Vốn dĩ bố mẹ muốn nhờ một vài người bạn chữa trị giúp con gái làm như thế thì sức mạnh của bọn họ sẽ không bị lộ ra ngoài.
Một khi sức mạnh của bọn họ bị lộ thì những người trong gia tộc họ và cả kẻ địch sẽ cảm nhận được, tới lúc đó họ sẽ gặp rắc rối.
Nhưng mà lúc đang trong hoàn cảnh ấy, thời gian không cho phép bọn họ làm như thế.
Tiêu Hào nghe tới đây, lại hỏi: “Mẹ, nói cho con biết, tại sao bố lại phải tới Tháp Ma Thần ở Ma Đô để lấy Ma Thần Huyết?
Lâm Như Tuyết tiếp tục giải thích: “Sau khi mẹ và bố con mang theo em gái con chạy trốn thì bị người của gia tộc bố con chặn lại” “Đôi bên giao tranh một hồi, em gái con đã bị trọng thương, cần phải có một dòng máu mạnh hơn để chữa trị, mà Ma Thần Huyết là liều thuốc tốt nhất.” “Cả nhà ba người phải chạy trối chết, sau khi bố con lấy được Ma Thần Huyết, thì cả nhà chúng ta mới tới địa bàn của Ma Đô là đảo Ma Long, bí mật sống ở đó một thời gian, đợi khi chữa thương cho em gái con xong thì chúng ta sẽ rời đi.”
Nghe đến đây Tiêu Hào rốt cuộc cũng rõ ràng rồi.
Vào thời điểm đó, bố mẹ và em gái anh bí mật sinh sống tại đảo Ma Long, và họ đã để lại cho Tiêu Hào một lá thu.
Tiêu Hào rất tò mò hỏi: “Mẹ, lúc đầu mẹ để lại lá thư ấy là để con đừng đi tìm mẹ, mẹ biết con sẽ đi đâu, làm sao mẹ biết được những cái này?”
Lâm Như Tuyết cười nói: “Chuyện này còn không đơn giản sao, đó là vì con là con trai của chúng ta, khẳng định con thừa hưởng huyết thống mạnh mẽ của bố và mẹ" “Nếu như con bước vào giới tu luyện, nhất định sẽ được các kẻ mạnh đang tồn tại xem trọng, chỉ trong vài năm ngắn ngủi sẽ trở thành một Đế Vương" “Nếu cho con thời gian, con sẽ đi điều tra chuyện của bố mẹ và em gái con, lúc con phát hiện ra kẻ được chôn trong mộ của Tiêu gia không phải là bố mẹ ruột mình, con nhất định sẽ điều tra hai người bọn ta “Mà khi điều tra qua lại, nhất định sẽ kiểm tới Ma Đô và đảo Ma Long, cho nên mẹ đã viết trước cho con một lá thư để con đừng đi tìm chúng ta”
Tiêu Hào vẫn còn một số điều chưa rõ, nghi hoặc hỏi mẹ: “Mẹ, bố và mẹ mạnh như thế, rốt cuộc là ai muốn truy sát hai người? Là ai đang muốn tìm hai người?
Nghĩ tới mấy việc này, sắc mặt Lâm Như Tuyết hơi đổi, bà nói: “Chuyện này con đừng hỏi nhiều, chuyện của bố mẹ, mẹ không muốn liên lụy đến con và em gái. “Nếu không, những chuyện này sẽ mang đến cho con và em con rất nhiều rắc rối” “Những gì mà bây giờ mẹ có thể nói là sáu năm trước mẹ và bố con đã bỏ đi cùng với em gái con, chúng ta biết rõ con đã bị người bắt và bị kẻ hãm hại phải ngồi tù.” “Bố và mẹ không có đi cứu con cũng là vì không muốn lôi con vào trong chuyện của bọn ta, nếu không thì mẹ sợ tính mạng con sẽ bị nguy hiểm. “Em gái con lúc đó đã bị liên lụy vào trong, lúc đó bị gia tộc của bố con tìm thấy thiếu chút nữa là em con đã bị giết, rất nhiều lần sau đó đều có người luôn muốn giết con bé."
Tiêu Hào cuối cùng cũng rõ, dựa vào thực lực của bố mẹ anh,mạnh mẽ như vậy, nhưng lại không thể bảo vệ nổi em gái anh! “Bố và mẹ mong con có thể trải qua một cuộc sống của người bình thường, cho dù con có bị vào tù thì bố mẹ vẫn có cách đưa con ra ngoài.” “Chỉ là lúc đó bố và mẹ dự định sẽ để con ở trong đó thêm một năm, đợi tất cả mọi chuyện qua đi, sẽ đưa con ra ngoài.” “Đáng tiếc mọi kế hoạch còn chưa kịp thực hiện thì bố và mẹ đã xảy ra chuyện rồi, mà con đã bị người của Long tộc đưa đi.”
Trong lòng Tiêu Hào thở phào một hơi nhẹ nhõm, hóa ra tất cả mọi thứ xảy ra với anh bố mẹ đều biết tất cả. Tiêu Hào cũng hiểu mấy năm này bố mẹ và em gái anh trải qua chẳng hề dễ dàng gì. Nhưng có rất nhiều việc, bọn họ đều không nói cho anh biết, còn về em gái hiện tại đang ở nơi nào? Mẹ nãy giờ chưa hề nói tới.
Mà bà chỉ nói cho anh biết rằng hiện tại bố và em anh đang ở một nơi cực kỳ an toàn để cho anh đừng đừng quá lo lắng.
Còn về thân phận của bà, có địa vị thế nào trong
Hoàng tộc Yêu tộc cổ đại, còn có việc trước kia Tiêu Hào nhìn thấy tượng của bà ở dưới vách Đoạn Hồn Nhai, những chuyện này bà vẫn từ chối tiết lộ. Sắc mặt Lâm Như Tuyết nghiêm nghị nói: “Con trai, có một số việc con có thể biết, nhưng có một số thì không nên biết “Tuy rằng bây giờ con là Đế vương của Kỳ Hạ, nhưng vẫn có một số chuyện không thể xử lý được. Trên thế giới này vẫn còn rất nhiều ẩn sĩ, rất nhiều kẻ mạnh tồn tại mà con không thể đối phó được."
Từ trước tới giờ, Tiêu Hào vẫn luôn tin rằng cảnh giới Đế vương đã rất mạnh rồi. Đỉnh cao Đế vương là bất khả chiến bại trong thiên hạ.
Bây giờ, bà lại nói với anh còn có kẻ lợi hại hơn cả cảnh giới Đế vương, để anh đừng đi khiêu khích những nhân vật này.
Tiêu Hào biết rõ mẹ không nói cho mình biết hết là vì lo anh biết càng nhiều thì càng dễ xảy ra chuyện.
Tiêu Hào kể cho mẹ nghe những gì đã xảy với mình trong mấy năm qua. Bắt đầu từ việc mình bị bắt giam, sau đó tới việc được người của Long tộc xem trọng.
Sau này khi gặp được Ma Đế Ninh Khinh Vân và bài cô ấy làm thầy, sau này lại gặp và học y thuật từ Thánh Y. Anh đã tham gia rất nhiều cuộc chiến, cuối cùng thì đã phát động chiến tranh với Ma Đô và anh là tổng tư lệnh của ba quân.
Sau tất cả cuộc chiến kết thúc, Tiêu Hào đã bị tước vũ khí trở về quê hương và bảo vệ Liễu Nguyệt Hân.
