Liệt Diễm kêu hai cụ và bọn nhỏ chuẩn bị một ít hành lý, anh ta ra ngoài sân, lấy nhẫn truyền âm ra. Không lâu sau chiếc nhẫn khởi động, giọng nói truyền tới từ bên kia. “Đại nhân, xin hỏi ngài có mệnh lệnh gì?”
Liệt Diễm nói: “Hiện giờ kế hoạch có biến, vốn chỉ dẫn ba đứa trẻ ra ngoài, bây giờ còn cần thêm hai ông bà cụ. Lát nữa tôi sẽ nói cho các cậu biết số chứng minh thư của hai ông bà cụ, các cậu tạo thân phận giả ngay cho tôi, tôi muốn dẫn cả năm người ra ngoài.
Người bên kia nói: “Không thành vấn đề thưa đại nhân. Cần thời gian, cho chúng tôi bảy tám tiếng, chúng tôi sẽ giải quyết mọi chuyện”
Ở thủ đô Võ Thần đương nhiên cũng có người của vương triều Ám Dạ và Long tổ. Chẳng qua thân phận của họ hết sức bí ẩn, đều lấy thân phận là thương nhận đóng đô ở thủ đô Võ Thần quanh năm. Cao tầng của thủ đô Võ Thần đương niên cũng biết tình huống này. Thủ đô Võ Thần cho phép thế lực bên ngoài tiến vào thủ đô Võ Thần phát triển, nhưng không cho phép thế lực của quốc gia tiến vào. Nhưng Long tổ và vương triều Ám Dạ bí mật thẩm thấu vào thủ đô Võ Thần, tình huống này không thể nào nhổ cỏ tận gốc, cho dù phát hiện chút dấu vết, ép những người này rời đi thì không lâu sau, họ sẽ lại xuất hiện với thân phận thương nhân, hơn nữa có người che giấu rất sâu, không thể nào điều tra được. Dần dà, người ở thủ đô Võ Thần chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua. Chỉ cần không làm thiệt hại lợi ích của thủ đô Võ Thần thì họ chỉ còn cách âm thầm đồng ý cho sự tồn tại của những người này.
Cũng như lẽ đó, Đế Vương Khu đương nhiên cũng có người do thủ đô Võ Thần âm thầm phải ra đóng quân quanh năm. Tình huống này không thể ngăn chặn được.
Đại biểu của Đế Vương Khu và thủ đô Võ Thần cũng đã trao đổi về vấn đề này nhiều lần, hai bên đều muốn dùng phương thức mà mọi người có thể tiếp thụ để quang minh chính đại đóng quân trên địa bàn của đối phương, cũng như đại sư quán ở quốc gia khác, vậy thì sẽ làm việc tiện lợi hơn. Nhưng cuối cùng đề nghị này bị cao tầng của thủ đô Võ Thần từ chối.
Cao tầng của thủ đô Võ Thần không muốn bị người của Long tổ và vương triều Ám Dạ quang minh chính đại đóng quân ở đây. Lỡ như đóng quân thì họ sẽ phát triển thế lực của mình, tuyệt đối không cho phép.
Hai ông bà và bọn nhỏ thu dọn chút hành lý, Liệt Diễm cũng đang chờ vương triều Ám Dạ làm chứng minh thư mới cho mình, nằm trên giường của hai ông bà nghỉ ngơi.
Liệt Diễm là người không thể nhàn rỗi. Kêu anh ta ở đây chờ mấy tiếng thì thực sự quá mệt mỏi. Di động ở bên ngoài không có internet thì không chơi được. Hơn mười giờ sáng, Liệt Diễm dẫn theo hai ông bà và bọn nhỏ vào nhà hàng trong thôn trấn gọi một bàn đồ ăn, ăn một bữa no đủ. Hai ông bà và bọn nhỏ đều rất vui vẻ. Mặc dù họ với Liệt Diễm mới gặp nhau lần đầu, nhưng họ biết Liệt Diễm là bạn của Thu Hồng nên rất yên tâm.
Liệt Diễm rất thích uống rượu. Cho dù là ở thủ đô Võ Thần, rượu của những quán rượu nhỏ này đều rất có hương vị. Liệt Diễm dự tính ở đây uống rượu mấy tiếng, chờ chứng minh thư của hai ông bà được giải quyết xong thì Liệt Diễm lại dẫn họ cùng rời đi.
Hơn một tiếng sau, cửa phòng riêng vang lên tiếng gõ cửa. Liệt Diễm hơi nghi hoặc, anh ta đã căn dặn là không cần bất cứ nhân viên phục vụ nào tới đây quấy rầy họ uống rượu cơ mà.
Một người mở cửa phòng riêng. Đó là một mỹ nữ mặc đồ thể thao, ngũ quan tinh xảo, hết sức xinh đẹp, đôi mắt hơi quyến rũ. Cho dù chỉ mặc đồ thể thao, Liệt Diễm vẫn có thể cảm nhận được vóc dáng hoàn hảo của cô gái này.
Thấy cô gái, Liệt Diễm rất kinh ngạc: "Là cô”
Thấy Liệt Diễm, cô gái cũng hơi cả kinh. Cô gái này chính là người mà Liệt Diễm gặp ở cửa quẹt thẻ trong núi Võ Thần. Trên đường đi anh ta liên tục làm quen, nhưng cô gái không thèm để mắt tới anh ta, cuối cùng hai người tách ra ở ngã rẽ. Liệt Diễm không thể ngờ mình lại gặp cô gái này ở đây.
Thấy cô gái dính đầy bụi trần, Liệt Diễm cười nói: “Cô đi nhầm phòng hả? Có điều nếu đã vào rồi thì đừng đi nữa, chứng minh chúng ta vô cùng có duyên. Vào đây ngồi cùng nhau uống ly rượu đi.”
Cô gái này chính là Thanh Y. Lần này mục đích của cô ta là giết chết hai ông bà và ba đứa trẻ, cướp đoạt thư từ và tín vật của nhà họ Hàn trong tay họ. Cô ta vẫn đang điều tra, tìm đến nơi ở của hai ông bà và bọn trẻ, tới nhà họ thì phát hiện không có ai ở nhà, sau đó cô ta men theo tới đây, tìm đến nhà hàng hỏi nhân viên phục vụ rồi tới phòng riêng này. Cô ta nghe nói có một người đàn ông dẫn theo hai ông bà và bọn trẻ ăn cơm trong nhà hàng, Thanh Y đoán được người đàn ông đó có khả năng là người của Long tổ. tamlinh247.net* trang web cập nhật nhanh nhất
Nhưng lần này Long tổ chỉ có một người, Thanh Y hơi kinh ngạc. Bình thường Long tổ làm việc sẽ huy động rất nhiều người, bảo đảm chuyện này được tiến hành thuận lợi. Nếu chỉ có một người thì Thanh Y cho rằng thực lực của người này rất mạnh, có điều Thanh Y rất tự tin. Thực lực của đối phương rất mạnh, nhưng chỉ cần cô ta đích thân ra tay thì chắc chắn sẽ thu phục. Nhưng không ngờ sau khi mở phòng riêng, Thanh Y lại thấy Liệt Diễm, người mà hồi sáng cô ta đã gặp mặt.
Người này không đơn giản, bởi vì lúc trước Thanh Y gặp Liệt Diễm thì không nhìn thấu thực lực của đối phương.
Thanh Y thản nhiên nói: “Không ngờ lại là anh. Xem hai ta thật sự rất có duyên
Thanh Y ngồi bên cạnh Liệt Diễm. Liệt Diễm vội rót một ly rượu đưa cho cô ta. “Gặp lại tức hữu duyên, chúng ta cạn một ly”
Hai người uống cạn ly rượu, sau đó Thanh Y hỏi: “Không biết các hạ tới thủ đô Võ Thần làm gì?”
Liệt Diễm thuận miệng nói: “Chuyện nhỏ. Hai ông bà cụ này là bạn tôi, lần này tới tìm họ để uống chút rượu, ăn bữa cơm.”
Thanh Y cười nói: “Thế à? Anh rảnh ghê nhỉ, tới thủ đô Võ Thần chỉ để uống rượu ăn cơm
Liệt Diễm ra vẻ thần bí, cười nói: “Ai rảnh rỗi sinh nông nỗi mà tới thủ đô Võ Thần chứ? Vừa rồi tôi chỉ đùa với cô thôi. Đương nhiên tôi có chuyện quan trọng cần làm, nhưng tôi không thể nói cho cô. Cô tới thủ đô Võ Thần cũng là vì có chuyện quan trọng đúng không?”
Thanh Y cười nói: “Đương nhiên, tôi tới đây có việc rất quan trọng. Tôi muốn tìm hai thứ, cùng với giết mấy người. Đương nhiên con người tôi không thích giết người, càng không thích giết phụ nữ trẻ con. Chỉ cần giao thứ đó cho tôi thì tôi sẽ không đụng vào một cọng lông của họ”
Lời nói của Thanh Y có ẩn ý, đương nhiên Liệt Diễm hiểu được, mục đích của đối phương cũng nhằm vào hai ông bà cụ với ba đứa trẻ. Liệt Diễm rất kinh ngạc, không ngờ cô gái này lại sát thủ. Sắc mặt hai ông bà cụ thoáng thay đổi, họ cũng hiểu được.
Liệt Diễm uống một ly rượu, nói: “Cô là người của Đế Vương Khu đúng không?”
Thanh Y cũng uống một ly rượu: “Đúng vậy, tôi là người của Đế Vương Khu, anh là người của Long tổ đúng không?”