“Được, quỳ thì quỳ chứ sợ ai, Tiêu Hào, lần này tôi quỹ là vì nề mặt anh, cầu xin anh cửu ông nội tôi, còn nếu anh không cứu được ông ấy, tôi không ngại mà trực tiếp xé xác anh đâu!”
Nói xong Âu Dương Chanh Kỳ thật sự đã quỳ xuống. “Thôi quên đi!”
Nhìn thấy hành động của Âu Dương Chanh Kỳ, Tiêu Hào vội vàng chạy đến đỡ cô đứng dậy. "Tôi chỉ muốn đùa với cô một chút xem cô có đủ thành ý hay không mà thôi, cũng không có bắt buộc cô phải quỳ trước mặt tôi như thế
Âu Dương Chanh Kỳ nghe anh ta nói thế càng tức giận. “Anh đang giỡn mặt với tôi sao! Anh. "
Đang định măng tiếp, bỗng nhiên Âu Dương Chanh Kỳ chợt sững người, phút chốc liền biến thành một con người khác hướng về phía Tiêu Hào nở một nụ cười tươi rồi rồi nhẹ nhàng lên tiếng. “Thật may mắn khi gặp được bác sĩ Tiêu, chỉ có anh mới có thể cứu giúp được cho ông nội của tôi mà thôi. Tiêu Hào thấy thái độ cô thay đổi nhanh chóng không nhịn được mim cười. "Không cần cố gắng nhịn đến mức nội thương như thế, nếu không tôi đây cũng không cứu nổi có đầu
Âu Dương Chanh Kỳ quả thực nhẫn nhịn đến mức sắp bị nội thương, nóng lòng hận không thể lập tức xé xác tên Tiêu Hào đó thành từng mảnh ngay bây giờ.
Nhưng không còn cách nào khác cô vẫn phải tiếp tục nhấn nhịn, dùng thái độ hòa nhã nhất với nụ cười luôn nở trên môi mà nói chuyện với anh ta.
Bởi ông nội đã nói rằng Tiêu Hào này đã có thẻ vàng năm sao thì cư nhiên là người có năng lực không phải dạng vừa Người ngoài nghề còn không biết thẻ vàng năm sao này có ý nghĩa là gì nhưng Âu Dương Chanh Kỳ cô là người biết rõ hơn ai het. “Được rồi, cô cùng ông nội trở về trước đi. “Tôi còn có việc phải làm, khi nào xong tôi liên qua đó" Âu Dương Chanh Kỳ nghe thế thì vội vàng hỏi. "Tiêu Hào, anh đã xem qua tình trạng của ông nội tôi chưa? Rốt cuộc là ông ấy bị gì thế?”
Lúc này có chỉ thấy Tiêu Hào bát mạch cho ông nội, ngoài ra cũng không thấy có phương án điều trị nào khác.
Tiêu Hào lên tiếng giải đáp thắc mắc. “Tôi đã giải phóng hết khí độc trong cơ thể của ông cô, đại khải khoảng hai giờ sau ông ấy có thể sẽ tỉnh lại." “Đến lúc đó cô tới tìm tôi, tôi sẽ tới nhà cô làm trị liệu chi tiết cho ông ấy và đưa ra phương án điều trị sau này
Âu Dương Chanh Kỳ thấy sắc mặt của ông nội quả nhiên tốt hơn trước rất nhiều liền nói “Tiêu Hào, hay hiện tại anh trở về cùng tôi chữa trị cho ông nội luôn đi. Tôi lo lắng cho ông ấy quá!” “Hiện tại tôi có chuyện "
Tiêu Hào nói “Sao cô vội vàng thế “Sao vậy, chuyện đó không để tới ngày mai giải quyết được sao?"
Âu Dương Chanh Kỳ cực kỳ lo lắng cho tình trạng của ông nội, sợ nếu cứ tiếp tục trì hoãn thời gian sẽ xảy ra chuyện không hay gì đó. “Tôi sắp đi hẹn hò, vì thế hiện tại đang rất bận rộn."
Tiêu Hào cười nói. “Rủ một người đẹp ra ngoài đi chơi đàn ông chúng tôi cũng phải sửa soạn chuẩn bị chu đảo chứ “Chờ tôi hẹn hò xong rồi, cô lại đến đón tôi.”
Tiêu Hào ý nhìn Âu Dương Chanh Kỳ thích thú. quên chuyện cô đã hứa với tôi tối nay"
Đồ
Âu Dương Chanh Kỳ trong lòng thầm nguyền rủa người đàn ông chết tiệt đó, anh ta cho rằng buổi hẹn hò vớ vẩn đó của anh ta còn quan trọng hơn cả tính mạng của ông nội hay sao? Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Chuyện tối nay? sẽ cùng với anh ta?
Đầu của Âu Dương Chanh Kỳ lúc này dường như sắp nổ tung. “Chỉ cần anh hoàn toàn chữa khỏi bệnh cho ông tôi, tôi nhất định sẽ không nuốt “Khi nào hẹn xong rồi thì gửi địa chỉ cho tôi, tôi sẽ lái xe đến đón
Âu Dương Chanh Kỳ nói xong thì tức giận lập tức lái xe rời đi, không hề tỏ ra níu kéo nói thêm một lời nào với người đàn ông này nữa.
Tiêu Hào lái xe đến một tiệm sửa xe gần đại học Danh Nam rồi để xe lại đó để sửa chữa.
Mặc dù xe chỉ có một chút trầy xước nhỏ nhưng đây là xe của vợ anh ta nên dù gì cũng phải được sửa chữa chu đáo.
Sau khi để lại xe, anh ta bắt ngay một chiếc xe điện đến gặp Giang Yến Thanh. Ở lối vào của quán cà phê gần trường đại học Danh Nam,
Tiêu Hào từ xa nhìn thấy một bóng người phụ nữ xinh đẹp.
Là Giang Yến Thanh
Cô ấy hôm nay buộc tóc đuôi ngựa đơn giản kết hợp cùng với một chiếc váy dịu dàng, tinh tế toát lên một khí chất nhẹ nhàng, trong sáng giống như một đóa hoa sen thuần khiết.
Tiêu bên ngoài còn đang loay hoay đậu xe, Giang Yến Thanh bên trong đã nhanh chóng nhìn thấy anh ta.
Thoáng chốc đã sáu năm không gặp, Giang Yến Thanh chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhận ra ngay bóng dáng Tiêu Hào xen lẫn trong đám đông. “Anh Bí Ngôi” “Em Đậu Phụ
Giang Yên Thanh nhìn thấy anh, trên mặt liền nở một nụ cười phần khích, lập tức bổ nhào vào lồng ngực ấm áp của Tiêu Hào.
Một bộ dáng thẹn thùng cúi đầu giống như đóa hoa sen e thẹn làm người đàn ông nào nhìn thấy cũng phải gục ngã Giống như khi còn nhỏ, mỗi khi Tiêu Hào từ bên ngoài trở về, ngay khi vừa bước vào cửa, Giang Yến Thanh đều sẽ nhào vào trong vòng tay của anh như thế.
Giang Đinh là quản gia của nhà tổ họ Tiêu, vì thế từ khi còn nhỏ Giang Yến Thanh đã cùng với bố mẹ mình dọn đến đây sinh sống và cùng lớn lên với Tiêu Hào.
Nhưng mà mối quan hệ của Giang Yến Thanh và Liễu Nguyệt Hân lại không tốt như thế. Hai người họ từ khi còn nhỏ vẫn suốt ngày cãi nhau chỉ chóe, cho đến tận sáu năm trước, khi Tiêu Hào và Liễu Nguyệt
Hận kết hôn, Giang Yến Thanh đã tức tối không đến và thậm chí còn cùng Tiêu Hào làm loạn thành một trận long trời lở đất. Khi đó Giang Yến Thanh còn nhỏ, cô có tình cảm với Tiêu Hào nhưng anh chỉ luôn coi cô như em gái ruột của mình mà đối đãi
Vào đêm xảy ra vụ tai nạn của nhà họ Tiêu, bởi vì Giang Yến Thanh náo loạn tức giận muốn bỏ nhà đi, Giang Đinh phải đi ra ngoài tìm cô về nên hai người mới may mắn thoát khỏi trận hỏa hoạn năm đó, bằng không hai người đã sớm vùi thân trong biển lửa đó rồi. thế.
Nhưng mẹ của Giang Yến Thanh thì lại không may mắn như “Mấy năm nay em sao rồi?"
Tiêu Hào quan tâm hỏi.
Nhớ năm đó sau khi biết được sự tình của nhà họ Tiêu, lại nghe ngóng được Tiêu Hào còn đang bị bắt ở trong tù, Giang Yến Thanh nghe xong liền cảm thấy suy sụp mấy tháng sau vẫn chưa thể gượng dậy nổi.
Khi đó, Giang Yến Thanh mới chỉ là một cô nữ sinh cấp ba sĩ tình và non nớt.
Trong những năm qua, dù có vất vả hay mệt mỏi đến đâu, Giang Đinh cũng không bao giờ đối xử tệ bạc với con gái mình, cố gắng làm mọi cách để cho Giang Yến Thanh có được nên giáo dục tốt nhất và cho cô đi học ở những trường tiếng tăm và danh giá. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Giang Yến Thanh trước kia không hiểu chuyện, từ khi nhà họ Tiêu phát sinh biến cố năm đó cũng dẫn đến sự thay đổi không ít của nhà họ Giang, cô phải mất một khoảng thời gian dài mới có thể chấp nhận được thực tế đang hiện hữu trước mặt.
Cô mất Tiêu Hào, mất mẹ và mất đi cuộc sống vô ưu vô lo sung sướng trước đây.
Trước đây cô vô tư lớn lên trong một biệt thự sang trọng. nhưng bây giờ lại phải chen chúc trong một khu nhà cho thuê giá rẻ. Dần dân có hiểu được nỗi khổ của bố cô, cô không muốn học trường quý tộc danh giả gì cả, cũng không muốn tiếp tục thấy bố cô mệt mỏi như vậy.
Nhưng bố cô ông ấy vẫn quyết tâm làm mọi việc để đem đến cho cô những điều tốt đẹp nhất, và ông ấy luôn tin rằng một ngày nào đó Tiêu Hào sẽ quay trở lại.
Và bây giờ, Tiêu Hào đã thực sự trở về
Cô biết rằng Tiêu Hào đã trở về từ nửa tháng trước nhưng cô biết người như anh ấy luôn rất bận rộn, hơn nữa cô cũng biết mối quan hệ hiện tại của anh ấy với Liễu Nguyệt Hân cho nên cô cũng không chủ động đi tìm gặp, quấy rầy anh ấy.
Đã sáu năm trôi qua, đoạn tình cảm của cô với Tiêu Hào, cô cũng đã thông suốt buông bỏ.
Năm đó cô ấy chỉ là một cô bé nữ sinh cấp ba chưa hiểu sự đời, tình cảm đối với Tiêu Hào lúc đó cũng chỉ là những rung động nhất thời của tuổi mới lớn. Bây giờ cô đã trưởng thành, cô cũng đã thông suốt nhận biết tình cảm của Tiêu Hào dành cho cô chỉ đơn thuần là tình cảm yêu quý của người anh trai dành cho em gái của mình.
Tuy nhiên, trong sâu thẳm trái tim, cô vẫn còn có chút chờ mong điều gì đó.
Cả hai cùng nhau ngôi hàn thuyên tâm sự mọi thứ trên đời từ nam chỉ bắc không giấu giếm điều gì cả.
Nói chuyện chán chế một hồi, hai người bọn họ lại đổi địa điểm đến công viên đi dạo cho đến khi trời tối mịt. “Em Đậu Phụ, anh mời em đi ăn tối tại khách sạn cao cấp nhất thành phố Danh Nam." “Em không muốn đầu, anh Bí Ngô, hay là chúng ta đến khu phố ẩm thực gần đại học Danh Nam đi!
Nơi đây vào buổi tối có thể nói là một thiên đường ăn uống, tất cả các loại đồ ăn vặt đều có thể dễ dàng tìm thấy ở khu phố ăn uống này.
Qua thật mọi thứ nơi đây đều không có gì thay đổi, vẫn náo nhiệt và ồn ào giống như sáu năm trước. Hai người bọn họ cùng nhau càn quét cả khu ẩm thực từ ma lạt thang rồi đến bánh nướng, đến khi ăn xong, mỗi người vẫn còn chưa hài lòng cầm theo trên tay một xiên thịt que nướng vừa đi vừa ăn. “Đây không phải là Giang Yến Thanh sao?"
Hai người bọn họ vừa bước ra từ cổng khu ẩm thực liền bắt gặp hai cô gái ăn mặc sành điệu, gợi cảm, trên người dát toàn những đồ hiệu nổi tiếng. “Này Giang Yến Thanh!”
Hai cô gái hét lên thu hút sự chú ý của cô. “Cô cũng ăn mấy món ăn lề đường dơ bẩn như này sao?" “Cô không sợ làm mất mặt cậu chủ Long hay sao?" “Người đàn ông bên cạnh cô là ai vậy?" “Trong hai người có vẻ rất thân mật, cô định cầm sừng cậu chủ Long à?”
Rõ ràng hai cô gái này cũng không có ý tốt gì. “Anh Bí Ngô, chúng ta đi, cứ mặc kệ bọn họ.
Giang Yến Thanh kéo tay Tiêu Hào dời qua một bên đi ra chỗ khác.
Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net