Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Chương 156: Tôi sẽ bảo vệ anh

Trong lúc nhất thời tất cả mọi người nịnh bợ cậu Long, liên tục mời rượu. Cậu Long như chúng tinh phủng nguyệt, như trăng được sao vây quanh, được mọi người phủng trong tay.

Giang Yến Thanh bị Trương Mạn kéo đi mời rượu cậu Long, chỉ có Tiêu Hào là không mời rượu anh ta.

Cậu Long vô cùng bất mãn, càng nhìn Tiêu Hào càng căm tức. Rõ ràng là Tiêu Hào không để anh ta vào mắt.

Cậu Long uống một ngụm rượu: "Tiêu Hào, anh bất mãn với tôi sao? Hay là bất mãn với chỗ này?" "Có cần tôi tìm mấy cô gái đến làm bạn với anh không?" "Hoặc là nói, tôi tìm bà xã Liễu Nguyệt Hân của anh đến làm bạn với anh?"

Bà xã? Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Vương Kiên cũng nói: "Có thể mọi người chưa biết, thực ra Tiêu Hào đã kết hôn rồi, là người đã có vợ. "Đã từng là một tội phạm lớn, mấy ngày trước vừa lật lại bản án, cũng không biết có phải là thật hay không." "Mọi người đi xem tin tức, có thể biết Tiêu Hào này!"

Mấy tin tức này khiến tất cả mọi người khiếp sợ không thôi. Mọi người mở di động xem, rất nhiều người tìm được một số tin tức về Tiêu Hào. "Trời ạ, Tiêu Hào, anh thực sự kết hôn rồi sao, đã kết hôn sáu năm rồi!" "Kết hôn rồi còn muốn theo đuổi Yến Thanh nhà chúng ta, thực sự là quá đáng quá rồi!" "Khốn nạn!" "Tên lừa đảo!" "Tại sao có thể có người như thế chứ!"

Nhất thời, toàn bộ những "bí mật" này của Tiêu Hào đều bị vạch trần.

Tất cả mọi người khinh bỉ nhìn Tiêu Hào.

Cậu Long bày ra vẻ mặt bênh vực Giang Yến Thanh: "Yến Thanh, cô thấy rồi chứ, Tiêu Hào đã kết hôn rồi, vẫn còn dây dưa với cô." "Loại đàn ông này lòng dạ khó lường, chuyên đi lừa gạt các cô gái. "Hiện tại, chúng ta đã vạch trần bộ mặt thật của anh ta." "Sau này hãy cách xa tên đàn ông khốn kiếp này một chút."

Trương Mạn kéo tay Giang Yến Thanh, vẻ mặt căm tức: "Yến Thanh, may mà cậu Long tra được thân phận của Tiêu Hào, nếu không cậu đã bị anh ta lừa rồi."

Tất cả mọi người đều cho rằng Giang Yến Thanh đơn thuần bị Tiêu Hào lừa.

Cậu Long cũng đang chờ Giang Yến Thanh cảm ơn mình, là anh ta đã vạch trần thân phận của Tiêu Hào. Nhưng Giang Yến Thanh giải thích: "Không giống như mọi người nghĩ đâu, tôi đã sớm biết Tiêu Hào đã kết hôn rồi." "Mọi người đừng nên ầm ĩ nữa được không?"

Cô ta vừa nói ra những lời này, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên cổ quái. Thậm chí mọi người còn cho rằng, Giang Yến Thanh biết Tiêu Hào kết hôn rồi nhưng vẫn ở bên anh. Nhất là cậu Long, trong lòng lửa giận ngút trời, tình nguyện theo một người đàn ông đã có gia đình chứ không muốn theo mình! Thân phận, bối cảnh, thể lực, tiền tài của mình hơn Tiêu Hào không biết bao nhiêu lần, thế mà anh ta lại bại bởi Tiêu Hào! Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!

Quá đáng lắm rồi, không thể nhịn được nữa !

Vẻ mặt cậu Long mang theo sự tức giận: "Yến Thanh, tâm ý của tôi đối với cô mọi người đều biết, toàn bộ Đại học Danh Nam đều biết tôi thích cô, tôi đang theo đuổi cô." "Yến Thanh, tại sao cô lại muốn ở bên cạnh anh ta?" "Rốt cuộc tôi kém Tiêu Hào ở điểm nào?" Giang Yến Thanh hít sâu một hơi: "Cậu Long, tôi đã nói với anh rất nhiều lần rồi, tôi và anh không thích hợp." "Gia cảnh của tôi và anh khác biệt một trời một vực, bên cạnh anh người đẹp nhiều như mây, anh cần gì phải làm khó tôi?"

Trước đây, cậu Long đã từng tỏ tình riêng với Giang Yến Thanh mấy lần, nhưng Giang Yến Thanh đều từ chối. Lần này, cô từ chối trước mặt mọi người, nhất thời, vẻ mặt cậu Long không kìm được.

Anh ta muốn nổi giận, trong bụng cồn cào khó chịu. Cậu Long nén cơn tức giận, lao vào nhà vệ sinh. Tiêu Hào nhìn thấy vẻ mặt ấm ức của cậu Long, thiếu chút nữa bật cười.

Giang Yến Thanh đứng dậy, nói với Trương Mạn: "Trượng Mạn, sắc trời đã muộn, tôi phải trở về, mọi người cứ chơi đi." "Tiêu Hào, chúng ta đi."

Hai người phải rời khỏi, Trương Mạn khuyên can, mọi người giữ lại, nhưng Giang Yến Thanh nhất quyết muốn đi.

Vương Kiên cũng không có giữ lại, bởi vì anh ta đã sắp xếp xong xuôi, ở bên ngoài hành lang chỗ này bày ra một trận, muốn dạy dỗ Tiêu Hào.

Giang Yến Thanh rất bất đắc dĩ: "Không cần để ý tới những người đó, bọn họ thích nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế, không liên quan gì đến chúng ta."

Hai người theo hàng lang đi ra ngoài.

Lúc này, một người đàn ông trung niên say khướt đi ngang qua, ánh mắt hèn mọn của ông ta luôn nhìn chằm chằm Giang Yến Thanh. "Ai dô, thật là một cô gái trong sáng."

Nói rồi, lúc đi ngang qua, ông ta vỗ mông Giang Yến Thanh, đồng thời chắn phía trước mặt Giang Yến Thanh và Tiêu Hào.

Người đàn ông trung niên lộ ra một hàng răng to màu vàng, cười với Giang Yến Thanh: "Giá thế nào, đi, đi theo anh"

Trong trường hợp này, một người phụ nữ bị một người đàn ông nhìn là chuyện rất bình thường, nhưng đột nhiên bị vỗ mông, còn nghe những lời ô uế bẩn thỉu như thế, Tiêu Hào đâu chịu được. “Ông cút đi, tôi không làm việc ở đây.” Giang Yến Thanh cả giận nói: "Ông nhận lầm người rồi." Người đàn ông trung niên không chịu buông tha: "Giả vờ thuần khiết cái gì, phụ nữ đến đây không phải là vì tiền à? Ông đây có tiền, đi theo ông."

Mặt Tiêu Hào phát lạnh, đang muốn động thủ, nhưng Giang Yến Thanh đã ra tay trước Tiêu Hào. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Cô ta túm lấy cánh tay người đàn ông trung niên, không nói hai lời, bỗng nhiên vặn một cái.

Răng rắc!

Cổ tay người đàn ông trung niên vị vặn gãy.

Người đàn ông trung niên hét thảm hai tiếng, nhất thời tỉnh rượu. "Khốn kiếp, mày dám đánh tao, mày biết tao là ai không?" Người đàn ông trung niên rít lên về phía Giang Yến

Thanh. "Cút" Giang Yến Thanh đá một cước vào bụng gã. Người đàn ông trung niên ngã xuống đất.

Lúc này, vẻ mặt Giang Yến Thanh lạnh lẽo, khác hoàn toàn với một Giang Yến Thanh nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người trước đó.

Tiêu Hào khiếp sợ không thôi, bạo lực như vậy sao! Sáu năm này, Giang Yến Thanh đã xảy ra chuyện gì?

Có thể sử dụng một tay vặn gãy tay của một người, sạch sẽ lưu loát, điều này nói rõ Giang Yến Thanh vô cùng giỏi. Nhất thời, Tiêu Hào cảm thấy trên người Giang Yến Thanh tràn đầy bí mật.

Giang Yến Thanh không muốn làm lớn chuyện, cô ta kéo tay Tiêu Hào: "Tiêu Hào, đi."

Qua nhiều năm như vậy, Tiêu Hào vẫn luôn là người bảo vệ những người bên cạnh. Lần này, Tiêu Hào cũng được trải nghiệm cảm giác được người khác bảo vệ. Trong lòng thật ấm áp. "Để tiện, mày cho là mày có thể đi sao? Mày dám động đến tao, mày có biết tao là ai không?" "Con mẹ nó, còn không ra đây giúp tao?" Gã đàn ông trung niên rống to một tiếng.

Năm người lao ra khỏi nhà vệ sinh công cộng cách đó không xa, còn có năm người nữa lao ra khỏi phòng riêng cạnh đó. Mười người lần lượt vây Tiêu Hào và Giang Yến Thanh vào giữa. Hai người không đường rút lui.

Tiêu Hào biết, đây là chuẩn bị để đối phó với mình từ trước, sắp xếp dành cho mình. Không phải những người này đi ra ngoài là trùng hợp, mười người này rõ ràng là đang chờ đợi thời cơ.

Tám chín phần mười do cậu Long sắp xếp.

Giang Yến Thanh không muốn gây chuyện, nhưng hiện tại xem ra, không thể không động thủ

Giang Yến Thanh kéo tay Tiêu Hào, nói: "Tiêu Hào, không cần sợ, có tôi bảo vệ anh."

Tiêu Hào như say, loại cảm giác này, quá sung sướng. Gã đàn ông trung niên ra lệnh: "Lên hết cho tạo, đánh tên đàn ông này, không cần tổn thương phụ nữ. "Đánh chết cho tao, xảy ra chuyện, tao chịu trách nhiệm!"

Cách đó không xa, cậu Long và Vương Kiên đứng ở cửa một căn phòng nhỏ nhìn ra. Bọn họ chờ trò hay diễn ra, chờ Tiêu Hào bị đánh đến tàn phế, đến khi Giang Yến Thanh chịu nhục thì cậu Long sẽ đóng vai bạch mã hoàng tử xuất hiện, anh hùng cứu mỹ nhân. Ở đây đã xảy ra chuyện, nhưng nhân viên an ninh ở đây căn bản không ai quản. Mười người vọt tới.

Vốn dĩ Tiêu Hào muốn ra tay, thế nhưg Giang Yến Thanh hét lớn: "Anh Hào, đừng sợ, trốn sau lưng tôi."

Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK