Chương 71: Lòng tốt nguy hiểm
Toàn bộ công ty không ai có thể giúp cô, những người trước kia cùng với Liễu Nguyệt Hân và Tiêu Hào đối nghịch với nhà họ Liễu đều đã bị trừ khử hết rồi.
Còn cấp cao thì không có thể xử lý những chuyện này.
Liễu Nguyệt Hân đột nhiên phát hiện sau khi ngồi vào vị trí này thì cả công ty không tìm được nổi một người đáng tin cậy, Liễu Nguyệt Hân chỉ có ba ngày để xử lý chuyện này. Ba ngày sau phải giao kết quả cho Lương Thế Khoan.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ...
Liễu Nguyệt Hân cứ lẩm bẩm chuyện này, áp lực trong lòng càng lúc càng lớn, trong lúc bất lực nhất cô lại nghĩ tới Tiêu Hào.
Trước kia lần nào xảy ra chuyện nghiêm trọng Tiêu Hào cũng sẽ xuất hiện giải quyết mọi chuyện êm xuôi. Nhưng lần này, Tiêu Hào đang ở đâu rồi? “Tổng giám đốc Liễu. Lúc này có một người đi vào.
Không cần gõ cửa, cũng không cần thư ký thông báo trước mà có thể trực tiếp đi vào, là Liễu Kiến Hưng! Tâm trạng Liễu Nguyệt Hân vốn dĩ đã không tốt, nhìn thấy Liễu Kiến Hưng lại càng tệ hơn.
Liễu Kiến Hưng ngồi xuống sofa đối diện bàn làm việc. “Bác cả, bác tới làm gì thế?” Liễu Nguyệt Hân lạnh lùng hỏi. “Nguyệt Hân à.” Liễu Kiến Hưng cười: “Có phải công ty gặp khó khăn hay không?” “Không liên quan tới bác.” Liễu Nguyệt Hân không muốn nói nhiều với Liễu Kiến Hưng.
Liễu Kiến Hưng nói nhẹ tênh: “Nhà họ Lương đã gửi mail cho cấp cao tầng của công ty, ngừng hết các hợp tác và hợp đồng, nhóm cao tầng đã biết hết rồi. Cho nên bác đến đây xem có giúp được gì không”
Liễu Nguyệt Hân kinh hoàng, cô không biết nhà họ Lương đã công khai chuyện này rồi. “Bác cả, nếu bác tới đây để chê cười cháu thì bác có thể đi rồi.” Tâm trạng Liễu Nguyệt Hân càng tệ hơn: “Chuyện này tôi sẽ xử lý, không cần bác cả nhọc lòng” Liễu Nguyệt Hân lên tiếng đuổi khách. “Nguyệt Hân, chuyện này cháu định xử lý thế nào?” Liễu Kiến Hưng vẫn nán lại không đi: “Nếu nhà họ Lương ngừng hết các hạng mục thì công ty Liễu gia sẽ gặp nguy cơ phá sản, thậm chí gánh món nợ khổng lồ. Chẳng những nhà họ Liễu sụp đổ mà Liễu Nguyệt Hân cháu còn có thể bị vướng vào kiện tụng nữa. Hiện giờ chỉ có bác là có thể giúp cháu thôi.” “Giúp tôi? Ông còn hận tôi không nhanh nhanh rớt khỏi cái ghế này ấy chứ, sao có thể giúp tôi?” Liễu Nguyệt Hàn không tin Liễu Kiến Hưng, người bác cả này mưu tính đa đoan, con trai ông ta bị Tiêu Hào đá đi, sao có thể tốt bụng đến giúp mình chứ? “Sao có thể nói vậy chứ?” Liễu Kiến Hưng cười nói: “Dù bác cháu ta có xích mích gì thì vẫn là người một nhà, bác cũng là người nhà họ Liễu. Công ty Liễu gia cũng là công ty của gia tộc, sao bác có thể trơ mắt nhìn cơ nghiệp nhà họ Liễu bị hủy trong chốc lát chứ? Cho nên hôm nay bác đến là muốn giúp cháu, hoặc là nói, tới cứu vớt nhà họ Liễu chúng ta. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Dù Liễu Kiến Hưng ba hoa chích chòe cỡ nào Liễu Nguyệt Hân cũng không tin: “Bác cả à, bác định giúp tôi thế nào?” “Rất đơn giản.” Liễu Kiến Hưng nghiêm túc nhìn Liễu Nguyệt Hân: “Bác muốn tất cả công ty Liễu gia. Thứ mà lúc trước ông cụ giao cho cháu, giao tất cả cho bác. Sau đó bác sẽ dùng quan hệ của mình lo lót chuyện này, tuyệt đối có thể giữ được công ty
Liễu Nguyệt Hân hiểu ý Liễu Kiến Hưng: “Thì ra hôm nay ông tới là muốn bỏ đá xuống giếng, thừa cơ đoạt quyền” "Sao nói vậy được.” Liễu Kiến Hưng nói: “Cháu chưa lăn lộn nhiều, nhân mạch ít ỏi sao xử lý những việc này nổi, càng không có kinh nghiệm hợp tác với nhà họ Lương, chuyện này từ đầu đã là âm mưu của nhà họ Lương muốn đẩy nhà họ Liễu xuống vực thẳm. Nhưng với năng lực và nhân mạch của bác tuyệt đối có thể xử lý tốt chuyện này, dù dùng cách nào đi nữa thì bác cũng có thể chắc chắn giữ được công ty
Nếu không giao ra công ty sẽ phá sản, mọi chuyện chấm hết, nếu Liễu Kiến Hưng thật sự có cách giữ được công ty, Liễu Nguyệt Hân cũng muốn giao ra.
Nhưng mà Liễu Nguyệt Hân không tin Liễu Kiến Hưng.
Liễu Nguyệt Hân không hề dao động nói: “Rốt cuộc bác có cách nào giữ được công ty? Cháu xin lắng nghe, nếu cách đó ổn cháu có thể xem xét đến việc giao công ty cho bác.
Liễu Kiến Hưng cười cười: "Nguyệt Hân à, cháu còn băn khoăn gì nữa chứ? Nếu cháu không giao ra, công ty sẽ phá sản, cháu cũng sẽ gặp phiền phức, gánh một khoản nợ lớn. Bây giờ cháu buông tay giao công ty cho bác, sẽ không liên quan gì đến cháu nữa. Chuyện này đối với cháu trăm lợi mà không hại.”
Liễu Nguyệt Hân nói thẳng: “Bác cả, bác mà tốt như vậy sao?”
Liễu Kiến Hưng giải thích: “Trước kia nội bộ nhà họ Liễu lục đục đã xảy ra nhiều chuyện không vui, nhưng đó vẫn chỉ là người nhà đánh nhau thôi, không tổn hại đến căn cơ, đấu tới đấu lui cũng sẽ không ảnh hưởng tới cục diện nhà họ Liễu. Nhưng lần này thì khác, nguy cơ gặp phải chính là phá sản, thậm chí là mất đi gia tộc nên đương nhiên chúng ta phải vứt bỏ hiềm khích, đoàn kết nhất trí, cứu nhà họ Liễu “Tôi vẫn không tin ông” Liễu Nguyệt Hân liếc Liễu Kiến Hưng: “Những điều ông nói không thuyết phục được tôi. Tôi muốn nghe lời nói thật” Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Lần này Liễu Kiến Hưng đến không có chuẩn bị, ông tưởng Liễu Nguyệt Hân trẻ người non dạ, tình thế trước mắt đối với cô ta mà nói đã là vô phương cứu vãn, chỉ cần ông ra mặt nói dăm ba câu là có thể thuyết phục được ngay.
Không ngờ nói lâu như vậy vẫn không lừa được Liễu Nguyệt Hân, Liễu Kiến Hưng có hơi ngoài ý muốn.
Có lẽ trước kia Liễu Nguyệt Hân hơi ngây thơ, nhưng đã trải qua nhiều chuyện như vậy, chứng kiến nhiều thứ thay đổi xoành xoạch, đặc biệt khoảng thời gian ở bên cạnh Tiêu Hào khiến Liễu Nguyệt Hân học được rất nhiều thú.
Quan trọng là Liễu Kiến Hưng vẫn luôn chèn ép gia đình Liễu Nguyệt Hân, trong lòng cô vẫn luôn không tin ông ta.
Liễu Kiến Hưng suy nghĩ rồi nói: “Nguyệt Hân, giúp cháu cũng chính là đang giúp bác đấy thôi, bác đương nhiên cũng có tâm tư riêng. Chỉ cần bác có thể khống chế công ty thì không lâu sau bác có thể trở thành chủ nhà họ Liễu. Không giấu gì cháu, Tam thành hợp lại, bác muốn giành chức vị hội trưởng mới của thương hội về cho nhà họ Liễu chúng ta, cho nên nhất định phải nắm được chức gia chủ trước. Đây là kế hoạch của bác, chờ tới lúc trở thành tổng hội trưởng của Tam thành có địa vị cao thì bác sẽ nghĩ cách cứu Kiến Phong.
Liễu Kiến Hưng nói rất thành khẩn, giống như đang nói thật vậy.
Liễu Nguyệt Hân dao động, thậm chí tin những lời này của Liễu Kiến Hưng.
Nhưng cô đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Đêm qua, lúc cô nói chuyện với Lương Thế Khoan muốn kiện nhà họ Lương vi phạm hợp đồng. Nhưng Lương Thế Khoan lại nói bây giờ Lương Thiếu Thu bị cách chức rồi, kiện Lương Thiếu Thu cũng không ảnh hưởng gì đến nhà họ Lương.
Mà bản hợp đồng kia là do Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu ký thêm.
Nếu bây giờ giao ra hết quyền lợi, vậy cô không còn là người của công ty nữa, đến lúc đó, nếu nhà họ Lương hoặc là Liễu Kiến Hưng đem hết trách nhiệm đổ lên đầu cô...
Đến lúc đó, cô có một trăm cái miệng cũng không cãi được, cuối cùng ngã xuống vực sâu không gượng dậy nổi! Thậm chí là gánh một khoản nợ khổng lồ!
Khi đó cả nhà cô không có đủ tiền, thậm chí sẽ phải ngồi tù
Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất