Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Lời Tiêu Hào vừa rơi xuống thì cửa biệt thự đã truyền đến một tiếng quát lạnh. “Khẩu khí đúng là thật lớn!”

Một người trung niên mặc binh phục bước vào phòng khách.

Người này, chính là Thiệu Kiên.

Nhìn từ quân hàm của binh phục có thể thấy, Thiệu Kiên là một Thiếu đô đốc.

Địa vị của Thiếu đô đốc là ở trên Đại Vệ.

Châu chủ vội đứng dậy nghênh đón.

Đám người Tiêu Hào vẫn yên lặng ngồi đó. “Thiếu đô đốc, ngài tới rồi!” Châu chủ mời Thiếu đô đốc nhập tọa.

Thật ra Thiệu Kiên vẫn luôn ở lầu hai xem diễn biến tình hình với Vực chủ.

Lúc này Thiệu Kiên cần phải ra mặt, anh ta từ cửa sau của lầu hai đi xuống lầu một, đi một vòng tròn rồi bước vào từ cửa chính của lầu một. “Tiêu Hào, tôi là Thiếu đô đốc Thiệu Kiên của Nam Cảnh, thấy bản đô đốc còn không cúi chào!”Thiệu Kiên vừa xuất hiện đã thị uy với Tiêu Hào. “Tôi là người của Long tổ, dựa theo quy tắc, ông hẳn là phải cúi chào với tôi trước.” Tiêu Hào nghiêm trang nói: “Chẳng lẽ ông không biết quyền uy của Long tổ cao hơn tất cả sao?” Mặc dù có cách nói này, nhưng theo biên chế địa vị của Thiếu đô đốc cao hơn địa vị của một điều tra viên bình thường của Long tổ mấy cấp bậc. “Anh nói cái gì?” Thiệu Kiên nghe vậy thì cả giận: “Tiêu Hào, anh chỉ là một điều tra viên mà thôi!” “Một điều tra viên nho nhỏ mà dám làm càn ở trước mắt tôi!” “Điều tra viên thì sao?” Tiêu Hào nhìn chằm chằm vào Thiệu Kiên, vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Tôi là điều tra viên, hôm nay chính là đến điều tra các người! “Tôi nói cho các người hay, nếu có gì vi phạm, tôi sẽ bắt các người đi hết!” “Cho dù là Vực chủ, tôi cũng bắt luôn!” “Long tổ chúng tôi đối với bất kỳ tội phạm nào cũng đều đối xử bình đẳng!"

Tiêu Hào nói xong rồi như cố ý như vô tình nhìn thoảng về hướng ba giờ của lầu hai.

Vực chủ đang ở chỗ đó.

Ý của Tiêu Hào rất rõ ràng, đừng để một thằng nhãi con xuống nói chuyện với tôi, nghe lâu như vậy thì nên hiện thân đi.

Nhưng Vực chủ vẫn không xuất hiện.Lửa giận dưới đáy lòng Thiệu Kiên mọc tràn lan nhưng lại đốt không được Tiêu Hào.

Tiêu Hào ngồi bình chân như vại, không chừa cho anh ta chút mặt mũi nào.

Châu chủ vội vàng nói: “Mọi người bớt giận, có chuyện gì cứ từ từ nói." “Thiệu đô đốc, mời ngồi.

Thiệu Kiên ngồi ở bên cạnh Châu chủ.

Thiệu Kiên nhìn Tiêu Hào chòng chọc: “Anh vừa mới nói hang động Huyền Âm là địa bàn của Bắc Cảnh?" “Bây giờ thì mở mắt nhìn cho rõ!

Thiệu Kiên lấy ra một phần văn kiện rồi ném lên mặt bàn.

Ông ta bảo Tiêu Hào xem văn kiện nhưng thái độ lại ác liệt vô cùng.

Tiêu Hào liếc văn kiện một cái, nói: “Tôi không xem văn kiện của ông, tôi chỉ xem tài liệu đăng ký của Long tổ

Bất cứ tông môn thể lực nào muốn khai tông lập phải, muốn chiếm cứ địa bàn đều phải đến các phòng ban liên quan của Long tổ ghi tên đăng ký.

Đây là cách quản lý thống nhất của Kỳ Hạ đối với các thế lực lớn, quy củ và quy tắc rất nhiều, tất cả tổng môn lớn nhỏ đều phải tuân thủ. Tông môn tu võ không được lập ở phố xá sầm uất, không được ở trong thành phố, chỉ có thể ở trong núi non xa xôi, tu võ giả không được ảnh hưởng đến cuộcsống bình thường của người thường.

Bất cứ tông phái nào mở rộng địa bàn mới, phát triển thể lực mới, mở rộng phân bộ, thành lập các bản nội thành ở các thành phố lớn vân vân, đều phải ghi tên đăng ký xét duyệt, thủ tục rất phiền phức.

Nguồn thu nhập của các tông môn tu võ dựa vào sinh ý giao dịch của giới tu võ là chính, ở thế giới bình thường thì kinh doanh, giao thiệp với các thương nhân bình thường, đều được giám thị bởi Long tổ.

Lấy vũ lực vượt quá người thường đi giết người thường, gây nên khủng hoảng, chém giết đoạt làm ăn của người thường là tối kỵ!

Từng thành phố đều có hạn chế cấp bậc tu võ, điều lệ quản lý rất chi tiết, bất luận kẻ nào hay thế lực tông môn tu võ nào cũng không được vi phạm.

Mỗi quốc gia đối với việc quản lý tu võ giả đều cực kỳ nghiêm khắc. 99% người thường không biết sự tồn tại của giới tu võ.

Khóe miệng Thiệu Kiên giần giật, không ngờ Tiêu Hào lại kiêu ngạo như thế, không xem văn kiện trong tay anh ta tức là không thừa nhận văn kiện của anh ta. “Tiêu Hào, anh phải làm rõ một chuyện, Huyền Âm Môn đã bị diệt môn, nghe nói có mấy người cuối cùng của Huyền Âm Môn là đám người đạo trưởng Nguyên đã bị anh giết, cho nên chuyện Huyền Âm Môn diệt môn cũng là do anh tạo thành. “Huyền Âm Môn diệt môn thì hết thảy của HuyềnÂm Môn trong tài liệu đăng ký của Long tổ cũng đã mất đi hiệu lực!” “Vậy nên sau khi Huyền Âm Môn diệt môn, hang động Huyền Âm sẽ không còn thuộc về Huyền Âm Môn nữa.” “Anh dựa vào cái gì mà nói hang động Huyền Âm thuộc về Bắc Cảnh?" Ủng hộ team ch*úng mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net

Tiêu Hào không ngờ đối phương lại giở mảnh khỏe này.

Đúng là sau khi người của tông môn chết hết, tông môn không còn ai kế thừa, đăng ký trước kia ở Long tổ cũng liền mất đi hiệu lực.

Nhưng mất hiệu lực là có một Kỳ Hạn.

Tiêu Hào chậm rãi đáp: “Có thể ông lầm rồi, các môn chủ trưởng lão của Huyền Âm Môn đều đã chết, nhưng bên Long tổ cũng không hề tuyên bố Huyền Âm Môn hủy diệt, bởi vì Huyền Âm Môn vẫn còn đệ tử ngoại môn còn sống đang lưu lạc ở bên ngoài.” “Chỉ có người của Huyền Âm Môn đến Long tổ gạch bỏ tông môn, hoặc là Huyền Tông Môn bị thế lực khác thôn chiếm, hoặc nữa là người của Huyền Âm Môn nửa năm không nộp thuế, vận chuyển xuất hiện vấn đề thì mới có thể chính thức tuyên bố Huyền Âm Môn phá sản.” “Thiếu đô đốc, cục diện trước mắt giống như ba điểm này, đều không hài lòng.”

Thiệu Kiên không ngờ Tiêu Hào lại biết rõ các quy tắc phá sản của tông môn tường tận như thế. “Văn kiện mà tôi đưa cho ông, tốt nhất ông nênxem thử đi.” “Ông nói rất đúng, Huyền Âm Môn vẫn còn một vài đệ tử ngoại môn còn sống đang lưu lạc ở bên ngoài." “Nhưng không khéo chính là chúng tôi đã tìm được những đệ tử này, trong đó còn có mấy đệ tử nội môn nữa." “Bọn họ đã giao tất cả tài sản của Huyền Âm Môn, chính là hang động Huyền Âm cho bộ quân sự Nam Cảnh rồi.” “Cho nên, hang động Huyền Âm là thuộc về bộ quân sự Nam Cảnh.

Tiêu Hào đã rõ, đối phương còn có một chiêu, đó là rút củi dưới đáy nồi!

Lúc này Tiêu Hào mới cầm lấy văn kiện ở trên bàn, mặt trên đúng là văn kiện chuyển dời tài sản của môn phái, không có vấn đề gì.

Thiệu Kiên thầm nghĩ, Tiêu Hào, để tôi xem lần này anh làm thế nào!

Trong tay chúng tôi có văn kiện chuyển nhượng chính thức!

Mọi thứ trong hang động Huyền Âm đều là của Nam Cảnh chúng tôi!

Trên mặt Châu chủ cũng hiện lên vẻ nghiêm nghị, Tiêu Hào, văn kiện chính thức ở đây, cậu lấy cái gì để đấu với tôi!

Sau khi xem xong văn kiện, vẻ mặt Tiêu Hào cũng không có gì thay đổi, đưa văn kiện cho Lục Việt ở bên cạnh.
833877774.jpg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK