Mỗi một người khách có thân phận đến đây đều sẽ có người thông báo, người của chủ nhà sẽ đi nghênh đón.
Toàn bộ ánh mắt mọi người đều hướng tới tiếng loạt xoạt ở cửa.
Âu Dương Thịnh và Âu Dương Chanh Kỳ đều không tiến lên đón tiếp.
Một người đang ông trung niên cao lớn vững vàng từ cửa bước vào trong, phía sau có hai người áo đen đi theo, sắc mặt âm trầm.
Người trung niên để chòm râu rất dài, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm trọng, bộ dạng không giận tự uy, có vài phần giống với Uông Giang Cân.
Người này chính là gia chủ nhà họ Uông, bố của Uống Giang Cân, Uống Mạc.
Người nhà họ Âu Dương khó hiểu, tại sao Uông Mặc lại đến đây?
Tất cả mọi người đầu biết, sau cuộc thi tranh bá thành phố Đế Nam, Tiêu Hào giết Uông Giang Cân, nhà họ Âu Dương và nhà họ Uống đã hoàn toàn trở mặt với nhau.
Lễ tang của Uông Giang Cần, người nhà họ Âu Dương không hề tới.
Hiện tại Uông Mạc lại đến lễ tang của Âu Dương
Sâm.
Người đến không có ý tốt.
Uông Mạc vừa đi đến linh đường, ánh mắt vừa quen trên người mọi người, nhìn gương mặt Tiêu Hào thêm vài giây.
Cuối cùng, ánh mắt dừng lại ở trên người Âu
Dương Thịnh. "Chú Âu Dương." "Uông Mạc, cháu đã đến rồi."
Uống Mạc sinh sau Âu Dương Thịnh một đời, đương nhiên gọi Âu Dương Thịnh là chủ.
Trước kia chưa xảy ra mâu thuẫn với Tiêu Hào, nhà họ Âu Dương và nhà họ Uông có hợp tác một vài mỗi làm ăn.
Uống Mạc không nói gì thêm, tiến đến dâng hương đứng lễ,
Sau khi lễ xong, Uống Mạc đi qua bên này nói với Âu Dương Thinh: "Cái chết của anh Âu Dương Sâm, cháu vô cùng đau khổ. "Mấy ngày trước mới vừa xong xuôi tang lễ của con trai cháu, hiện tại anh Âu Dương Sâm lại xảy ra chuyện." "Chủ Âu Dương, hai người chúng ta. Đều là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh." "Mọi chuyện... Kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện này chính là kẻ trước mắt kia." Uông Mạc nói xong, xoay người giơ tay phải, chỉ vào Tiêu Hào.
Hung thủ giết con trai mình đang ở trước mắt, Uống Mạc căn bản không thể khống chế được cảm xúc của mình.
Ánh mắt Uông Mạc nhìn chằm chằm xoáy vào Tiêu Hào, hai mắt đỏ bừng, trong mắt mang theo sát khí, hận không thể xé Tiêu Hào thành mảnh nhỏ.
Không khí xung quanh chợt thay đổi.
Âu Dương Thịnh lạnh lùng nghiêm mặt nói: “Uống Mạc, hôm nay là ngày phúng viếng tang lễ Âu Dương Sâm, cháu đến đây thắp hương, chủ xin cảm ơn. Nếu cháu tới làm loạn thì mời cháu lập tức rời đi."
Âu Dương Chanh ở trực tiếp hạ lệnh đuổi khách "Gia chủ Uông, mời ông rời đi, nhà họ Âu Dương chúng tôi không chào đón ông"
Uông Mạc cũng không rời đi, ngược lại tiến lên từng bước, nói: "Chủ Âu Dương, Uông Giang Cần nhà cháu chính là bị Tiêu Hào giết chết "Cái chết của anh Âu Dương Sâm chắc chắn có liên quan đến Tiêu Hào " "Các người suy nghĩ chút đi, từ sau khi Tiểu Hào này xuất hiện khuấy đảo thành phố Danh Nam ngày trước trở nên long trời lở đất." "Hiện tại lại đảo loạn thành phố Đế Nam." "Người này không thể giữ lại được." Truyện88.net website cập nhật truyện nhanh nhất
Âu Dương Thịnh cả giận nói: "Uông Mạc, rốt cuộc cháu muốn làm gì?" "Tôi bảo cháu rời khỏi đây, không nghe thấy hay sao?" “Người đâu, tiễn khách!"
Âu Dương Thịnh tuyệt đối không cho phép có người làm loạn trong nhà của chính mình.
Hai bảo vệ từ bên ngoài đi vào, đi tới trước mặt Uống Mạc: "Gia chủ Uông, mới!"
Uống Mạc văn đứng bất động Tiêu Hào mở miệng nói: "Hôm nay là ngày phúng viếng bạn của tôi, tôi không mong muốn có bất kỳ kẻ nào quấy rầy "Gia chủ Uông, mời ông lập tức rời khỏi đây." "Tiêu Hào, hôm nay tôi đến đây, cậu tưởng rằng tôi sẽ đi sao?" Ánh mắt Uông Mạc lạnh như băng, nhìn chăm chăm Tiêu Hào: "Uống Giang Cần là đứa con trai duy nhất của tôi." "Mà cậu, đã giết con trai duy nhất của tôi!" "Không sai, Uông Giang Cần là con trai duy nhất của ông, nhưng anh ta đáng chết!" Lúc này có một người từ bên ngoài đi vào.
Ánh mắt mọi người lại nhìn sang tiếng loạt xoạt.
Người tới là một thanh niên anh tuấn, là Yến Mục Huy nhà họ Yến.
Yến Mục Huy trước kia luôn là kẻ vô cùng phách lối, thích lối ăn mặc chẳng ra thể thống gì.
Hiện tại Yến Mục Huy tóc dài đã biến thành tóc ngắn, trên người mặc áo sơ mi và bộ vest đen, trắng rất đẹp trai.
Trong cuộc thi đấu tranh bá, cường già nhà họ Yến thương vong nặng nề, tất cả đều là do Hạng Cửu ngudi do Cần đưa tới. khi đó Uông Giang Cần trấn áp Yên Mục Huy, làm nhục khắp nơi, không hề để nhà họ Yến vào mắt.
Sau khi sự việc xảy ra, Yến Mục Huy đã tỏ rõ thái đô và muốn hợp lực với nhà Âu Dương để cùng nhau tiến thoái.
Yến Mục Huy sải bước đi tới trước mặt Uống Mạc: “Uống Mạc, trong trận thi đấu tranh bá, nhà họ Uông các người cho cường giả Huyền Thông ra tay, trái với quy tắc " "Uông Giang Cân đã lên kế hoạch và đầu độc Tiêu Hào, và thậm chí còn đe dọa con gái bạn của Tiêu
Hào!" "Ông nói xem Uông Giang Cần có đáng chết không?" “Xằng bậy!” Uông Mạc trừng mắt nhìn Yến Mục
Huy: "Nói hươu nói vượn!" "Tôi chỉ biết rằng con trai tôi đã bị Tiêu Hào giết. Đây là một sự thật, và nhiều người đã nhìn thấy "Tiêu Hào, giết người đến mạng, hôn nay tao sẽ cho mày chết!"
Ngay sau khi những lời này được nói ra, sắc mặt của mọi người thay đổi đáng kể.
Mục đích của việc Uống Mạc đến lần này không phải để gây rắc rối cho Tiêu Hào, mà là để giết Tiêu Hào. Cập nhật chương mới nhất tại Tr uyện88.net
Uông Mạc đã chờ đợi tin tức của Tiêu Hào và đợi Tiêu Hào trở về.
Tin tức mà Uông Mạc có được là Tiêu Hào đã giết Hạng Cửu Đạo, một cường giả Huyền Thông cấp ba, và còn giết cả Đỗ Kỳ Phong của nhà họ Đỗ ở Bình Châu.
Sau đó, Tiêu Hảo đến núi Bàn Long và ở cùng người nhà họ Bạch.
Lần này, mục đích của ông ta là đợi Tiêu Hào quay lại, khiến Tiêu Hào chết trên địa bàn của nhà Âu Dương.
Đầu tiên là để trả thù cho con trai mình, và thứ hai là đàn áp nhà họ Âu Dương và nhà họ Yến, và để cho cuộc thi tranh giành quyền bá chủ bị vô hiệu. Họ Uống trở thành nhà giàu nhất trong thành phố Đế Nam.
Hai người bên cạnh Uông Mạc là cường giả nhà họ
Nhà họ đỗ cũng không trực tiếp ra tay sát hại Tiêu
Hào mà để Uông Mạc đứng ra làm việc này. Hai người này đều là cường giả Huyền Thông cấp năm. Nhà họ Uống và nhà họ Đỗ cũng không biết chuyện gì đã xảy ra ở động Huyền Âm của núi Bàn Long, tin tức mà họ nhận được là khi Tiêu Hào giết người, anh đã sử dụng bí thuật, thậm chí không phải sức mạnh của Huyền Thông
Vì vậy, lần này Uông Mạc đưa hai cường giả Huyền Thông tới đây, ông ta nghĩ rằng mình có thể giết Tiêu Hào 100%.
Âu Dương Thịnh tức giận: "Đây là nhà họ Âu Dương. Hôm nay là tang lễ của con trai tôi. Sao các người dám ở đây gây rồi!" "Các người nghĩ nhà Âu Dương không còn ai hay sao?"
Âu Dương Chanh Kỳ cũng tức giận nói: "Đừng quên, tôi và bố tôi là người của Long Tổ, Uông Mạc, nếu thức thời thì lập tức rời khỏi nhà họ Âu Dương ngay!"
Uông Mạc lạnh lùng nói: "Tôi đã tới đây rồi, các người cho rằng tôi sẽ dễ dàng rời đi sao?" "Đừng có hở một tỉ là mang Long Tổ ra dọa, tôi không sợ đâu!" “Hôm nay tôi tới đây để giết Tiêu Hào, các người tốt hơn dừng xen vào " "Ai xen vào, đừng trách tôi không nề mặt"
Uống Mạc hoàn toàn không cho nhà Âu Dương chút mặt mũi, cũng không để ý tới tất cả những người có mặt.
Hôm nay, ông ta phải giết Tiêu Hào.
Âu Dương Thịnh đã sớm không chịu nổi, tức giận nói: "Uông Mạc, cút khỏi đây!" "Người đâu, đuổi bọn họ ra ngoài"
Hai hộ vệ nhà Âu Dương lập tức nắm lấy cánh tay Uông Mạc, kéo ông ta ra ngoài. "Với hai thứ rác rười này mà đòi kéo tôi ra ngoài sao? Âu Dương Thịnh, ông hồ đồ quá rồi."
Bum!
Một luồng khí xoáy quanh Uông Mạc thổi bay hai người.
Hai người kia ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh. Uông Mạc là cường giả Tiên Thiên.
Uông Mạc làm bộ dạng cao cao tại thượng. "Hôm nay, không ai có thể ngăn cản tôi giết Tiêu Hào!" "Nhà Âu Dương các người muốn ngăn cản tôi, tôi cũng sẽ giết"
Những vị khách khác có mặt tại đây thay bên xích mích, vấn để ngày càng lớn, họ lần lượt rút lui vì sở bị và lây.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net