ sau ông sẽ hoàn toàn bình phục, có thể ra ngoài" "Ba tiếng sao? Nhanh vậy sao?" Âu Dương Chanh Kỳ không thể tin được.
Âu Dương Thịnh cũng vô cùng khiếp sợ. Lúc ông ta biết được quá trình phẫu thuật thì càng khiếp sợ hơn.
Âu Dương Thịnh vô cùng cảm tạ Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói với Âu Dương Chanh Kỳ: "Âu Dương Chanh Kỳ, cô gọi những người bên ngoài vào đi, chúng ta nên nói chuyện chính rồi."
Bên ngoài.
Âu Dương Sâm vô cùng lo lắng về vụ đánh cược lần này: "Lâm thần y, lần này đánh cược lớn như vậy, ông có nắm chắc trăm phần trăm không?"
Lâm thần y vẻ mặt tin tưởng: "Anh Sơn Xuyên, nếu không nắm chắc trăm phần trăm, tôi dám đặt cược tất cả sản nghiệp sao?" "Lần trước Tiêu Hào sỉ nhục tôi trước mặt mọi người, thù này tôi nhất định phải báo!" "Lần này, còn có thể cướp đi thẻ vàng cấp năm của cậu ta, xóa tên cậu ta khỏi giới y học, phế một cánh tay của cậu ta." "Từ nay về sau, Tiêu Hào sẽ hoàn toàn bị phết" "Chỉ cần có được thẻ vàng cấp năm, thế lực nhà họ Lâm chúng tôi có thể tăng vọt, mở rộng thế lực kinh doanh gấp mấy lần." Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Âu Dương Sâm lại nói: "Mặc dù tôi không biết nhiều về Tiêu Hào, cũng không rõ về mâu thuẫn giữa các gia tộc lớn các ông và Tiêu Hào, tôi không có hứng thú để ý đến những chuyện này" "Nhưng theo tôi được biết, sau khi Tiêu Hào trở về, cho tới giờ đều chưa từng thất bại." "Tôi lấy được một chút tư liệu, Tiêu Hào chỉ là một binh sĩ trở về từ Bắc Cảnh, trước kia là cảnh vụ viên của Cao Đại đô đốc. Nhưng trên thực tế, Tiêu Hào không hề đơn giản như vẻ bề ngoài." "Lâm thần y, lần này ông quá bốc đồng"
Trong lòng Lâm thần y khó chịu, nói: Anh Sâm sao anh có thể nâng cao người khác để hạ thấp uy phong của mình chứ?" "Nhà họ Lâm chúng tôi có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Đường. Lần này Tiêu Hào đã bức tử gia chủ nhà họ Đường, Đường Thiên Quân." "Bất kể thế nào, tôi cũng phải bắt Tiêu Hào trả một cái giả thật đắt!" "Lần này, tôi nhất định có thể thắng"
Đúng lúc này, Âu Dương Chanh Kỳ đi ra nói: "Chú Hai, Lâm thần y, ông nội đã trị liệu xong rồi." "Ha ha." Lâm thần y cười to: "Tiêu Hào, nhận thua đi, ha ha!"
Lâm thần y bước vào trong phòng, ông ta nóng lòng muốn nhìn thấy Tiêu Hào, thoả thích nhục nhã sự thất bại của anh.
Âu Dương Thịnh nằm ở trên giường, đang đắp chăn, thần thái sáng láng.
Tiêu Hào ngồi ở ghế sô pha đối diện, dáng vẻ nhàn nhã. "Tiêu Hào, cậu còn không mau nhận thua đi"
Lâm thần y thấy dáng vẻ Âu Dương Thịnh không khác gì lúc ông ta rời đi, ông ta đang nghi ngờ không biết Tiêu Hào có chữa bệnh cho Âu Dương Thịnh hay không.
Tiêu Hào thản nhiên nói: "Lâm thần y, bệnh của ông Âu Dương, tôi đã trị khỏi hoàn toàn rồi" "Cuộc cá cược của chúng ta bắt đầu có hiệu lực. "Tất cả sản nghiệp nhà họ Lâm, tất cả, từ bây giờ đã thuộc về tôi."
Lâm thần y ngẩn ra: "Nói láo" "Sao cậu có thể thắng được?" "Không phải là cậu phẫu thuật cho ông Âu Dương sao? Cậu đã làm chưa?" "Dáng vẻ của ông cụ đâu có giống như đã phẫu thuật?" Âu Dương Thịnh lên tiếng: "Lâm thần y, Tiêu thần y đã trị hết bệnh của tôi, cắt bỏ ổ bệnh ở phổi, tôi đã khỏi rồi." "Chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ hoàn toàn bình phục." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Lâm thần y nghe Âu Dương Thịnh nói như thế thì không dám tin, vội chạy tới bên cạnh giường, xốc chăn trên người Âu Dương Thịnh lên. Ngực Âu Dương Thịnh có hai vết thương mổ, vết khấu vô cùng hoàn hảo.
Vết khâu rất đẹp, kỹ thuật vô cùng cao, đây là phản ứng đầu tiên trong lòng Lâm thần y
Lâm thần y không thể tin được Tiêu Hào thực sự làm phẫu thuật, thế nhưng sao lại nhanh như vậy? Vì sao thuốc tê có thể hết tác dụng nhanh như vậy?
Vì sao khôi phục nhanh như vậy? Điều đó không có khả năng! Hoàn toàn không khoa học!
Các chuyên gia hàng đầu trong và ngoài nước đã kiểm tra bệnh của Âu Dương Thịnh, không có cách nào, không thể phẫu thuật, nếu có phẫu thuật thì cũng chỉ có một con đường chết.
Nhưng bây giờ chuyện gì đang xảy ra?
Lâm thần y lập tức cùng hai bác sĩ đến kiểm tra thân thể Âu Dương Thịnh. Trong nhà Âu Dương Thịnh có bác sĩ riêng, thiết bị y tế được trang bị đầy đủ. Hơn mười phút sau, Lâm thần y nhìn các kết quả kiểm tra trong tay mà không dám tin!
Tất cả các chỉ tiêu đều bình thường. Bệnh mỡ máu và cao huyết áp của ông cụ đều được chữa khỏi Phổi đã hoàn toàn bình phục, thậm chí các thùy phổi hồng hào đã xuất hiện ở nơi chúng bị cắt bỏ.
Điều này sao có thể? Vết thương bị cắt qua, sao có thể lập tức khôi phục ngay được? Lá phổi bảy tám mươi tuổi sao có thể hồng hào như thế được? không thể nào, không thể nào!
Nhất định là máy móc có vấn đề, nhất định là như thế
Lần thứ hai kiểm tra, kết quả vẫn giống nhau. Chuyện này hoàn toàn không khoa học! Lẽ nào y thuật của Tiêu Hào đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa?
Làm thần y kết quả xét nghiệm hết lần này đến lần khác, cảm thấy vô cùng sợ hãi, mồ hôi nhễ nhại, sau đó yếu ớt dựa vào sô pha.
Ông ta thua! "Lâm thần y" Dáng vẻ Tiêu Hào như một kẻ xấu xa: "Từ giờ trở đi, ông mất đi tất cả, mất cả sản nghiệp nhà họ Lâm." "Hơn nữa... thẻ vàng thân phận của ông cũng sẽ bị huỷ bỏ, cả đời không được hành nghề y "Ông hoàn toàn phế rồi!"
Từ giờ phút này, Lâm thần y mới biết được ông ta đã đắc tội người không thể đắc tội.
Y thuật của Tiêu Hào đã vượt quá khả năng y thuật của thế giới!
E rằng, chỉ những người có thẻ vàng cấp tám trở lên mới có thể làm được.
Nhưng những người có thẻ vàng cấp tám rất hiếm. "Tôi thua!"
Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!