Chương 37: Điều khiển nhà họ Liễu
Lúc này, Liễu Nguyệt Hân rơm rớm nước mắt. Cô không dám đối mặt với Tiêu Hào.
Tối hôm qua, nhiều người tổn thương Tiêu Hào như thế, hơn nữa, cô còn tát anh một cái, muốn ký giấy ly hôn với anh. Ông cụ như bị già đi rất nhiều, cả người như muốn gục xuống: “Sếp Lương, xin cậu rời đi cho, chúng ta bàn chuyện riêng một chút."
Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, tình trạng hôm nay, ông ta muốn hỏi mục đích thật sự của Lương Thiếu Thu, cũng muốn hỏi rõ hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lương Thiếu Thu lạnh lùng nói: "Đã đến lúc bàn chuyện nhà họ Liễu các người rồi!" “Cô Liễu.” Khi Lương Thiếu Thu nhìn Liễu Nguyệt Hân, trên mặt hiện lên một nụ cười dịu dàng: “Cô Liễu, tôi có một số chuyện muốn nói với ông cụ, dự án lần này có chỗ nào không hiểu, cứ liên hệ với nhân viên của chúng tôi, hoặc trực tiếp gọi điện cho tôi là được.” "Tuy dự án lần này rất quan trọng, nhưng cô không cần phải làm gì, cô có thể điều động người nhà họ Lương chúng tôi đi làm!”
Ngay sau đó, ông cụ và những người khác cũng rời đi, trong phòng làm việc cũng chỉ còn lại Liễu Nguyệt Hân và Tiêu Hào. “Em xin lỗi.” Liễu Nguyệt Hân cảm thấy vô cùng khó chịu, tỏ vẻ xin lỗi. "Tiêu Hào, oan uổng cho anh rồi, là em hiểu lầm anh, anh không có xâm hại em họ" "Hay là, anh tát em lại đi."
Tiêu Hào mỉm cười: “Tổng giám đốc Liễu, nếu trong lòng em cảm thấy không thể vượt qua được, em giúp anh làm một chuyện đi." "Ồ ? Liễu Nguyệt Hân nói:" Là chuyện gì? " "Giúp anh tìm một người . "Tìm ai?" "Sáu năm trước, người phụ nữ hãm hại anh cưỡng hiếp cô ấy, là người phụ nữ chỉ đích danh anh... Thái Lệ Quyên!"
Thái Lệ Quyên, rốt cuộc đang ở đâu, Băng Sương cũng không điều tra ra được.
Giống như đã biến mất khỏi thế gian vậy.
Trước đây, Thái Lệ Quyên là bạn học của Liễu Nguyệt Hân, cũng là bạn thân của cô, quan hệ hai người rất tốt.
Sau khi Liễu Nguyệt Hân nghe thấy cái tên này, sắc mặt cô đột nhiên thay đổi: “Thái Lệ Quyền cũng là người bị hại, cho dù tìm được cô ấy, cũng vô ích." "Chẳng lẽ... anh muốn điều tra lại chuyện của sáu năm trước?"
Tiêu Hào gật đầu: “Anh nhất định phải tra rõ chuyện này, vạch trần tất cả chân tướng của năm đó!"
Liễu Nguyệt Hân biết năm đó Tiêu Hào bị oan uống, chuyện này, không những để lại vướng mắc trong lòng Tiêu Hào, mà còn là cơn ác mộng của
Liễu Nguyệt Hân. "Từ sau chuyện đó, Thái Lệ Quyên xém chút bị người ta hại chết." "Mấy năm trước em có gặp Thái Lệ Quyên, tinh thần cô ta rối loạn, sống trong một bệnh viện tâm thần." "Về sau không có tin tức của cô ta nữa." Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net
Tiêu Hào nói: "Anh nhất định phải tìm được người này!"
Trong văn phòng chủ tịch, ông cụ cố nén đau buồn trong lòng, đích thân rót nước cho Lương Thiếu Thu.
Lương Thiếu Thu lạnh lùng nói: "Không biết ông cụ muốn bàn chuyện gì với tôi?" "Là muốn nhận lỗi với tôi sao?"
Lương Thiếu Thu và ông cụ trước giờ chưa từng nói chuyện trực tiếp, trước giờ, đều là Liễu Kiến Phong liên lạc với Lương Thiếu Thu. Nếu không phải Lương gia coi trọng địa vị và thực lực của Liễu Kiến Phong ở bắc cảnh, thì căn bản không thèm đếm xỉa tới nhà họ Liễu rồi.
Ông cụ tỏ vẻ xin lỗi: “Lương Thiếu Thu, chuyện nay rất xin lỗi, cho chúng tôi một chút thời hôm gian, Kiến Phong nhất định sẽ trở về" "Nhà họ Liễu chúng tôi sẽ cùng nhà họ Lương các anh hợp tác, khẩn mong nhà họ Lương đừng hủy hợp đồng." "Vị trí hội trưởng mới của thành phố một tháng sau sẽ tuyên bố bầu chọn, mong nhà họ Lương sẽ ủng hộ nhà họ Liễu chúng tôi."
Lần này Liễu Kiến Phong bị bắt đi, chắc chắn sẽ không dễ dàng ra mặt, nếu nhà họ Lương lại thoái vốn hủy bỏ hợp tác, nhà họ Liễu chẳng khác nào rơi xuống đáy vực!
Nếu tiếp tục hợp tác với nhà họ Lương, nhà họ Liễu nhất định sẽ công khai sự hợp tác giữa hai bên, để mọi đối thủ đều tin rằng nhà họ Liễu có sự hậu thuẫn của nhà họ Lương.
Nửa tháng sau, nhà họ Liễu vẫn còn cơ hội ngồi vào vị trí hội trưởng mới!
Chỉ cần nhà họ Liễu có được vị trí hội trưởng của ba thành phố, thì quyền lợi vô cùng lớn, thậm chỉ còn vượt qua nhà họ Liễu trước đó mấy lần! "Hợp tác?” Lương Thiếu Thu sắc mặt tối sầm "Nhà họ Liễu các người làm việc thế nào? Năm lần bảy lượt đối phó tên Tiêu Hào đó đều bị thất bại" "Hôm qua hại cả tôi bị đánh, mất hết thể diện!" "Hôm nay lại xảy thêm chuyện, còn bắt đi một thiếu vệ!" "Ông còn mặt mũi nói chuyện hợp tác sao?
Ông bảo tôi làm sao tin nhà họ Liễu các người !" Những lời khiển trách của Lương Thiếu Thu như đinh đóng cột
Ông cụ bàng hoàng không dám phản bác lại, hơn nữa đây cũng là sự thật. "Cậu Lương, dù sao, dự án lần này của nhà họ Lương và nhà họ Liễu, nhà họ Liễu chúng tôi nhất định dốc toàn lực!" "Sau khi dự án thành công, chúng tôi sẽ trích ra tám mươi phần trăm lợi nhuận để hiếu kính cậu!"
Bây giờ Liễu Kiến Phong đang phải ngồi tù, ông cụ phải làm mọi cách để có thể lấy lòng cậu chủ nhà họ Lương, ổn định tình hình.
Lương Thiếu Thu lạnh lùng nói: "Ông cụ, hợp đồng dự án hôm nay, người hợp tác với tôi là Liễu Nguyệt Hân, không phải ông! Công ty của nhà họ Liễu của ông hiện tại thuộc sở hữu của Liễu Nguyệt Hân. Tôi hợp tác, cũng là hợp tác với Liễu Nguyệt Hân, ông có hiểu không? Mọi thứ trong nhà họ Liễu đều thuộc về Liễu Nguyệt Hàn! Ông không được giở bất cứ trò gì, nếu không... hậu quả không thể tưởng tượng được đâu!" Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Nghe đến đây, sắc mặt của ông cụ biến sắc! Không dám tin kết quả sẽ như thế này! “Còn nữa!” Lương Thiếu Thu lạnh lùng nói: “Chuyện của Phương Thanh Nhã, xử lý cho sạch sẽ! Nếu ông không làm sạch sẽ, để liên lụy đến tôi, tôi sẽ khiến nhà họ Liễu các người biến mất khỏi thành Nam Tương này! Các người tự mà làm đi!"
Lương Thiếu Thu đóng sầm cửa lại và rời đi. Ông cụ vừa tức giận, vừa đau khổ không nói nên lời.
Khó khăn lắm mới bám được vào cây đại thụ như nhà họ Lương, bây giờ xem ra, tan biến hết rồi!
Tình hình càng lúc càng trở nên tồi tệ.
Ông cụ nằm lấy điện thoại di động bên cạnh, hai tay run rẩy gọi một cuộc điện thoại. "Kiến Hưng... trong nhà xảy ra chuyện rồi... mau về đi! Nhà họ Liễu cần con!"
Sau khi Lương Thiếu Thu rời khỏi công ty nhà họ Liễu, anh ta lập tức gọi cho Tiêu Hào và báo cáo chi tiết. "Đại ca, buổi biểu diễn của em hôm nay thế nào?"
Tiêu Hào nói: "Cũng tạm, chỉ cần biểu hiện tốt, mọi chuyện xong xuôi, sẽ có lợi cho anh."
Lương Thiệu Thiều nói: "Đại ca, tối hôm qua, cai chiều anh một cước đạp vỡ sàn nhà, khi nào mới dạy cho em? Em thật sự rất muốn học." Lương Thiếu Thu từ nhỏ đã tập võ, trước giờ rất tự tin, tối hôm qua sau khi nhìn thấy sức mạnh của Tiêu Hào, cảm thấy mấy năm nay luyện võ đều công cóc. "Nền tảng và tư chất của anh cũng rất tốt, có thể học, nhưng mà, ít nhất phải theo tôi ba năm, đậu rồi, tôi mới dạy cho anh."
Lương Thiếu Thu không phải loại người xấu xa hết thuốc chữa, ngược lại, người này bình thường rất có học thức, rất biết tu dưỡng, cũng không có làm việc gì gian ác.
Có thể nói, anh ta thích dùng tiền để giải quyết mọi chuyện.
Tiêu Hào đã tha chết cho anh ta, có thể cho anh ta một cơ hội, nếu như biết sai mà sửa, làm người đàng hoàng, Tiêu Hào cũng sẽ thành toàn cho anh ta.
Còn nếu cứ chấp mê bất ngộ, Tiêu Hào cũng sẽ đích giải quyết anh ta.
Lúc này, Liễu Nguyệt Hân đã làm thủ tục bàn giao và cùng Tiêu Hào bước vào văn phòng tổng giám đốc.
Khi ông cụ nhìn thấy hai người đi vào, tâm trạng vô cùng phức tạp. “Ông nội.” Tiêu Hào nhìn ông cụ sắc mặt tái mét ngồi trên ghế, mỉm cười nói: "Từ nay về sau, văn phòng này sẽ là văn phòng của Nguyệt Hân.” "Nếu không có chuyện gì, xin mời ra ngoài trước, Nguyệt Hân còn rất nhiều việc phải làm." Ông cụ tức giận mà nhìn chằm chằm Tiêu Hào: “Tiêu Hào, cậu muốn đuổi tôi đi?"
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net