Nhưng hiện tại huyết mạch Cửu Dương của Liễu
Nguyệt Hân đã bị kẻ khác lấy đi, rơi vào trạng thái hôn mê, cần phải có Ma Thần Huyết, Võ Thần Huyết và máu của Yêu vương mới có thể cứu sống cô. tamlinh247.net trang web cập nhật nh*anh nhất
Lâm Như Tuyết nghe thấy con trai mình từng bước từng bước tu luyện lên cảnh giới đỉnh phong, có được thành tích như thế, trong lòng Lâm Như Tuyết vô cùng vui vẻ rất tự hào về con trai mình.
Khi Lâm Như Tuyết biết Tiêu Hào và Liễu Nguyệt Hân ở cùng nhau bà càng kinh ngạc hơn.
Lâm Như Tuyết cười nói: “Con với bố con thật giống nhau, từ đầu tới cuối chỉ yêu mãi một người phụ nữ. “Lúc bố con theo đuổi mẹ, mẹ không bao giờ đồng ý, nhưng sau đó từ từ bị bố con làm cho cảm động. “Bố con theo đuổi mẹ rất lâu, ông ấy thật sự rất kiên định với mẹ, thậm chí còn phản bội những người ở bên cạnh để được ở bên mẹ.”
Tâm tình của Lâm Như Tuyết vốn đang rất vui, nhưng khi nhớ lại một vài chuyện sắc mặt ảm đạm đi hẳn.
Tiêu Hào cũng không ngờ rằng giữa bố và mẹ lại có một tình yêu mãnh liệt như vậy. Hai người bỏ trốn vì tình yêu, trốn đến một thành phố nhỏ, sống cuộc sống bình dị, cùng nhau nuôi dạy con cái.
Nếu nhà Tần gia không đối phó với ông bà và muốn cướp Ngọc Huyết Phật, e rằng cả nhà hộ vẫn đang sống cuộc sống của người thường.
Sau khi hai người tán gẫu một lúc, Lâm Như Tuyết nói: “Con trai, mẹ có máu của Yêu vương mà con cần” Tiêu Hào ngạc nhiên hỏi: “Mẹ lại có máu của Yêu
Vương? Thật sự quá tốt rồi!” “Con còn nghĩ làm sao để giải trừ phong ấn cánh cổng đến Yêu giới? Đến đó đi tìm Yêu vương! “Bây giờ mẹ cho con máu của Yêu Vương, để con xem thử
Lâm Như Tuyết cười nói: “Bây giờ thân thể mẹ vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, đợi khi về thành Di Thất, sau khi nghỉ ngơi khoảng mười ngày nửa tháng, rồi mẹ đưa nó cho con."
Tiêu Hào sửng sốt, anh có đôi điều không hiểu ý của
Lâm Như Tuyết đột nhiên nghiêm nghị nhìn Tiêu Hào, cười mỉm nói: “Nếu con đã cần máu của Yêu vương, mẹ cũng không che giấu thân phận mình nữa, bây giờ mẹ nói cho con biết,
Yêu Vương, chính là mẹ. “Mẹ nói gì?!”
Tiêu Hào kinh hoàng nhìn bà mà nói: “Mẹ đừng đùa với con chứ, sao mẹ là Yêu vương được chứ!” “Yêu vương đã bị phong ấn vào hơn ngàn năm trước trong cánh cổng yêu giới, và tất cả người của Yêu tộc đều đã bị phong ấn”
Lâm Như Tuyết cười nhẹ và nói: “Đó chỉ là một câu chyện đã lưu truyền hơn ngàn năm trước, cho dù là trong sử sách tu luyện có ghi chép lại nhưng cũng không hẳn là chính xác. “Bởi vì chẳng một ai biết, Yêu vương và Ma Long sau mọi chuyện đã thoát thân, vì cánh cổng Yêu giới là đích thân Yêu vương phong ấn, cô ấy đương nhiên là có cách để thoát ra rồi."
Tiêu hò nghĩ tới Ma Long, đột nhiên nghĩ tới khoảng không dưới vách Đoạn Hồn Nhai, nơi Ma Long bị phong ấn hơn một ngàn năm!
Nơi có một bức tượng của bà, có Ma Long bị phong ấn