Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


“Là tôi động vào con trai ông, không liên quan đến Tiêu Hào.” Lúc này Ninh Khinh Vân tiến lên vài bước: “Tôi đã hủy của quý của Diệp Văn Thuận, hiện tại Diệp Văn Thuận đã không còn là đàn ông rồi.” “Còn về Diệp Văn Hiếu, là chị em khác của tôi phá hủy võ công của anh ta, cũng coi như là tôi đã làm vậy.” “Có điều, chúng tôi không có giết người.”

Quả thật, Tiêu Hào không có động thủ, là hai người phụ nữ kia gây nên.

Diệp Quy Tiên và các trưởng lão nghe vậy liền giận dữ.

Diệp Quy Tiên tức giận nói: “Con trai Diệp Văn Hiếu của tôi đã chết, đan điền bị người phá hủy trực tiếp giết chết!” “Bất luận lời các người nói thật hay là giả, thì các người đều phải đền mạng!”

Khí tức của ba vị trưởng lão tăng vọt. “Chúng tôi không chỉ là giết Tiêu Hào, mà mọi thứ liên quan đến cậu ta chúng tôi cũng tiêu diệt!”“Chúng tôi sẽ cho các người thấy được, kết cục khi chống đối với người nhà họ Diệp chúng tôi!” “Thành Đế Nam Tiêu Hào, sản nghiệp của cậu, người thân, bạn bè chúng tôi đều tiêu diệt từng người một!”

Cho dù bọn họ biết là Ninh Khinh Vân làm, vậy cũng cho rằng là chỉ thị của Tiêu Hào, mục tiêu của bọn họ là Tiêu Hào, mà không phải là Ninh Khinh Vân.

Ba vị trưởng lão nói lời cay độc, Tiêu Hào và Ninh Khinh Vân không có phản ứng gì, sắc mặt bình tĩnh như nước.

Ninh Khinh Vân nói: “Lẽ nào các người không muốn biết tại sao chúng tôi lại tiêu diệt Diệp Văn Hiếu và Diệp Văn Thuận sao?” “Các người đối với chân tướng không có hứng thú sao?”

Diệp Quy Tiên cười lạnh: “Giết người đền mạng, giết chết người nhà họ Diệp chúng tôi, thì nhất định phải đền mạng! “Bất luận con trai tôi phạm phải tội gì đi nữa, các người đều không nên hạ thủ với con trai tôi!” “Hôm nay, những người ở đây toàn bộ đều chôn cùng với con trai tôi!”

Diệp Quy Tiên vốn không nói lý lẽ, không muốn biết nguyên nhân, ông ta chỉ biết rằng con trai mình chết rồi, muốn báo thù

Ninh Khinh Vân cười: “Chỉ dựa vào các người?” “Có thể giết người của tôi, hiện tại còn chưa ra đời đâu.”“Bốn người các người quỳ xuống trước mặt tôi, dập đầu nhận sai, tôi có thể suy nghĩ bỏ qua cho các người.” “Nếu không, tôi mà ra tay, bốn người các người chắc chắn sẽ chết. “Đến lúc đó, nhà họ Diệp các người sẽ hoàn toàn sụp đổ, bị người khác thâu tóm

Lời Ninh Khinh Vân nói là sự thật, cô ta muốn giết mấy người này dễ như trở bàn tay. “Nói khoác không biết ngượng! “Không biết tốt xấu!” “Hôm nay, tôi sẽ cho các người thấy sự lợi hại của nhà họ Diệp!”

Ba vị trưởng lão tức giận, trực tiếp ra tay xông đến Ninh Khinh Vân.

Ninh Khinh Vân đứng im tại chỗ.

Đối với chuyện này, Tiêu Hào không muốn nhúng tay vào, cho dù Ninh Khinh Vân có giết bốn người họ Tiêu Hào cũng không quan tâm. Những người này là tu võ giả, Diệp Văn Hiếu và

Diệp Văn Thuận đáng phải chết, buổi tối hôm đó, Liễu

Nguyệt Hân và Trương Mạn mềm lòng thả hai anh em họ ra.

Bọn họ tới để trả thù, phá hủy mọi thứ của Tiêu Hào, muốn làm hại người vô tội, bọn họ chết còn chưa hết tội.

Sự báo thù giữa thế lực tu võ là ân oán cá nhân, bất luận bên nào bị thương vong cũng không liênquan.

Ba vị trưởng lão là Huyền Thông cấp chín, ba người họ liên thủ liền đạt đến sức mạnh Huyền Thông đỉnh phong.

Ba loại sức mạnh đáng sợ màu kim, màu đỏ, màu xám hỗ trợ lẫn nhau, cơn bão dữ dội đánh tới chỗ Ninh Khinh Vân.

Ninh Khinh Vân ra tay.

Oanh! Rầm rầm

Ba tiếng nổ liên tiếp.

Cơ thể của ba vị trưởng lão trực tiếp biến thành một vùng máu

Chết không toàn thay

Thật sự là băm thành trăm mảnh

Sự tấn công của Ninh Khinh Vân, đơn giản, trực tiếp, nhanh và tàn nhẫn

Ninh Khinh Vân nhẹ nhàng nói: "Gia chủ nhà họ

Diệp, ông muốn đem tôi băm thành trăm mảnh, cho nên, tôi cũng sẽ khiến người của ông và ông cũng băm thành trăm mảnh.” “Nếu không, các người chết rồi, các xác còn phải chuyển trở về, đường dài như vậy phiền phức lắm.

