Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Lý Trung Hiếu thì lại nói: “Em yêu, em đừng có tàn nhẫn như vậy có được không? Chúng ta giết Tiêu Hào là được rồi, đừng có hành hạ người khác.”

“Mặc dù chúng ta là người xấu, nhưng làm việc phải nhanh nhẹn dứt khoác, yêu cầu của điện hồn là chỉ bảo chúng ta chặt đứt tứ chi của Tiêu Hào, ném anh ta vào cái giếng cạn ở không xa đó.”

Cách đó mười mấy mét, ở một chỗ khuất, quả thực là có một cái giếng cạn.

"Cái giếng đó đã có mười năm rồi, anh có kiểm tra qua, giếng sâu ba mươi bốn mươi mét, chúng ta chặt đứt tứ chi của Tiêu Hào xong, giết anh ta rồi ném xuống giếng là được rồi.”

Ánh mắt Giang Yến Thanh mang theo sự phấn khích, nói: “Anh yêu, thế anh nói cũng khá giống với em nói, vậy bây giờ bắt đầu hành động đi.”

Do đó mấy người bắt đầu ra tay, bọn họ lấy băng keo bịt miệng Tiêu Hào lại trước, để Tiêu Hào không thể la hét.

Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Tiếp theo, người bên cạnh lấy một con dao dài trong xe đưa cho Lý Trung Hiếu, bọn họ ấn Tiêu Hào trên miếng đá cầu nguyện, trực tiếp cầm dao hung hằng hướng xuống hai cánh tay Tiêu Hào mà chặt.

Con dao mang theo sức mạnh, bụp một tiếng...

Hai cánh tay của Tiêu Hào bị chặt đứt cùng lúc!

Tiêu Hào rên lên một tiếng, đau âm ỉ trong lòng, trực tiếp dùi vào sâu trong tận đáy lòng, khiến anh vô cùng khó chịu.

Từng có vài lần, Tiêu Hào có đi theo thánh y học thuật khôi phục cơ thể, sau khi cơ thể của Tiêu Hào bị chặt thành tám miếng thì vẫn còn có thể khôi phục dần dần.

Đã rất lâu Tiêu Hào không chịu đựng cảm giác giày vò này rồi.

Tiếp theo, bọn họ lại chặt đứt hai chân của Tiêu Hào, máu tươi bắn ra chỗ vết thương, thảm thương không nỡ nhìn, Tiêu Hào lúc này đã mất hết tứ chi, biến thành người lợn.

Lý Trung Hiếu kinh ngạc nói: “Cái tên này cũng lợi hại thật, chặt đứt tứ chi của anh ta rồi, mà anh ta lại có thể chịu đựng được, lúc nãy cũng không có vùng vẫy gì cả.”

Giang Yến Thanh nói: “Người giống như Tiêu Hào, anh ta là một chỉ cường giả, nếu như công lực của anh ta vẫn còn, e là đứng khoảng cấp ba trong kim đan, một người như vậy chắc chắn lúc trước trong quá trình tu luyện có chịu đựng cơn đau đớn rất lớn.”

Lý Trung Hiếu nói: “Được rồi, chúng ta chặt hết hai chân hai tay của anh ta rồi, mục đích đã thành công rồi.”

“Tiêu Hào, đừng trách bọn tôi ra tay độc ác, hành hạ anh, khiến anh chết không toàn thân. Đây là yêu cầu của chů."

"Bây giờ, tôi tiễn anh lên đường nhé!”

Còn Trần Diễm Lệ ở bây thì luôn quay video, đây cũng là chứng cứ bọn họ giết người, bọn họ phải giao video này cho chủ.

Bị chặt thành người lợn, cũng là yêu cầu ông Từ.

Lý Trung Hiếu nói rồi, trên tay xuất hiện một tia màu vàng, lướt qua cổ của Tiêu Hào, động mạch chỗ cổ Tiêu Hào bị cắt đứt rồi.

Tiêu Hào ngã xuống một bên, không còn bất cứ hơi thở nào nữa. Vài người kiểm tra xong, xác nhận Tiêu Hào chết rồi.

Tiếp theo, hai người mang xác của Tiêu Hào, và cả tay chân bị chặt đứt của anh, toàn bộ đều ném xuống cái giếng cạn sâu ba mươi bốn mươi mét đó.

Bọn họ dùng một tảng đá lớn đè lên miệng giếng, sau đó thu dọn sạch sẽ vết máu ở hiện trường, rồi bọn họ đem đá cầu nguyện đi.

Mọi thứ ở đây giống như chưa từng xảy ta chuyện gì cả, thậm chí ở chỗ cách đó mấy trăm mét, có hai cặp tình nhân vẫn đang hẹn hò ngắm trăng, không có ai biết ở đây đã xảy ra chuyện gì.

Tiêu Hào ở dưới giếng không có chết, anh sở hữu khả năng khôi phục ngang ngửa với Wolverine, làm sao có thể chết được?

Cơ quan chỗ cổ Tiêu Hào bắt đầu khôi phục lại, chỉ là khôi phục rất chậm, năm sáu phút sau, Tiêu Hào hít mạnh sâu một hơi.

Tiêu Hào thở dốc từng hơi từng hơi, nhịp tim bắt đầu đập lại, huyết mạch bắt đầu lưu chuyển.

Tứ chi bị cắt đứt đem lại cho Tiêu Hào sự tổn thương và đau đớn rất lớn, nhưng mà Tiêu Hào nhắm mắt lại vận chuyển pháp thuật trong người, một chút đau đớn trên người cũng không cảm giác được nữa rồi.

Vẫn còn thời gian ba ngày, chỉ cần qua ba ngày sau, Tiêu Hào sẽ hồi phục hoàn toàn.

“Âm Quỷ Tông!”

“Tôi sẽ khiến các người diệt môn!” Lúc này, ở trong phân điện Hồn Điện Kim Cường, ông Từ đang xem tivi trong phòng khách.

Tâm trạng gần đây của ông ta đều rất tốt, sau khi sư đệ chết, bây giờ ông ta là điện chủ của phân bộ.

Ông ta đã nhờ người của Âm Quỷ Tông đi giết Tiêu Hào, ông ta tin là không bao lâu sẽ có tin tức.

Chỉ cần Tiêu Hào chết đi, thì ông ta có thể trả được tất cả ân huệ của Tần thiếu chủ, đến lúc đó ông ta cũng sẽ không bị Tần thiếu chủ khống chế.

Mấy năm nay ông ta đã làm rất nhiều chuyện cho Tần thiếu chủ rồi, chuyện này cũng là chuyện cuối cùng rôi.

Buổi tối người của Hồn Điện báo cáo với ông Từ, Tiêu Hào ở bên ngoài về rồi, hơn nữa công lực đã cạn kiệt, cho nên lần này là cơ hội tốt nhất để giết Tiêu Hào. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Ông Từ luôn ngồi xem tivi đợi tin tức của Âm Quỷ Tông, lòng ông ta thấp thỏm không yên, ông ta lo người của Âm Quỷ Tông sẽ thất bại.

Lúc này, điện thoại của ông ta vang lên, người của tông quỷ âm gửi đến cho ông ta một đoạn video.

Ông Từ từ từ mở video ra, ông ta nhìn thấy Tiêu Hào ở trong video bị bắt lại, bị chặt đứt tứ chi, bị giết chết một cách tàn nhẫn, và bị ném vào trong giếng cạn!

Đoạn video vô cùng hoàn chỉnh, chỉ là không có âm thanh.

Nhưng ông Từ vô cùng chắc chắn, lần này Tiêu Hào đã chết thật rồi.

“Ha ha ha ha!” Ông Từ cười điên cuồng, phấn khởi vô cùng.

“Tiêu Hào ơi là Tiêu Hào, cuối cùng mày cũng chết!”

“Mày rất mạnh, mạnh đến mức khiến người ta không thể phản kháng được, mạnh đến mức khiến người ta sợ hãi khủng khiếp.

“Tiếc là, mày vẫn không thoát nổi lòng bàn tay của tao!”

“Thật là cảm ơn mày lúc đầu đã không giết tao, tao mới có cơ hội giết mày!"

"Ha ha..."

Cảm xúc của ông Từ vô cùng kích động, cười to vài phút, trong lòng tràn đầy vui sướng, mấy ngày nay bởi vì Tiêu Hào mà mang đến cho ông ta rất nhiều phiền muộn, bây giờ tất cả đều tàn biến hết.

Mười mấy phút sau, cảm xúc của ông Từ mới ổn định lại, ông ta gọi điện cho Tần thiếu chủ, báo tin tốt này cho Tần thiếu chủ.

Sau khi Tần thiếu chủ bắt máy, có chút tức giận: “Ông Từ, không phải tối đã nói với ông là thời gian gần đây tôi khá bận, không có chuyện gì thì đừng gọi điện thoại cho tôi sao?”

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK