Những kế hoạch này chính xác là những kế hoạch do Đường Minh Tam đề xuất.
Sau khi Niếp Khải Tuấn trở về, nói những kế hoạch này cho bố mình là Niếp Thiên Hưng. Hơn nữa sau khi thương nghị, Tam Đại Đế Vương ban đầu không để Tiêu Hào vào mắt.
Nhưng sau khi trò chuyện một lúc lau, vẫn là cảm thấy kế hoạch này khả thi.
Bởi vì kế hoạch này đối với bọn họ không có bất kỳ tổn hại gì, cho dù đến cuối cùng kế hoạch không thành công, lại cùng với Tiêu Hào trở mặt hoàn toàn cũng không muộn.
Tiêu Hào đương nhiên biết về cuộc so tài "Đế Vương
Tranh Bá" toàn cầu.
Cuộc tranh đấu được tổ chức mười năm một lần, sẽ chọn ra bảng danh sách mười quốc gia hàng đầu. Hàng năm Kỳ Hạ đều nằm ở top 3 trong danh sách.
Nếu Kỳ Hạ thua cuộc sẽ bị loại ra khỏi danh sách top 3, Kỳ Hạ sẽ phải đối mặt với mọi thiệt hại về kinh tế.
Hơn nữa còn sẽ bị rơi vào khủng hoảng, vì vậy cuộc tranh đấu Đế Vương này đặc biệt rất quan trọng.
Hiện tại Tiêu Hào cũng đang lo lắng về điều này, nếu thật sự đánh ba người này bị thương nghiêm trọng, đến lúc đó sẽ thua cuộc trong cuộc tranh đấu Đế Vương, điều này sẽ mang đến khủng hoảng và thảm họa cho Kỳ Hạ.
Sau khi Tiêu Hào nghe được kế hoạch của đối phương cũng cảm thấy có khả thi.
Bất luận bọn họ có âm mưu gì, lời của Đế Vương nói ra tuyệt đối sẽ không đổi ý, bởi vì lòng tự trọng và thể diện của bọn họ không cho phép.
Hơn nữa hiện tại cục diện này là Tứ Đại Đế Vương tập hợp lại với nhau, quyết định của bọn họ như vậy dường như cũng là vì suy nghĩ cho cuộc tranh đấu “Đế Vương Tranh Bả” sau này,
Sau khi Tiêu Hào suy nghĩ một chút, anh cũng đã đưa ra quyết định.
Anh nói: “Vì các anh sẽ thi đấu công bằng với tôi, điều này không thành vấn đề, nếu tôi thắng tôi sẽ đưa người của tôi ra khỏi đây” “Bất kể ai cũng cũng thể ngăn cản, nhớ cho kỹ, là bất kể kẻ nào, không riêng gì các anh!” “Còn có những thế lực khác của Kỳ Hạ, cũng không thể ngăn cản tôi!” “Nếu bất kỳ kẻ nào dám ngăn cản, tôi sẽ giết không tha!" “Nếu tôi thua, tôi sẽ đi với các người.”
Tây Độc Đế Vương nói: “Được, nếu chúng ta đã quyết định như thế, vậy chúng ta bàn bạc một chút xem nên thi đấu như thế nào.
Ánh mắt của Tiêu Hào đảo qua gương mặt của Tam Đại Đế Vương, dáng vẻ khiêu khích. “Ba người các anh cùng nhau lên cả luôn đi, không cần lãng phí thời gian đâu!”
Đông Hoàng Đại Đế nói: "Như vậy là không hay, mọi người đều là Đế Vương, hơn nữa trước kia thân phận đều ngang nhau, chúng ta vẫn là nên thi đấu một một đi Tây Độc Đế Vương cũng nói: “Thi đấu một một, chỉ cần Tiêu Hào anh tháng ba người chúng tôi, thì chính là Tiêu
Hào anh đã thắng
Trần Bắc Huyền nói: "Đương nhiên Tiêu Hào anh cũng đừng trách tội chúng tôi, đây là đánh luân phiên, chúng tôi cũng không còn có cách nào khác. “Bởi vì nhiệm vụ lần này của chúng tôi chính là bắt được anh trở về, cho nên chỉ cần anh đánh bại ba người chúng tôi, anh mới có thể rời đi.
Thi đấu một một quả thật có lợi cho Tiêu Hào. Có điều
Tiêu Hào vẫn muốn tốc chiến tốc thắng.
