Tiêu Hào và Tổng Hội trưởng nghe đến đó, trong lòng hai người đều nổi lên một trận sóng dữ dội.
Thật không ngờ Chủ tịch thành phố lại có một bàn cờ như thế, mà bàn cờ này lại vô cùng lớn. Ông ta muốn thành phố Đêm Đen trỗi dậy, phát triển giống siêu khu vực như thủ đô Võ Thần và Ma Đô.
Tổng Hội trưởng nghe xong, hoàn toàn không tin, lạnh lùng nói: “Các cô quả thực là đang nằm mơ, thật là nực cười!” “Việc này căn bản là không có khả năng, thủ đô Võ Thần và Ma Đô đều có lịch sử hàng ngàn năm hàng vạn năm, thành phố Đêm Đen đã là cái gì?” “Chỉ là thiên đường của tội phạm thôi, làm sao mà có thể trở thành khu vực siêu cấp được?”
Đông Phương Ninh Tuyết nói: “Mọi việc cần có ý tưởng khởi đầu, có kế hoạch thì mới có người từ từ thực hiện. “Giống như thế giới này ban đầu không có đường đi, nhưng khi nơi nào có nhiều người đi qua thì chắc chắn nơi đó sẽ có đường” “Bất kể là thủ đô Võ Thần hay Ma Đô thì vẫn có khởi điểm, ban đầu cũng chỉ là một khu vực nhỏ, sau này dần dần lớn mạnh, phát triển thành khu vực siêu cấp!” “Tổng Hội trưởng, chúng tôi đã muốn thực hiện kế hoạch này nhiều năm rồi, bây giờ chính là thời khắc mẫu chốt” “Chúng tôi cần một người có năng lực cực kỳ mạnh mẽ đến giúp, mà vừa lúc Trương Hồng Long các hạ lại ở đây, chuyện này đối với chúng tôi vô cùng quan trọng.”
Tiêu Hào hiểu rõ kế hoạch này của đối phương đã tính toán nhiều năm, còn có khả năng thực hiện, cho nên mới dám làm như vậy.
Vì thế Tiêu Hào hỏi: “Vậy nội dung kế hoạch lần này là gì?" “Cô hãy cho tôi biết tất cả mọi chuyện, tôi sẽ cân nhắc về việc có đồng ý với cô hay không”
Đông Phương Ninh Tuyết nhẹ nhàng lắc đầu, nói: “Trương Hồng Long các hạ, có một số chuyện hiện giờ tôi không thể nói, chuyện này có liên quan đến một số bí mật lớn.” “Chỉ cần anh đồng ý giúp tôi, về sau tôi chắc chắn sẽ nói rõ với anh từng chút một.” “Đương nhiên không phải chúng tôi không tin tưởng Trương Hồng Long các hạ, bởi vì chuyện chúng tôi sắp làm thật sự rất bí mật, nếu chuyện này bị truyền ra sớm sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới chúng tôi.” “Mà hiện tại, chúng ta là hợp tác theo nhu cầu của cả hai bên”
Tiêu Hào không đoán được kế hoạch của đối phương, nhìn vẻ ngoài bình tĩnh của Đông Phương Ninh Tuyết, trong lòng Tiêu Hào vô cùng khó chịu.
Nhưng Tiêu Hào thật sự rất muốn đồng ý với lời đề nghị của Đông Phương Ninh Tuyết.
Anh muốn biết rốt cuộc kế hoạch và bí mật của đối phương là gì.
Chủ yếu là đối phương đang nằm trong tay nhược điểm của Tiêu Hào, không đáp ứng không được.
Đông Phương Ninh Tuyết nhìn Tiêu Hào im lặng, cười nói: “Tôi có thể cho anh một ít thời gian suy nghĩ, đương nhiên sẽ không dài, chỉ có một đêm. “Buổi sáng ngày mai, tôi cần Trương Hồng Long các hạ cho tôi một đáp án, nếu đáp án của anh không làm tôi vừa lòng, đến lúc đó xảy ra chuyện gì, tôi đây cũng không thể nói trước.
Câu cuối cùng này rõ ràng là mang theo một ít uy hiếp. Lúc này, Đông Phương Ninh Tuyết chậm rãi đứng lên.
Tiêu Hào híp mắt, sát ý trong lòng càng ngày càng mãnh liệt. Đồng thời, anh cảm thấy người phụ nữ trước mặt này không đơn giản, rất lợi hại.
Lúc Đông Phương Ninh Tuyết chuẩn bị rời đi, Tiêu Hào nói: “Tôi đồng ý với yêu cầu của cô. Đông Phương Ninh Tuyết mỉm cười hài lòng, khuôn mặt đầy vẻ dịu dàng. “Lựa chọn của Trương Hồng Long các hạ tuyệt đối là chính xác, đến lúc đó, tôi sẽ cho ngài một kinh hỉ.
Hai bên để lại nhẫn truyền âm, sau đó Đông Phương Ninh Tuyết chào tạm biệt hai người. Sau khi Đông Phương Ninh Tuyết rời đi, khuôn mặt của
Tổng Hội trưởng vô cùng khó nhìn. “Thường nghe nói cô gái đáng ghét này vô cùng khó chơi, quả thật rất lợi hại”
Tiêu Hào nói: "Chỉ sợ cả thành phố Đêm Đen này sắp thay đổi, Chủ tịch thành phố đã nắm được nhược điểm của tôi, lợi dụng tôi, chắc chắn sẽ làm ra một số chuyện mà chúng ta không ngờ tới.
Tổng Hội trưởng nói: “Muốn để tất cả mọi người trong thành phố Đêm Đen ra ngoài, chắc chắn sẽ phải có thực lực để đối địch với Đế vương Khu “Tôi thật sự không hiểu, Chủ tịch thành phố tu vi không bằng ngài, tại sao lại muốn cùng Đế vương Khu đối địch?” “Ông ta quả thực là si tâm vọng tưởng!
Nhưng Tiêu Hào thật ra lại rất chờ mong, muốn biết âm mưu quỷ kế của Chủ tịch thành phố là gì. Mấy ngày nay, Hội Trung Thành và môn phái vạn Kiếm bàn giao công việc vô cùng thuận lợi.
Một vài người cấp cao của môn phái Vạn Kiếm không hề phản kháng, chỉ cần người cấp cao của Hội Trung
Thành đến bàn giao, bọn họ vô cùng phối hợp.
Trong một tuần ngắn ngủi, sản nghiệp của môn phái Vạn Kiếm đều được đặt dưới danh nghĩa của Hội Trung Thành.
Tổng bộ của môn phái Vạn Kiếm ở thành phố Thiên Huyền vẫn còn, tòa nhà của tổng bộ bị người của Chủ tịch thành phố chiếm đóng.
Thành phố Thiên Huyền cũng không xảy ra chiến tranh, cả thành phố Đêm Đen đều trầm lặng, không có bất kì hỗn loạn nào.
Người dân ở thành phố Đêm Đen vô cùng khó hiểu.
Mối quan hệ giữa môn phái Vạn Kiếm và Hội Trung Thành vốn là không chết không ngừng đối đầu, chiến tranh đã khởi đầu lại đột ngột tắt ngấm, không có việc gì xảy ra tiếp khiến bọn họ rất khó hiểu.
Không ai biết rằng Tiêu Hào đã đạt được thỏa thuận cùng Chủ tịch thành phố trong một hiệp nghị bí mật.
Cho nên môn phái Vạn Kiếm không cần cùng Hội Trung Thành đối đầu nữa.
Mọi thứ đều trở lại bình lặng.
Cả thành phố Đêm Đen hoạt động lại theo trật tự bình thường, như thể không có chuyện gì xảy ra vào hôm ấy. Tiêu Hào và em gái anh gần đây đã ở cùng nhau, ở thành phố Đêm Đen du lịch.
Tình cảm của hai anh em càng ngày càng tốt.
Nửa tháng sau, Đông Phương Ninh Tuyết gửi đến một tin tức. Đông Phương Ninh Tuyết nói với Tiêu Hào, ba ngày sau, tập trung tại một thị trấn nhỏ phía bắc núi Thiên Lôi, để thực hiện một nhiệm vụ bí mật.
Những người thực hiện nhiệm vụ lần này bao gồm Chủ tịch thành phố, Đông Phương Ngưng Tuyết, Cốc Chủ của Thiên Lôi Cốc, Cốc Chủ của Hội Trung Thành và cả Tiêu Hào.
Tổng cộng có năm người.
Năm người đều là những người mạnh nhất trong thành phố Đêm Đen.
Ba ngày sau, mọi người tập trung tại một thị trấn nhỏ phía bắc Thiên Lôi Cốc.
Năm người tụ họp trong một phòng riêng của quán rượu, cả năm người đều ăn mặc rất kỳ lạ. Chủ tịch thành phố mặc một bộ đồ võ sĩ đi cùng Đông
Phương Ninh Tuyết, giống như hai nhà thám hiểm. Nhưng Đông Phương Ninh Tuyết quá xinh đẹp, dù đi đầu cũng sẽ dễ bị thu hút sự chú ý của mọi người, nên cô ấy mang theo một chiếc mũ rộng vành để che mặt. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi t*ruyện tại tamlinh247.net
Hai người Tổng Hội trưởng và Cốc Chủ ăn mặc bình thường, nhìn cũng giống hai nhà thám hiểm.
Tiêu Hào lại càng bình thường hơn, anh mặc một bộ đồ thể thao, không có gì đặc biệt.
Năm người ngồi trong phòng, người phục vụ nhanh chóng đem rượu và đồ ăn lên, nhưng không ai có tâm tình ăn uống. Cốc Chủ của Thiên Lôi Cốc nói thẳng vào vấn đề: “Chủ tịch thành phố, lần này tụ họp chúng tôi đến đây là có chuyện gì sao?”
Chủ tịch thành phố nói: “Khi nào tới nơi, tôi sẽ nói cho mọi người sau “Sự việc lần này có liên quan đến vận mệnh của thành phố Đêm Đen, tôi đã lên kế hoạch cho chuyện này từ nhiều năm trước, nhưng lại thiếu nhân lực. “Nếu có Trương Hồng Long các hạ hỗ trợ, còn có hai vị Cốc Chủ và Tổng Hội trưởng tham gia, chuyện này nhất định có thể thành công!
Đông Phương Ninh Tuyết nói: "Mọi người cứ ăn cơm trước đã. “Ăn ngon một chút, chúng ta sẽ cùng nhau hành động, mà bữa cơm này cũng là bữa tiệc liên minh của chúng ta.
Chủ tịch thành phố và con gái của ông ta không tiết lộ nhiệm vụ lần này là gì, nhưng trong lòng mọi người đều biết, tập hợp nhiều người mạnh như vậy, khẳng định cũng sẽ đối phó với một kẻ mạnh khác.
Tổng Hội trưởng nói: “Chủ tịch thành phố dẫn theo vài người chúng tôi đến, chắc không muốn dẫn chúng tôi vào bẫy chết người chứ nhỉ?" “Nếu tôi và Cốc Chủ chết, Hội Trung Thành và Thiên Lôi Cốc sẽ tự động sụp đổ, đến lúc đó sẽ trở thành vật trong tay Chủ tịch thành phố.”
Chủ tịch thành phố cười: "Nếu như tôi muốn làm chuyện này, tôi đã giết chết hai người từ nhiều năm trước rồi.” “Các người có thể ngăn cản lực lượng Đế vương không?" "Không cần đoán nữa, những gì tôi làm đều là vì tình hình chung mà suy nghĩ, vì thành phố Đêm Đen, sau khi đến nơi, mọi thứ sẽ được tiết lộ”
Nửa tháng trước, hai bên còn là kẻ thù, bây giờ mọi người đã hợp tác, cùng nhau ngồi ăn, cùng nhau thực hiện nhiệm vụ.
Sau khi ăn xong, thủ hạ của Chủ tịch thành phố mang theo rất nhiều bọc hành lý, bên trong đều là thức ăn.
Mọi người đều không mang theo tùy tùng trong nhiệm vụ lần này, vì vậy tất cả đều mang theo một bọc hành lý lớn, đi đến chỗ sâu nhất của núi Thiên Lôi.
Năm người trông giống như một đoàn thám hiểm, không có gì khác.
Dọc đường còn có người tìm đến bọn họ để lập thành một tổ đội.
Còn có thể thấy một số người trẻ tuổi đến núi để thử thách,tìm kiếm một số quái vật để chiến đấu và trau dồi sức mạnh.
Năm người bước nhanh về phía trước.
Đi được hơn mười cây số, trên một đoạn đường hẻo lánh, đột nhiên có hơn chúc người lao ra, vây quanh bạn họ.
Cầm đầu là một người đàn ông trung niên chừng bốn mươi tuổi, bước tới với vẻ cao ngạo. "Con đường này là tôi mở, muốn đi qua nơi này, phải để lại tiền mua đường, giao hết mấy thứ có giá trị trên người ra đây!”
Cả năm người đều rất ngạc nhiên, những người này đúng là to gan lớn mật, dám cướp đồ của bọn họ.
Một người khác nói: “Có nhiều đường như thế mà không đi, mấy người không nên đi con đường này, nhanh chóng giao những gì mấy người có trong tay lên đây!”