Đường Minh Tam không kiên nhẫn nói: "Em hai, sáu năm rồi chưa từng đùa, trò đùa lần này không vui chút nào đâu!” “Chúng ta đều không phải người hài hước
Tiêu Hào thật sự không phải đang nói đùa, tất nhiên, sẽ không có ai tin vào những lời Tiêu Hào vừa nói. Bởi vì, danh tính của năm vị Đế vương của Kỳ Hạ, đối với những người bình thường mà nói, sự tồn tại của họ giống như những vị thần vậy.
Xa không thể chạm tới.
Tiêu Hào nói: "Anh Minh Tam, tôi nên đi rồi, bạn gái của tôi đang vẫy tay chờ" “Được." Đường Minh Tam nói: "Em hai, toàn bộ Tam Thành hợp lại sắp sửa tiến hành rồi. Thành phố mới gọi là thành Để Nam, nghe nói chủ tịch thành phố mới vừa nhận chức trong vòng nửa tháng. “Sau khi chủ tịch thành phố mới nhận chức, thương nghiệp được xác nhập lại, tiếp theo sẽ chọn ra một người hội trưởng mới" “Cậu là con trai của hội trưởng tiền nhiệm trước đó, danh sách lựa chọn tinh anh này ắt hàn sẽ có tên của cậu." “Nhưng mà, cậu phải lập một công ty thật là nhanh chóng, phát huy năng lực của bản thân, tôi sẽ giúp đỡ bất cứ lúc nào cậu cần” "Đến lúc đó, cậu nhất định phải đánh bại hết tất cả các đối thủ, mới có thể ngồi lên được vị trí đó.
Tiêu Hào cười nhạt, nói: “Tôi biết rồi, tạm biệt anh
Chủ tịch thành phố mới, chính là Tiêu Hào.
Chuyện này sắp xếp như thế nào, hoàn toàn là năm trong tay Tiêu Hào
Tiêu Hào cũng sẽ tận lực xử lý những vấn đề này, đợi đến sau khi nhà họ Tiêu vang danh ba thành, Tiêu Hào còn phải đi Kinh Đô, đối phó với nhà họ Tân
Hai người tạm biệt nhau, Tiêu Hào đưa Liễu Nguyệt Hân về nhà.
Sau đó, Tiêu Hào đi ra ngoài, Tiêu Hào một mình lái xe, đi về hướng phần mộ tổ tiên nhà họ Tiêu Phần mộ tổ tiên được cải tạo lại toàn bộ, xung quanh bia mộ được bao quanh bởi hoa cỏ, Giang Đinh đích thân ở đây, mỗi ngày vì toàn bộ người nhà họ Tiêu tảo mộ.
Giang Đinh vẫn liên tục quan tâm đến vấn đề này, phải biết hết tất cả kẻ thù đền tội, khóc nước mắt chảy giàn giua
Trước khi Tiêu Hào chưa đến, Giang Định đã khóc hơn một tiếng đồng ở trước bia mộ của nhà họ Tiêu.
Nhìn thấy Tiêu Hào đến rồi, liền đứng dậy chào hỏi. “Cậu chủ! “Chú Giang!"
Tiêu Hào đi qua, nhìn thấy mặt chủ Giang toàn là nước mắt. Hai người đi tới phần mộ của bố mẹ. “Ông chủ, mợ chủ, cậu chủ đến xem hai người rồi này!" “Cậu chủ đã giúp hai người báo thù rồi, tất cả kẻ thù đều đã gặp báo ứng hết rồi!”
Tiêu Hào quỳ trước phần mộ của người thân, trong mặt trào đầy nước mắt. “Bố, mẹ “Em gái!” “Chủ hai! Thím hai!” “Tiêu Hào bất hiếu, đã đến thăm mọi người rồi!"
Tiêu Hào thắp nén nhang cho mọi người, tảo mộ, đốt vàng “Bố mẹ! Thù của hai người, con đã xử lý được một phần rồi." Đường Thiên Quân, gia chủ nhà họ Đường, Trương Hồng mā. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Long, gia chủ họ Trương, Liễu Kiến Hưng, gia chủ họ Liễu, toàn bộ bọn chúng đều chịu sự trừng phạt đáng có!” “Mà những kẻ thù còn lại, với những người có liên quan đến sự việc năm đó, con cũng sẽ giết bọn họ từng người một “Sau đó, con sẽ thiết lập lại thương nghiệp nhà họ Tiêu, thâu tóm hết tất cả sản nghiệp của bọn họ, khiếm cho gia đình bạn họ phá hủy, người vong “Đợi sau khi kết thúc sự việc kia ở thành Danh Nam, con sẽ đi Kinh Đô, tìm ra nhà họ Tân ở Kinh Đô!” “Con muốn nhuộm máu nhà họ Tân ở Kinh Đô, con muốn tất cả người nhà họ Tân, đều phải đến tôi!”
Trong mắt của Tiêu Hào một mảng đỏ rực của máu. đi vài độ
Không khí xung quanh đã lạnh Luồng sát khí vô tận cuộn thành cả một ngọn núi.
Rắn, côn trùng, chuột bốn bề chạy loạn trên núi, chim và thủ trong rừng đầy hoảng sợ.
Những năm gần đây, Tiêu Hào đã giết vô số người trên chiến trường, lắm lúc, Tiêu Hào thật sự suy nghĩ sẽ xông thắng vào nhà của kẻ thù, giết hết tất cả toàn bộ bọn họ, giết một cách thật tàn nhân.
Nhưng mà, anh thật sự không thể làm như vậy.
Anh muốn tất cả bọn họ đều phải nhận sự trừng phạt thích đáng, chứ không phải chỉ là bị giết chết. Tiêu Hào đã quỳ trước mộ hơn nửa giờ đồng hồ, cùng với người thân nói rất nhiều,
Giang Đinh quỳ trước phần mộ đốt vàng mã liên tục, nghe Tiêu Hào cùng với người thân nói về chuyện cũ Sau hơn nửa giờ đồng hồ, Tiêu Hào đứng lên, dựa vào Giang
Đinh, ngôi ở bên cạnh.
Tiêu Hào nhìn đầu tóc đã bạc hết cả đầu của Giang Định, trong lòng có cảm giác khó chịu, nói: "Chủ Giang, tuổi của chủ cũng đã lớn rồi, về khu mộ này chủ có thể sắp xếp người khác trông coi cũng được, những năm này chủ cũng đã chịu nhiều vất vả rồi, giờ là lúc nên hưởng phúc.
Vấn đề này, Tiêu Hào đã nói không ít lần rồi, nhưng mà Giang vẫn cứ ở đây. "Cậu Giang nói: cả những gì chú có đều là người nhà họ Tiêu cho, ông chủ đối với chủ ân trọng như núi, chủ vĩnh viên đều là quản gia của người nhà họ Tiêu, vĩnh sẽ không thay “Hiện tại khu nhà của nhà họ Tiêu đã bắt đầu xây dựng rồi, lại cách nơi này không sau khi nhà tổ xây dựng xong, chú liền ở trong đó, đến lúc đó, cậu chủ cũng nên đến ở.
Nhưng mà xây dựng nhà tổ ít nhất cũng cần một tháng, sau khi cải tạo lại xong, không thể ở được, ít nhất cũng cần thêm vài tháng nữa mới được.
Tiêu Hào là sợ Giang Đinh ở đây chịu khổ, nhưng Giang Đinh lại một mực kiên trì.
Lòng trung thành của Giang Đinh đối với nhà họ Tiêu, Tiêu Hào cảm động vô cùng.
Giang nói: sau khi nhà tổ họ Tiêu xây dựng xong, cậu chủ có thể đón con gái qua đây được không?"
Tiêu Hạo còn nhớ, con gái của Giang là Giang Yến Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Thanh nhỏ hơn anh sáu
Giang Yến Thanh luôn bám lấy Tiêu Hào vào sáu năm trước, với Tiêu Hào như tình anh em.
Sáu năm không gặp, không biết Giang Yến Thanh sống như thế nào. “Đương nhiên có Tiêu Hào mạnh giọng trả lời." Nhà họ Tiêu chính là nhà của chủ, chủ Giang, chủ là người thân của tôi, người nhà của tôi, Yến Thanh cũng là người nhà của tôi." này, là chủ của nhà tổ họ Tiêu chủ, tôi không dám làm chủ nhà tổ họ Tiêu Giang Đinh hài lòng nói: “Tôi vẫn là quản gia, cậu chủ mới là chủ của nhà họ Tiêu này.
Sau khi nói chuyện một hồi, Tiêu Hào nói: Giang, chú cũng đã theo bố tôi được mấy chục năm rồi, cùng với bố tôi như tình anh em, chủ Giang, chủ hiểu bao về đồ mà nhà họ
Tiêu truyền lại?" "Bảo vật gia truyền?" Giang Đình nói: "Cậu chủ muốn nói về huyết ngọc phải không?”
Tiêu Hào gật đầu. "Chú Giang, chính là huyết ngọc."
Tiêu Hào hỏi về vấn đề này, Giang Đinh cảm thấy rất kỳ lạ “Cậu chủ, câu hỏi về cái này để làm gì?" “Nói thật không giấu chú. Tiêu Hào quyết định nói sự thật cho Giang Đình biết, Giang Đinh là người có thể hoàn toàn tin tưởng: "Người hại chết người nhà họ Tiêu chúng ta, chủ mưu không phải là người nhà họ Đường, mà là người họ Tân ở Kinh
Giang Đinh giật mình: "Cậu chủ, lúc cậu vừa cúng bái ông chủ, chủ có nghe câu nói là người họ Tân ở Kinh Đô rồi." “Chuyện này có phải có gì đó hiểu lầm rồi không, hoặc là cậu chủ bị người ta lừa gạt rồi?" “Người họ Tần ở Kinh Đô, đó chính là một trong bốn gia tộc lớn nhất ở Kinh Đô, quyền thế cực lớn, không thể tưởng tượng được, làm sao có thể diệt người nhà họ Tiêu chúng ta được?"
Giang Đinh căn bản không tin, cũng không có cách nào để tin được.
Tiêu Hào giải thích, nói: "Lúc đầu tôi cũng không tin, sau này, có vài người nói, tôi cũng không thể không tin được. “Lý do mà người nhà họ Tân ở Kinh Đô diệt người họ Tiêu chúng ta, chính là vì huyết ngọc “Người nhà họ Tần cướp đi huyết ngọc của nhà họ Tiêu chúng ta, giết người diệt khẩu.
Giang Đinh kinh ngạc không nhẹ: "Việc này... sao có thể như vậy được chứ!” “Người nhà họ Tần ở Kinh Đô cho dù là muốn đồ vật của người họ Tiêu, thì cũng có thể hoàn toàn nhẹ nhàng mà lấy đi người nhà họ Tiêu làm sao dám phản kháng?" “Tại sao lại muốn giết người cơ chứ?" “Tại sao như thế?"
Giang Định nghĩ không ra, nếu mọi chuyện là như thế, vậy thù của ông chủ, thủ của người nhà họ Tiêu, cả đời này cũng bảo không hết rồi.
Cảm xúc của Giang Đinh như dậy sóng, gương mặt tràn đầy thống khổ, khó chịu lạ thường. “Chủ Giang, không có việc gì. Tiêu Hào an ủi Giang Đinh, vô vào lưng của ông ấy: "Chủ Giang, chủ nói cho tôi về chuyện của huyết ngọc trước đi, chủ biết bao nhiêu về chuyện của huyết ngọc?"
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net