Trần Bắc Huyền vốn đĩ không phải đối thủ của Tiêu Hào. Mà trước kia thực lực của Đông Hoàng Đại Đế là mạnh nhất trong Tứ Đại Đế Vương, có điều trình độ hiện giờ của Tiêu Hào, không cần đến mười chiêu là có thể đánh bại Đông Hoàng Đại Đế.
Còn trước đây Tây Độc Đế Vương và Tiêu Hào chưa từng có giao đấu qua, Tây Độc Đế Vương dùng độc tương đối lợi hại, có điều Tiêu Hào lại là Cơ thể linh hoạt, cho dù là loại độc nào cũng không thể xâm nhập. Cho nên một mình Tiêu Hào đánh ba người bọn họ hoàn toàn có thể thắng.
Tiêu Hào hét lớn: “Đừng nhiều lời nữa, các anh vẫn cứ là ba người cùng nhau lên luôn đi, tất cả mọi người tìm một nơi vắng vẻ, quyết phân thắng bại”
Nơi này là nơi gần hang động Huyền Âm.
Bốn người này đánh nhau, nhất định sẽ phá hủy hết nơi đây, vì thế anh muốn tìm một nơi hẻo lánh vắng vẻ để Tứ Đại Đế Vương quyết đầu
Sắc mặt của Tam Đại Đế Vương vô cùng khó coi. Thật không ngờ Tiêu Hào lại kiêu ngạo đến như vậy, anh lại dám lấy sức mạnh của một người để khiêu chiến với ba người bọn họ
Vốn đĩ ba người bọn họ còn cảm thấy thay phiên nhau đấu một một với Tiêu Hào, đã là có lợi cho anh rồi.
Thật không ngờ Tiêu Hào lại để cho ba người bọn họ cùng nhau xông lên Không hề kiêng nể bọn họ một chút nào, trong lòng ba người đều vô cùng phẫn nộ.
Đông Hoàng Đại Đế lạnh lùng cười, nói: "Nếu Tiêu Hào anh đã kiêu ngạo như thế, vậy thì chúng tôi cung kính không bằng tuân lệnh.
Trên mặt Tây Độc Đế Vương lộ ra vẻ nham hiểm: "Đã qua nhiều năm rồi, không ai dám khiêu chiến tôn nghiêm của các Đại Đế Vương chúng tôi, mà một mình anh lại yêu cầu cùng ba người chúng tôi làm địch, anh đúng là đang tìm đến cái chết mà!”
Trần Bắc Huyền nói: “Được rồi, tất cả mọi người vẫn nên tìm một chỗ để quyết đấu thôi, đừng lãng phí thời gian nữa!” “Đến lúc đó, chúng tôi nhất định phải dạy cho Tiêu Hào anh học được cách làm người.”
Trong lòng mỗi người đều hiểu, lần quyết đấu này của bọn họ là muốn dồn Tiêu Hào vào chỗ chết.
Một khi Tiêu Hào thua cuộc, bọn họ nhất định sẽ giết chết Tiêu Hào.
Và thế là bóng dáng Tiêu Hào lập tức lao về phía bắc, Tam Đại Đế Vương cũng theo sát phía sau.
Sau khi bốn người rời đi, Niếp Thiên Hưng lập tức dẫn theo hơn một trăm người xông vào hang động Huyền Âm.
Người của Niếp Thiên Hưng rất nhanh đã đi tới lĩnh trì, bọn họ ở bên linh trì phát hiện thấy rất nhiều bạn bè của Tiêu Hào.
Niếp Thiên Hưng cùng người của ông ta nhìn thấy một lá chắn năng lượng màu trắng khổng lồ che giấu vài người phụ nữ trong đó, tất cả bọn họ đều rất kinh ngạc.
Năng lượng trên lá chắn năng lượng kia nhìn qua cũng không phải là quả mạnh, nhưng khi bọn họ vừa mới tiếp cận phạm vi mười mét của lá chân năng lượng, lá chắn năng lượng này lập tức phóng tản ra nhiều ngọn lửa, công kích về phía bọn họ
Hơn nữa những ngọn lửa nhỏ này vô cùng mạnh, lập tức hất văng một người ra xa mấy chục mét, đập mạnh vào vách tường, phun máu liên tục.
Đám người của Liễu Nguyệt Hân nhìn thấy nơi này lại có hơn một trăm tên cao to lực lưỡng, lạnh lùng quát: “Các người không muốn chết thì nhanh chóng rút lui ra khỏi nơi này, lá chắn năng lượng này, các người căn bản là không thể phá được đầu, các người đừng có mơ sẽ làm tổn thương được chúng tôi!” *tamlinh247.net trang web cập nhật nhanh nhất
Niếp Thiên Hưng nói: “Lá chắn năng lượng này quả thật rất mạnh, phía trên e là có được sức mạnh của cảnh giới Đế Vương, chúng tôi tới đây cũng không có ác ý gì.
Nhiệm vụ của Niếp Thiên Hưng chính là bắt cóc lấy người của Tiêu Hào, đến lúc đó, nếu Tiêu Hào thắng thì lợi dụng người của Tiêu Hào để uy hiếp Tiêu Hào.
Niếp Thiên Hưng nhìn thấy mấy người này được lá chắn năng lượng khổng lồ bao trùm bảo vệ, không còn cách nào khác vì vậy chỉ có thể chịu thua.
Có điều là Niếp Thiên Hưng còn có một nhiệm vụ bí mật nữa, đó chính là tìm ra được Đường Minh Tam, cũng là để bắt cóc Đường Minh Tam làm con tin.
Vì vậy Niếp Thiên Hưng nhìn thấy rằng lá chắn năng lượng ở nơi đây không thể bị phá vỡ, nên chỉ để lại một vài người canh gác ở chỗ này.
Nếu như lá chắn năng lượng có bất kỳ điều gì bất thường, hoặc năng lượng bỗng nhiên biến mất, sẽ để cho đàn em của ông ta thông báo cho ông ta
Niếp Thiên Hưng dẫn theo những người khác, toàn bộ rời khỏi nơi này, đi ra ngoài tìm kiếm Đường Thập Tam. Lúc này, trên một mảnh đất trống cách đó hơn một trăm dặm, Tứ Đại Đế Vương cũng đã chuẩn bị sẵn sàng quyết đầu. Tiêu Hào đứng ở chính giữa của khu đất trống,
Tam Đại Đế Vương đứng ở ba vị trí khác nhau bao vây xung quanh Tiêu Hào.
Nơi này là một mảnh đất chết trong phạm vi mấy chục dặm đến một ngọn cỏ cũng không sống nổi. Trong trận quyết đấu này, cho dù nơi này có bị phá hủy cũng sẽ không ảnh hưởng đến những khu vực khác.
Đông Hoàng Đại Đế, Tây Độc Đế Vương, Bắc Đế Trần Bắc Huyền, trong tay ba người bọn họ đều đang ngưng tụ ra tuyệt chiêu của mình.
Đông Hoàng Đại Để hét lớn: “Tiêu Hào, giữa chúng ta đều đã rất hiểu nhau, bởi vậy chúng ta không cần lãng phí thời gian nữa, cứ thẳng tay dùng tuyệt chiêu mà đánh!”
Trong tay Tiêu Hào đã xuất hiện ngọn lửa màu trắng, sức mạnh của huyết mạch rất lớn dung hợp lại cùng ngọn lửa màu trắng. Sức mạnh của Tiêu Hào nhanh chóng lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng, bao trùm lên cả ba người bọn họ.
Tuy rằng Tiêu Hào không cảm nhận được sát khí của ba người kia, nhưng nhìn thấy trên tay bọn họ cũng đã bắt đầu ngưng tự tuyệt chiêu, Tiêu Hào hiểu được, ba người này muốn giết chết mình! Mà Tiêu Hào lại không thể giết chết ba người này.
Nếu ba người này chết, cuộc so tài "Đế Vương Tranh Bá” của Kỳ Hạ phải làm sao đây?
Tiêu Hào vẫn còn lo lắng quá nhiều, trong lòng Tiêu Hào, danh dự quốc gia, địa vị quốc gia, sức mạnh của quốc gia đều rất quan trọng.
Hiện tại không thể bởi vì bản thân mình giết chết Tam
Đại Đế Vương, mà đưa cả quốc gia lâm vào nguy hiểm. Cho nên Tiêu Hào chỉ có thể đánh ba người bị thương, hơn nữa còn không thể đánh để bị thương nghiêm trọng, bởi vì chỉ vài tháng sau cuộc tranh đấu Đế Vương sẽ diễn ra.
Tiêu Hào hét lớn: "Tới đây đi!” Trận đấu hết sức căng thẳng.