Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Tiêu Hào có chút dở khóc dở cười.

Trên người Tử Thanh có lực lượng của ngọc bội để vương bảo vệ, nhưng chỉ khi gặp nguy hiểm trí mạng lực lượng của ngọc bội mới có thể khởi động.

Gặp phải chuyện như cạm bẫy, hạ độc, thực sự không có biện pháp.

Tử Thanh đi theo Liệt Diễm cũng được, Liệt Diễm ham chơi, ở bên Tử Thanh là lựa chọn tốt nhất.

Nếu dẫn Tử Thanh tới linh trì tu luyện, sẽ khiến cô ta buồn bực.

Ba người nói chuyện một lát, Tiêu Hào nói: “Tử Thanh, em đi nghỉ ngơi trước đi, anh có việc cần nói với Liệt Diễm.”

"Không muốn, em không mệt.” Tử Thanh cười ha ha nói: “Hai người muốn nói bí mật gì thế, em không thể nghe sao?”

“Tối nay em muốn đi cùng anh Liệt Diễm, không muốn ở nơi này.”

Tiêu Hào thực sự không có biện pháp với cô nhóc này.

Lúc trước Tử Thanh vẫn luôn quấn lấy Tiêu Hào, còn thề son sắt nói Tiêu Hào đi nơi nào, cô ta sẽ đi nơi đó.

Bây giờ vô cùng sốt ruột đi theo Liệt Diễm.

Tiêu Hào dặn dò Liệt Diễm: “Sau này, thành Đế Nam sẽ là cấm địa của người trong Hồn Điện.”

“Bất cứ kẻ nào bước vào, giết không tha!”

"Các sản nghiệp khác của Hồn Điện, lính đánh thuê, người làm ăn buôn bản, toàn bộ rút khỏi thành Đế Nam.”

“Cậu đi cảnh cáo người của Hồn Điện.”

Đã xảy ra chuyện tối nay, Tiêu Hào quyết định cho Hồn Điện một chút sắc mặt.

Bất cứ người nào muốn giương oai ở địa bàn thành Đế Nam, đều không được.

Thành Đế Nam cũng có một số lính đánh thuê, người làm ăn buôn bán là người của Hồn Điện, Hồn Điện có rất nhiều cơ sở ngầm đi thu thập đủ loại thông tin.

Giống như Tiêu Hào trở lại thành Đế Nam đến nhà họ Đường, sát thủ của Hồn Điện phải có được tin tức trước tiên.

Tuy lực lượng của Hồn Điện và các loại nghiệp vụ khắp toàn cầu, nhưng trong thành phố nhỏ như thành Đế Nam, nhân số cũng không nhiều.

Tiêu Hào muốn những người này đều rút khỏi thành Đế Nam. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Liệt Diễm cảm thấy khó hiểu nói: “Cậu là vua sát thủ, chỉ cần cậu để lộ thân phận, đảm khốn nạn Hồn Điện đều sẽ bị dọa mất mật”

“Còn cần tôi đi cảnh cáo sao?”

Tiêu Hào giải thích: “Người của Hồn Điện, ngư long hỗn tạp, tôi không muốn để lộ thân phận.”

“Chuyện này, cậu ra mặt giúp tôi thu phục là được.”

Liệt Diễm mở miệng đồng ý: “Được, không thành vấn đề, tôi sẽ lấy thân phận Ám Dạ Vương bảo vương triều Ám Dạ câu thông với Hồn Điện, tạo áp lực với Hồn Điện.”

“Gọi mấy cuộc điện thoại để giải quyết, đảm bảo người của Hồn Điện gà bay chó sủa, không dám làm càn nữa.”

Tiêu Hào nhíu mày: “Nhớ kỹ, làm bí mật một chút, đừng quá cáu giận”

“Nếu chỉ là gọi điện thoại sẽ giải quyết được vấn đề, tôi tự mình gọi, còn cần cậu ra mặt sao?”

“Dù sao chuyện này, cậu làm thật tốt cho tôi.”

Có một số việc, không thể quá mức, cũng không thể quá nhẹ, vừa đủ mới được.

Quan hệ giữa vương triều Ám Dạ và Hồn Điện vẫn luôn là nước sông không phạm nước giếng, nếu xử lý không tốt, hai bên nổ súng thì mọi chuyện xử lý không tốt.

Đương nhiên, không phải là Tiêu Hào sợ Hồn Điện, chỉ là không muốn tiếp tục dây dưa với sát thủ của Hồn Điện nữa.

Liệt Diễm liếc nhìn: “Tôi làm việc cậu cứ yên tâm, tôi đảm bảo người của Hồn Điện sẽ ngoan ngoãn như cục cưng.”

Dặn dò mấy câu xong, Liệt Diễm dẫn Tử Thanh rời đi.

Trước khi rời đi, Tử Thanh kéo cánh tay Tiêu Hào, đắm đuối đưa tình: “Anh Tiêu Hào, em ở chỗ anh Liệt Diễm đợi anh đấy..."

“Nhớ kỹ, em là vợ bé của anh đấy..."

“Em đi đây!”

Bỗng nhiên Tử Thanh ôm lấy Tiêu Hào, cái miệng anh đào nhỏ hôn nhẹ lên mặt Tiêu Hào một cái, sau đó kéo tay Liệt Diễm vui vẻ rời đi.

Thanh Vũ ở trên bả vai Tử Thanh, xì xèo kêu lên với Tiêu Hào.

“Tiêu Hào thổi tha, chủ nhân không phải là vợ bé của anh, em không muốn nhìn thấy anh nữa...”

Tiêu Hào sờ gương mặt mình, may mà Tử Thanh đi theo Liệt Diễm, nếu Tử Thanh đến linh trì tu luyện với Liễu Nguyệt Hân và Ninh Khinh Vân, cô ta mà hôn Tiêu Hào một cái, mọi chuyện sẽ quậy lớn...

Liệt Diễm và Tử Thanh rời đi xong, Tiêu Hào cũng rời khỏi nhà họ Đường, anh suốt đêm về nhà họ Liễu, lặng lẽ trở về phòng ngủ.

Tiêu Hào không muốn để hai người lo lắng cho mình.

Phân bộ Hồn Điện ở Kim Cường.

Buổi tối ông Từ không ngủ, ông ta vẫn luôn chờ đợi tin tức của sát thủ.

Chuyện giết Tiêu Hào lần này vô cùng quan trọng, phía trên rất coi trọng.

Hơn nữa ông ta vẫn luôn túc trực bên linh cữu của sư đệ Lý Tuấn Sinh, ông ta tin tưởng, Lý Tuấn Sinh cũng hi vọng Tiêu Hào chết.

Nếu lần trước thực sự giết chết Tiêu Hào, đã không xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Hơn ba giờ sáng, ông Từ nhận được một cuộc điện thoại.

Cuối cùng tin tức cũng tới, ông Từ vô cùng kích động.

Điện thoại vừa nghe máy, bên kia là giọng nói máy móc của một cô gái.

“Nhiệm vụ kế tiếp của số một trăm bốn mươi thất bại..."

Nhiệm vụ số một trăm bốn mươi, đúng là lệnh bài nhiệm vụ của Lý Tuấn Sinh lúc trước.

Ông Từ không thể tin được, ông ta khổ sở chờ đợi tin tức, cũng không phải là tin tức tốt, mà là tin tức xấu!

Đây là bộ phận theo dõi tiến trình nhiệm vụ gọi điện thoại tới. Bạn đang đọc truyện tại truyen88.vip

Nhiệm vụ thất bại, sát thủ tử vong, lệnh bài của sát thủ ở Hồn Điện sẽ nghiền nát.

Hai tên sát thủ đuổi giết Tiêu Hào đã chết.

Cúp điện thoại xong, ông Từ mềm nhũn ngã lên trên ghế sô pha.

Lần này là sát thủ do hắc hộ pháp phái tới, sao có thể thất bại?

Tiêu Hào mạnh như thế sao?

Ông Từ gọi điện thoại tới Quận Đô trước, tìm hắc hộ pháp.

Ông Từ không có số điện thoại của hắc hộ pháp, chỉ có thể gọi lòng vòng như vậy.

“Tôi đã biết rồi.” Bên kia điện thoại, giọng nói của hắc hộ pháp rất lạnh: “Tôi cũng luôn chú ý chuyện này.”

“Thực lực của Tiêu Hào, sâu không lường được.”

Ông Từ sốt ruột nói: “Hộ pháp, vậy bước kế tiếp chúng ta nên làm sao bây giờ?”

Hắc hộ pháp nghĩ một lát, nói: “Hôm nay tôi xử lý chuyện đằng sau nhiệm vụ này, tôi đi tới nhà họ Trần, gặp gia chủ của nhà họ Trần.”

“Ý của gia chủ Trần là giết Tiêu Hào, bảo vệ địa vị của nhà họ Trần ở Long Hạ năm năm không đổi.”

“Những yêu cầu này hợp tình hợp lý, đều nằm trong phạm vi chúng ta có thể tiếp nhận.”

“Nhưng mà..."

Hắc hộ pháp giống như có lời khó nói, không biết có nên nói cho ông Từ nghe hay không. Ông Từ vô cùng khẩn trương, thật

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK