Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Hào nói: “Vì sao tôi phải nhường? Thứ tôi cần vì sao tôi phải nhường cho người khác?” “Vẫn là câu nói đó, cô lấy ra được tiền thì ra giá đi, cô không ra giả nổi thì từ bỏ”

Người phụ nữ ở dưới mặt nạ tức tới mức nghiến răng nghiến lợi, vừa rồi đạo Kim Long bị đối phương đoạt đi, bây giờ đối phương lại muốn cướp huyết ngọc với cô ta!

Người phụ nữ nhịn xuống tức giận, vẻ mặt không đổi cười nói: “Nếu tôi ra năm mươi triệu, anh dám đấu tiếp không?”

Những lời này vang lên, mọi người bùng nổi

Năm mươi triệu, cho dù là gia tộc đứng đầu Kinh Đô, lấy ra được năm mươi triệu sao? Trong lúc này chắc chắn không lấy ra được

Nếu người phụ nữ này nói ra con số năm mươi triệu, chẳng lẽ cô ta thực sự có năm mươi triệu?

Tiêu Hào không cam lòng yếu thế, cười nói với người phụ nữ: “Cô ra năm mươi triệu, cô ra năm mươi triệu mà nói, cô không sợ tôi không cần à?” “Đến lúc đó cô không lấy ra được nhiều tiền như vậy thì làm sao bây giờ? Đương nhiên cô ta năm mươi triệu tôi vẫn tiếp tục tăng giá, chỉ xem cô có dám ra năm mươi triệu hay không.”

Người phụ nữ muốn dùng năm mươi triệu áp chế Tiêu Hào, làm giảm nhuệ khí của đối phương, thậm chí ép đối phương từ bỏ.

Người phụ nữ thực sự không ngờ, đối phương dám nói năm mươi triệu cũng dám đấu!

Kẻ điên, hoàn toàn là một kẻ điên!

Mọi người ở nơi này đều không nhìn thấu Tiêu Hào, lúc trước mua nhiều thứ như vậy, đã tốn gần hai mươi triệu, rất cuộc anh có bao nhiêu tiền?

Người phụ nữ căn bản không dám nói năm mươi triệu, bởi vì cô ta không lấy ra được nhiều tiền như thế, nếu đối phương yêu cầu kiểm tra, vậy thì phiền phức rồi.

Cô ta cùng lắm có thể lấy được mười tám triệu, đã là cực hạn!

Tiêu Hào nhìn chằm chằm người phụ nữ: “Tôi đang đợi cô ra giá, cô suy nghĩ kỹ chưa?” “Rốt cuộc cô có ra năm mươi triệu không? Nếu ra thì nhanh lên một chút, tôi không đợi kịp nữa" “Có phải không có tiền hay không? Có phải không có nổi năm mươi triệu hay không?”

Người phụ nữ thực sự không có nổi, cô ta ra vẻ trấn định: “Anh gấp cái gì? Mỗi lần ra giả, tất cả mọi người có năm phút suy nghĩ.

Tiêu Hào cười nói: “Tôi có thời gian, vậy cô chậm rãi suy nghĩ đi.”

Trong lòng người phụ nữ càng lúc càng tức, tràn ngập tức giận, trong lòng mắng to, số mười tám chết tiệt này!

Tất cả mọi người đang đợi người phụ nữ ra giá, thậm chí tất cả mọi người hi vọng người phụ nữ có thể chèn ép Tiêu Hào!

Áp chế Tiêu Hào, trút giận cho mọi người. “Mười tám triệu!” Cuối cùng người phụ nữ ra giá, đây là giá cao nhất của cô ta, đã là cực hạn.

Tiêu Hào có chút giễu cợt nói: “Ồ, tôi đang đợi cô ra năm mươi triệu cơ, sao cô lại ra có mười tám triệu? Thực sự khiến người ta thất vọng mà."

Không riêng gì Tiêu Hào thất vọng, những vị khách khác cũng thất vọng, bọn họ cũng đang đợi người phụ nữ ra năm mươi triệu, kết quả không có.

Những người khác đều muốn áp chế đối phó Tiêu Hào, nhưng bọn họ không có nhiều tiền như vậy.

Người phụ nữ hừ lạnh một tiếng: “Đừng nên nhiều lời như vậy, mười tám triệu, tới lượt anh!”

Người phụ nữ cứng miệng nói, nhưng Tiêu Hào lại tăng giá, cô ta sẽ từ bỏ. “Vậy tôi ra hai mươi triệu.” Tiêu Hào nói số chẵn.

Tiêu Hào vừa mới nói xong, người phụ nữ nói: “Bảo vật là của anh, anh thắng rồi.”

Người phụ nữ từ bỏ.

Tiêu Hào cười nói: “Quả nhiên là không có tiền” “Ha ha... Người phụ nữ cũng cười nói: “Khiến anh trả thêm tám triệu, tôi vô cùng vui vẻ. “Bây giờ giá cả đã là hai mươi triệu, giá cao như vậy, anh cảm thấy tôi còn tăng giá sao? Bây giờ tôi từ bỏ, tôi từ bỏ." “Tôi chính là muốn anh bỏ thêm tám triệu nữa, gài anh tám triệu!” “Anh thắng, bảo vật thuộc về anh. Người phụ nữ chỉ có thể tự tìm lối thoát cho mình, dùng phương thức này an ủi mình, nói với mình cô ta lừa gạt tên khốn nạn trước mắt tám triệu.

Trong giọng nói của Tiêu Hào mang theo khiêu khích: “Thua thì thua, còn kiếm cớ cho mình.” “Tám triệu? Ở trong mắt tôi, chỉ là mưa bụi mà thôi.” “Cô chơi đùa tạp kỹ này, giống như đứa bé giận dỗi, thực sự không có một chút thú vị nào!” “Cho dù là tám mươi triệu tôi cũng không để vào mắt” “Anh!” Người phụ nữ lại bị Tiêu Hào chọc giận, tức giận tới mức phổi sắp nổ tung.

Tiêu Hào cố ý nói như vậy, dù sao mọi người đều đeo mặt nạ, chắn khí tức, người nào cũng không biết người nào, muốn nói gì thì nói thế đó. Người chủ trì lớn tiếng nói: “Hai mươi triệu lần thứ nhất!” “Hai mươi triệu lần thứ hai!” “Hai mươi triệu lần thứ ba!” “Thành giao!”

Tiêu Hào lại lấy thẻ màu đen ra, đưa cho nữ người hầu, nữ người hầu cầm đi quẹt thẻ, lấy hai mươi triệu ở bên trong.

Mọi người ở đây đã nhìn quen, ba lần trước Tiêu Hào mua bảo vật đều ra giả lần sau cao hơn lần trước, lần lượt khiến mọi người ở hiện trường kinh hãi.

Mà hai lần sau Tiêu Hào lấy ra tài phủ rất lớn đấu giá được bảo vật, mọi người ở hiện trường đã quen rồi.

Mọi người vẫn kinh hãi, nhưng trong lòng không có bùng nổ lửa giận, bởi vì bọn họ đã sớm biết người mua số mười tám có tài lực lớn, là ông chủ siêu cấp. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tạ*i tamlinh247.net

Hôm nay Hồn Điện kiếm được lời lớn, kế hoạch của bọn họ căn bản không kiếm được nhiều tiền như vậy, bây giờ lại kiếm được số tiền gấp bội.

Năm bảo vật đều được bán ra hết.

Người chủ trì tuyên bố: “Buổi đấu giả đến đây là kết thúc, hoan nghênh các vị lần sau lại đến!” “Mời mọi người dựa theo trật tự rời khỏi thuyền, rời khỏi nơi này!”

Buổi đấu giá kết thúc, Hồn Điện sẽ không giữ khách ở lại, khách lại càng không muốn ở lại nơi này.

Người chủ trì đi tới trước mặt Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như.

Người chủ trì tôn kính cười nói: "Người mua số mười tám, nhân viên công tác của buổi đấu giá chúng tôi sẽ hộ tổng anh trở lại chỗ anh muốn, tuyệt đối sẽ hộ tống anh an toàn không để anh chịu bất cứ xâm hại gì, cũng sẽ không để lợi ích của anh chịu bất cứ tổn hại gì.” “Bây giờ mời người mua số mười tám đi theo chúng tôi”

Đỗ Thanh Như kéo cánh tay Tiêu Hào, đi theo hai nhân viên công tác đi tới trong phòng phía sau khoang thuyền.

Phòng này chỉ có một phòng khách nho nhỏ, trên ghế số pha bằng da xa hoa là một người đeo mặt nạ.

Từ mái tóc hoa râm và dáng người mập mạp của người này, có thể nhìn ra là một ông cụ.

Nhân viên công tác dẫn Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như tiến vào sau đó đóng cửa đi ra ngoài, Tiêu Hào cảm thấy hơi kỳ lạ, không phải hộ tống bọn họ rời đi sao? Sao có thể đến đây? “Hai vị khách quý, mời ngồi.

Ông cụ dùng tay ra dấu mời, bảo Tiêu Hào và Đỗ Thanh Như ngồi xuống.

Hai người ngồi xuống xong, ông cụ nói: “Tôi là chủ nhân của nơi này, tối hôm nay hai vị bán đấu giá tất cả bảo vật, tôi ở đây chúc mừng hai vị, đồng thời cũng cảm ơn hai vị, khiến chúng tôi buôn bán lời rất nhiều tiền. Tiêu Hào cười nói: “Các ông kiếm tiền vui vẻ, tôi mua bảo vật mình cần cũng rất vui vẻ, có qua có lại "Không biết ông tìm chúng tôi có chuyện gì không?”

Ông cụ nói: “Chúng tôi đều giữ bí mật thân phận của khách hàng, mọi chuyện về khách hàng, ngay cả chính chúng tôi cũng không biết thân phận của hai người, bởi vì tất cả vé vào đều là mua mạng kín, sẽ không để lại bất cứ tin tức gì “Tôi có một yêu cầu hơi quá đáng, tôi muốn kết bạn với ngài số mười tám, tôi muốn biết thân phận của cậu “Đương nhiên trước khi biết thân phận của cậu, tôi sẽ nói thân phận của tôi trước. “Không biết ý của cậu thế nào ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK