Dù gì đi nữa, Hàn gia chủ vẫn muốn thuyết phục Tần thiếu chủ giúp mình.
Tần thiếu chủ lạnh lùng nói: “Ông cho rằng cường giả ở Đế Vương Khu nói giúp là giúp được à? Đơn giản như ông nghĩ sao? Bây giờ chuyện này lớn như thế, họ cũng sợ dẫn lửa thiêu thân. Lần trước Âm Quỷ Tông xảy ra chuyện, cường giả Đế Vương Khu đã ra mặt cứu nhà họ Hàn các ông rồi, bây giờ ông còn trông cậy vào họ sẽ ra mặt nữa sao?”
Hàn gia chủ vội nói: “Tần thiếu chủ, hiện giờ Long tổ còn chưa có bằng chứng xác thực để kết tội nhà họ Hàn, mặc dù nói Long tổ đã hoàn toàn bao vây khống chế nhà họ Hàn, nhưng Tiêu Hào cũng nói hai ngày đến ba ngày thì bằng chứng mới tới nơi, hơn nữa chắc chắn phải tới thủ đô Võ Thần lấy bằng chứng. Tần thiếu chủ, chỉ cần cậu phải người chặn giết Tiêu Hào và người của Long tổ, chỉ cần cướp được bằng chứng thì Long tổ sẽ không còn bằng chứng, dù họ có bày ra trận thế lớn cỡ nào chúng ta cũng không cần sợ!” “Không có bằng chứng, kết quả cuối cùng Long tổ sẽ phải xin lỗi nhà họ Hàn, hơn nữa đền bù thiệt hại kếch xù, sau này Long tổ sẽ không dám đối phó với nhà họ Hàn nữa, nhà họ Hàn sẽ hoàn toàn được tẩy trắng.”
Tần thiếu chủ nhíu mày: “Ý ông là Long tổ thực sự không có bằng chứng? Chính miệng Tiêu Hào nói với ông u?"
Hàn gia chủ nói: “Vâng, chính miệng Tiêu Hào đã nói như thế, hiện giờ Long tổ vẫn chưa có bằng chứng, chờ hai ba ngày nữa bằng chứng tới thì mới bắt hết nhà họ Hàn. Tần thiếu chủ, cho nên hiện giờ chúng ta vẫn còn cơ hội, vẫn chưa phải là đường mòn”
Tần thiếu chủ vẫn không cho là đúng: “Nếu Tiêu Hào nói thật thì tại sao cậu ta lại nói cho các ông? Dù cậu ta muốn nói chuyện này cho các ông thì tại sao lại không tịch thu hết di động của các ông, còn để lại dụng cụ cho các ông liên lạc với bên ngoài? Hàn gia chủ, chuyện này không đơn giản như thế đâu, có lẽ họ đã sớm lấy được bằng chứng, bây giờ cố ý cho ông truyền bá tin tức, một là họ muốn tìm được kẻ đứng sau lưng nhà họ Hàn, hai là họ muốn tìm được nhiều bằng chứng hơn.
Hàn gia chủ vô cùng sốt ruột nói: “Tần thiếu chủ, tôi cảm thấy không phải như thế. Hôm nay sát thủ của thủ đô Võ Thần ám sát Tiêu Hào, trong cùng một ngày Tiêu Hào và Long tổ đã gióng trống khua chiêng đối phó với nhà họ Hàn chúng tôi. Tần thiếu chủ, cậu suy nghĩ kỹ mà xem, thời gian gấp rút như thế, sát thủ của thủ đô Võ Thần chắc chắn vì lý do nào đó mới phản bội, cho dù sát thủ tên Thu Hồng kia có bằng chứng thì cũng sẽ không thể nào mang theo bên mình. Cô ta chính là người của thủ đô Võ Thần, không có khả năng để bằng chứng ở nơi nào đó trong Kỳ Hạ này.” "Bây giờ cách giải thích duy nhất và khả năng duy nhất là Long tổ chưa có bằng chứng, họ đang tới thủ đô Võ Thần lấy bằng chứng, tối đa sẽ cần hai ba ngày. Tần thiếu chủ, nếu họ thật sự nắm giữ bằng chứng thì đã sớm bắt tôi tới tổng bộ Long tổ thẩm vấn rồi, cần gì phải giam cầm tôi ở đây? Tần thiếu chủ, cậu phải giúp tôi.”
Tần thiếu chủ phân tích cục diện hiện tại, ngẫm nghĩ lời nói của Hàn gia chủ. Đúng là vẫn còn cơ hội xoay chuyển. Nếu nhà họ Hàn thật sự bị tiêu diệt, lỡ như Long tổ moi được tin tức gì từ miệng Hàn gia chủ thì sẽ gây tổn thương lớn cho nhà họ Tần. Hơn nữa lỡ miệng của Hàn gia chủ không kín, không chịu nổi Long tổ nghiêm hình bức cung, tiết lộ chuyện Đế Vương Khu thì chuyện này sẽ càng phiền phức hơn. Trước khi nhà họ Hàn còn chưa hoàn toàn rơi đài, chưa bị hủy diệt triệt để thì đúng là vẫn có cơ hội xoay chuyển. Quan trọng hơn nữa là mấy năm nay nhà họ Hàn làm việc cho nhà họ Tần, giúp Tần thiếu chủ không ít lần, bây giờ nếu trực tiếp ruồng bỏ nhà họ Hàn thì đúng là hơi quá đáng.
Trong lòng Tần thiếu chủ đã có chủ ý, nói: “Hàn gia chủ, bây giờ tôi sẽ vận dụng mọi lực lượng và tài nguyên giúp ông. Nếu Long tổ thực sự không có bằng chứng thì bằng chứng sẽ không bao giờ tới tay Long tổ, tôi sẽ ngăn cản bằng mọi cách. Còn Long tổ đã có bằng chứng thì tôi cũng sẽ điều tra bằng chứng đang nằm trong tay ai.”
Cuối cùng Hàn gia chủ cũng thở phào nhẹ nhõm. Nếu Tần thiếu chủ không chịu giúp thì kế tiếp có lẽ Hàn gia chủ sẽ buông lời đe dọa, nói sẽ giữ hết tất cả những chuyện mà Tần thiếu chủ đã làm mấy năm nay, thậm chí ép ông ta quá mức thì ông ta còn sẽ giữ cả chuyện của Đế Vương Khu ra đây. Lúc đó nhà họ Hàn bị hủy diệt, Hàn gia chủ cũng sẽ không cho nhà họ Tần được thoải mái. Xem ra cục diện còn chưa tới nước đó, Tần thiếu chủ vẫn còn chút tình người với nhà họ Hàn. Nhớ đọc tr*uyện trên tamlinh247.net để ủng hộ team nha !!!
Hàn gia chủ vô cùng biết ơn Tần thiếu chủ: “Cảm ơn Tần thiếu chủ, cảm ơn ngài...
Sau khi ông ta cúp máy, hai trưởng lão vội vàng chạy tới hỏi Hàn gia chủ tình huống thế nào. Hàn gia chủ uống một ngụm trà áp chế trọc khí trong lòng, giọng nói cuối cùng có chút hy vọng: “Tần thiếu chủ đã đồng ý giúp đỡ lần này bằng chứng đối phó với nhà họ Hàn chúng ta không thể rơi vào tay Long tổ.
Sắc mặt hai trưởng lão cũng dịu đi. Ba người bắt đầu uống trà, tiếp tục trò chuyện việc này.
Lúc này, Thu Hồng ở trên lầu lấy di động ra gọi cho
Tiêu Hào. “Tiêu Hào các hạ, vừa rồi Hàn gia chủ gọi điện thoại cho một người, hình như muốn ngăn cản chúng ta tới thủ đô Võ Thần lấy bằng chứng”
Tiêu Hào kêu Thu Hồng trông chừng ba người, Thu Hồng cũng làm rất tốt. Bởi vì bà ta là sát thủ, trước kia thường xuyên làm nhiệm vụ giám thị, chỉ cần đối phương để lại bất cứ dấu vết gì, có chút khác thường nào thì Thu Hồng đều sẽ báo cáo cho Tiêu Hào.
Tiêu Hào nói: “Thu Hồng, cô làm tốt lắm. Tiếp tục theo dõi họ đi. Cô yên tâm, người mà tôi phải đi lấy bằng chứng rất mạnh, không ai cướp được đầu
Lần này người mà Tiêu Hào phải đi chính là Ám Dạ Vương Liệt Diễm của vương triều Ám Dạ. Mặc dù Liệt Diễm không phải là cảnh giới đế vương, nhưng cũng chỉ cách cảnh giới Đế Vương một bước mà thôi. Liệt Diễm đích thân ra tay, trừ chủ nhân của thủ đô Võ Thần là Võ Thần có thể ngăn cản Liệt Diễm thì những người khác đều không ngăn cản được. Bất kể Tần thiếu chủ phải ai đi cũng vô ích. Hơn nữa đây cũng là kế hoạch của Tiêu Hào. Tiêu Hào không tịch thu di động của người nhà họ Hàn chính là để dụ rắn ra khỏi hang. Cuộc điện thoại của Hàn gia chủ sẽ dẫn dắt người đứng sau lưng ông ta, lúc đó Liệt Diễm sẽ điều tra rõ kẻ đứng đằng sau.
Sau khi gọi điện thoại với Hàn gia chủ xong, Tần thiếu chủ lấy di động ra ngẫm nghĩ, sau đó gọi cho một số điện thoại khác, một số điện thoại rất bí ẩn, người của Đế Vương Khu!
Sau khi nối máy, giọng nói trầm ổn vang lên: “Tần thiếu chủ, đã khuya rồi còn gọi điện cho tôi là có chuyện gì?”
Giọng Tần thiếu chủ vô cùng tôn kính: “Thưa đại nhân, tôi có việc muốn nhờ ngài giúp đỡ, hiện giờ nhà họ Hàn ở thủ đô đã xảy ra chuyện, chỉ có ngài mới giúp được nhà họ Hàn.”
Tần thiếu chủ cẩn thận nói cho đối phương nghe về tình hình hiện tại.