Diệp Quy Tiên sững sờ

Thực lực của cô ta không thể nào một chiêu có thể giết chết ba người Huyền Thông cấp chín, còn biến thành vũng máu!

Thực lực mạnh đến cỡ nào!

Ninh Khinh Vân nhìn thấy khuôn mặt đổ đầy mồhội của Diệp Quy Tiên: “Quỳ xuống xin tha, có lẽ tâm trạng tôi tốt sẽ tha cho các người.”

Tâm trạng Diệp Quy Tiên rất phức tạp.

Lần này ông ta đem ba vị trưởng lão đánh trống khua chiêng đến báo thù cho con trai, hiện tại ông ta biết được mối thù này vốn không thể nào báo!

Rốt cuộc con trai ông đã chọc phải người nào!

Chẳng trách đám người Tiêu Hào dám khiêu chiến với gia tộc Kim Cường, Bình Châu, thực lực của bọn họ hoàn toàn có thể hủy nhà họ Diệp!

Người phụ nữ trước mắt này bọn họ đã đối phó không nổi, vậy thực lực của Tiêu Hào e là càng mạnh hơn.

Quỳ xuống đầu hàng hay không?

Nếu là quỳ, không chỉ không cách nào báo thù cho con trai, ba vị trưởng lão chết oan uổng, sau này nhất định phải trung thành.

Quỳ hay không quỳ đây!

Trong lòng Diệp Quy Tiên tràn đầy sợ hãi.

Lúc này, Chu Ngọc Cương ở trong lều đầu đầy mồ hội lạnh, sau đó, thân ảnh chợt lóe, rời khỏi lều điên cuồng hướng về phía đầu cầu. Ủn*g hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net

Hiện tại ông ta chỉ còn một cách, đó chính là chạy.

Chạy càng xa càng tốt.

Tuy nhiên, khi ông ta đi đến đầu cầu, bên đó có một người đang đứng, là Tiêu Hào, “Tiêu Hào, đi chết đi!”

Chu Ngọc Cương trực tiếp sử dụng chiêu thức lớn,tay phải xuất hiện một con dao mang theo ngọn lửa vô tận xống đến chỗ Tiêu Hào.

Đạo Hỏa Diễm, cho dù là một tảng đá lớn cũng có thể đốt thành mảnh vụn! Cho dù là khối sắt cũng có thể đốt thành nước sắt

Chiêu này dù là Huyền Thông đỉnh phong cũng không dám đỡ lấy.

Trong lòng Chu Ngọc Cương nghĩ, nếu chiêu này giết được Tiêu Hào thì tốt, nếu không giết được, ông sẽ trốn thoát

Tiêu Hào vươn tay phải ra trực tiếp lao thẳng vào ngọn lửa đáng sợ đó.

Sức mạnh vô hình đã hóa giải ngọn lửa, hai ngón tay Tiêu Hào kẹp chặt con dao của Chu Ngọc Cương.

Rằng rắc!

Con đạo Chu Ngọc Cương bị gãy biến thành đôi

Sao lại có thể

Vẻ mặt của Chu Ngọc Cương run rẩy, đột nhiên ông ta cảm nhận được, người đàn ông trước mặt là một ngọn núi lớn, hung hăng đè vào lòng ông ta, khiến cho không cách nào thở nỗi, không cách nào phản kháng.

Tuyệt chiêu của ông ta không là gì ở trong mắt đối phương, giống như trẻ con vậy. “Cậu...Cậu rốt cuộc ở cảnh giới nào!" Chu Ngọc Cương tuyệt vọng vô cùng.

Tiêu Hào không trả lời, mà hỏi: “Ông là người của Châu chủ?"Chu Ngọc Cương nghiến răng nói: "Mọi chuyện ở đây không liên quan đến Châu chủ!” “Muốn chém muốn giết cử tự nhiên!”

Chu Ngọc Cương mười mấy năm trung thành với Châu chủ, bất cứ lúc nào, tuyệt đối cũng sẽ không bán đứng Châu chủ.

Sắc mặt Tiêu Hào bình tĩnh: “Tôi không thích giết người, ông không nói cũng không sao, tôi sẽ khiến người của Long tổ thẩm tra. “Thủ đoạn của Long tổ, tôi tin là ông cũng nghe qua, đến lúc đó, ông không nói cũng phải nói.” “Tôi có thể nói cho cậu biết tất cả mọi người đã tham gia vào chuyện này, không thiếu một ai.” “Châu chủ các người, chắc chắn sẽ trở thành tù binh." “Ha ha!” Đột nhiên Chu Ngọc Cương cười lớn: “Tiêu Hào, cho dù cậu có mạnh đi nữa, Long tổ dám thẩm tra người Châu chủ chúng tôi không?” “Mọi thứ ở đây chúng tôi đều có văn kiện hợp pháp.” “Thẩm tra Châu chủ? Cậu cũng quá ngây thơ rồi!” “Hôm nay cho dù cậu giết tôi, thì sao chứ? Tổng một ngày, Châu chủ chúng tôi sẽ đem cậu băm thành trăm mảnh”

Đương nhiên Tiêu Hào biết rõ Chu Thục Nhi đến đây lấy văn kiện Châu chủ, còn có văn kiện bộ chiến không vấn đề gì.

Phần văn kiện này không có vấn đề, người truyền
uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK