Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đương nhiên, nếu như em nguyện ý, có thể đi núi Bàn Long linh trì bên đó, bên đó có rất nhiều bạn bè tu luyện.

Hạ Tử Thanh ngồi vào giữa Tiêu Hào và Liệt Diễm, quàng vào cánh tay của hai người, nói: “Em đi theo anh trai Liệt Diễm là được rồi, có anh trai Liệt Diễm chăm sóc cho em là được.” “Anh trai Tiêu Hào, em biết anh rất bận, anh bận chuyện của anh là bình thường, bây giờ em đã lớn rồi, sau này em cũng muốn làm một số chuyện thuộc về bản thân. Xảy ra nhiều chuyện như vậy, Hạ Tử Thanh thật sự đã thay đổi rất nhiều.

Tính cách đáng yêu đơn thuần đó trên người cô ta đã bớt đi rất nhiều.

Chớp mắt, ở bên trong ánh mắt của cô ta, Tiêu Hào và

Liệt Diễm hai người đã nhìn thấy một chút trưởng thành. Liệt Diễm tiện mở miệng nói: “Tử Thanh, vậy sau này em dự định làm gì thế?”

Hạ Tử Thanh nghĩ ngợi rồi nói: “Em không thích giới tu võ, em muốn tự mình kiếm chút tiền, sau đó mở một cửa hàng quần áo, hoặc là mở một công ty nhỏ, em muốn trải qua cuộc sống bình thường yên ả

Thật sự, ở trong lòng Hạ Tử Thanh vẫn luôn có suy nghĩ thế này.

Thế nhưng khoảng thời gian gần đây, cô luôn phải ở cùng với Liệt Diễm, Hạ Tử Thanh căn bản không thích tu luyện, không thích việc đánh đấm giết nhau.

Cô ta thích đi mua sắm dạo phố giống như một cô gái bình thường, mua một chút quần áo xinh đẹp và hàng mỹ phẩm, sau đó ăn một chút đồ ăn ngon miệng, trải qua ngày tháng yên bình, đây mới là cuộc sống mà Hạ Tử Thanh muốn mong cầu.

Vốn dĩ Hạ Tử Thanh đã từng sống cuộc sống bình thản với Liệt Diễm, cô ta sống ở trong một tiểu khu, cuộc sống với người ở trong tiểu khu rất tốt, hòa hợp với môi trường ở trong đó.

Thế nhưng trong gia tộc xảy ra chuyện, toàn bộ người thân bị giết chết, chuyện này khiến cho Hạ Tử Thanh đau khổ không gì so sánh được.

Chuyện này làm cho Hạ Tử Thanh càng thêm căm ghét giới tu võ, càng thêm căm ghét cuộc sống trước đây. Vì vậy Hạ Tử Thanh mới quyết định, bản thân sau này muốn sống tốt ở Kỳ Hạ.

Hạ Tử Thanh có thể gạt tất cả mọi thứ sang một cạnh, đi sống cuộc sống của người bình thường. Thế nhưng Tiêu Hào không thể, Liệt Diễm cũng không thể.

Trên vai của bọn họ gánh vác quá nhiều trách nhiệm, bọn họ còn có rất nhiều chuyện phải làm.

Thật sự rất nhiều người của tu võ giới đều không thích đánh đấm chém giết, không thích trải qua cuộc sống nơm nớp lo sợ.

Thế nhưng rất nhiều lúc đều là thân bất do kỷ, giống như trước đây Tiêu Hào dự định đợi tới sau khi trả thù cho người thân xong, thì cùng với Liễu Nguyệt Hần trải qua cuộc sống bình yên, đây cũng là kế hoạch của anh. Đáng tiếc là, kế hoạch không thay đổi nhanh như định mệnh được!

Vào buổi chiều ngày thứ ba, lúc mọi người gần như đã tiếp cận biên giới thủ đô Võ Thần.

Đột nhiên lúc này, Võ Thần và Kim Quang hai người cảm nhận được, ở phía chân trời xa kia có một Đế Vương đang điều khiển Phi Thủ, nhanh chóng bay tới phía này. Mà cùng vào lúc này, Tiêu Hào cũng đã cảm nhận được. Vì vậy, mọi người đồng thời dừng lại, hạ xuống mặt đất, đợi Đế Vương không trung đó đến gần.

Từ xa xa, Tiêu Hào đã cảm nhận được luồng hơi thở quen thuộc, đây là hơi thở của Ninh Khinh Vân.

Tiêu Hào lúc này sớm hồi phục lại nguyên dạng rồi, bởi vì thân phận của anh đã nói cho Kim Quang và Võ Thần rồi, không có điều gì có thể che giấu.

Ninh Khinh Vân đáp xuống mặt đất, Võ Thần và Kim Quang hai người, còn có người bên phía Tiêu Hào, tất cả ánh mắt toàn bộ đều đổ dồn lên người của Ninh Khánh Vân.

Ánh mắt của Ninh Khinh Vân ở trên người đám người Võ Thần và Kim Quang quét qua, cuối cùng rơi trên người Tiêu Hào. “Chi Khinh Vân!”

Hạ Tử Thanh sau khi nhìn thấy Ninh Khinh Vân, lập tức bổ nhào tới

Hạ Tử Thanh đương nhiên nhận ra Ninh Khinh Vân, hơn nữa quan hệ giữa hai người cũng tính là không tế.

Hạ Tử Thanh cô bé con này, trước đây bất luận là đi tới đầu, đều sẽ khiến người ta yêu thích. Ninh Khinh Vân cũng không ngờ rằng, Tiêu Hào và Liệt Diễm còn có Hạ Tử Thanh cũng đang ở đây.

Mà hai Đế Vương kia ở bên cạnh, Ninh Khinh Vân từ quần áo mặc trên người Võ Thần liếc mắt đã nhận ra, người này là Võ Thần của thủ đô Võ Thần.

Còn về Kim Quang, Ninh Khinh Vân lại không quen biết.

Mà Võ Thần và Kim Quang hai người đương nhiên không quen biết Ninh Khinh Vân, bởi vì ba người này vốn dĩ chưa từng gặp mặt qua.

Hơn nữa nếu như Đế Vương xuất hành, tất cả đều sẽ che giấu tướng mạo của bản thân.

Giữa Ma Đô cấp cao và cấp cao của thủ đô Võ Thần, cũng không có giao lưu gì.

Hơn nữa, Ninh Khinh Vân làm Ma Đế mới mấy năm nay, đối với Đế Vương các khu vực khác, Ninh Khinh Vân chỉ quen biết Tiêu Hào, những người khác còn chưa từng gặp qua.

Lúc này Ninh Khinh Vân trang điểm vô cùng bình thường, cả người đều là đồ thể thao đơn giản.

Hạ Tử Thanh nhào tới, Ninh Khinh Vẫn giữ lấy tay của Hạ Tử Thanh. Hai người nói chuyện vài câu, sau đó đi tới bên cạnh

Tiêu Hào.

Vừa rồi Ninh Khinh Vân cố tình để lộ ra hơi thở của đề vương, bởi vì cô ta cảm nhận được Tiêu Hào đang ở gần, vì vậy báo tin cho Tiêu Hào, hai bên dựa vào cảm nhận hơi thở để gặp.

Tiêu Hào nhìn thấy sắc mặt phờ phạc của Ninh Khinh

Vận, rất lo lắng, nói: “Khinh Vân, cô làm sao lại tới đây rồi?” Ninh Khinh Vân nói: “Tôi tới đây, đúng là vì có chuyện quan trọng muốn tìm anh.”

Tiêu Hào nói: “Tôi đang định đi tìm cô đấy, cũng có chuyện rất quan trọng cần thương lượng với cô.” ТrцуeлАРР*.cоm trang web cập nhật nhanh nhất

Lúc này, Võ Thần ở bên cạnh đi tới, nói: “Vua cảnh Bắc các hạ, xin hỏi người bạn này là?”

Cảnh tượng lúc này, vô cùng ngượng ngập. Tiêu Hào căn bản không có khả năng giới thiệu, Ninh Khinh Vân chính là Ma Đế.

Một khi Ma Đế xuất hiện ở thủ đô Võ Thần, vậy sẽ là một cơn bão vô cùng lớn.

Tiêu Hào giới thiệu: “Người này là bạn của tôi, Khinh

Vân. “Khinh Vân, người này là Võ Thần các hạ của thủ đô Võ Thần, người này là Kim Quang các hạ của thủ đô Võ Thần”

Tiêu Hào giới thiệu đơn giản, cũng không giải thích quá nhiều.

Tất cả mọi chuyện cần đợi tới sau khi thương lượng với Ninh Khinh Vân xong, đợi tới tháng sau sau khi ba bên gặp mặt, rồi giải thích tỉ mỉ.

Võ Thần lên tiếng: “Thật không ngờ tới, Đế Vương Khu lại có Đế Vương trẻ tuổi như thế này.

Kim Quang cũng nói: “Không biết Đế Vương các hạ đây, đang ở Đế Vương Khu nào tại chức nhỉ?"

Ninh Khinh Vân nhàn nhạt nói: “Thật sự ngại quá, đối với thân phận và địa vị của tôi, bây giờ không thể nói cho các người, tôi tìm bạn của tôi có việc, nếu như không có chuyện gì thì chúng ta đi trước."

Ninh Khinh Vân đương nhiên biết, ở trước mặt Đế Vương của thủ đô Võ Thần tuyệt đối không thể để lộ ra thân phận.

Nếu như Ninh Khinh Vân sớm biết được bên cạnh Tiêu Hào còn có Đế Vương khác của thủ đô Võ Thần, Ninh Khinh Vân tuyệt đối không để lộ ra hơi thở Đế Vương với Tiêu Hào gặp mặt.

Tiêu Hào cũng nói: “Võ Thần các hạ, Kim Quang các hạ, tôi thật sự có chút chuyện cá nhân, mời hai người trở về trước, một tháng sau chúng ta gặp mặt ở sàn đấu Đế Vương.

Vì vậy, Võ Thần và Kim Quang còn có đại đội trưởng quân đội Hoàng thành ba người, ngồi lên Phi Thủ rời đi. Nhìn thấy ba người ngồi Phi Thủ đi xa, Tiêu Hào nặng nề thở ra một hơi.

Tiêu Hào hỏi: “Khinh Vân, vì sao cô lại tới đây? Có chuyện gì gấp tìm tôi sao?”

Ninh Khinh Vân thành thật gật gật đầu rồi nói: "Không sai, tôi có chuyện vô cùng quan trọng muốn tìm anh” “Sau khi tới thủ đô Võ Thần, tôi luôn dùng nhẫn truyền âm muốn liên lạc với anh, thế nhưng liên lạc không được. “Sau đó, tôi muốn đi Thành Di thất tìm Lục Vũ Dương, không ngờ rằng đang trên đường thì gặp được anh." Ở đây, là con đường duy nhất đi thẳng tới Thành Di thất

Trong lòng Tiêu Hào đột nhiên có một loại dự cảm không lành, Ninh Khinh Vân vội vã như vậy tìm anh có chuyện, lẽ nào cô ta biết được anh trai của cô ta đã chết rồi?

Trong lòng Ninh Khinh Vẫn có rất nhiều chuyện đột nhiên lại không biết nói từ đầu.

Ninh Khinh Vân nói với Liệt Diễm ở bên cạnh, còn có Hạ Tử Thanh hai người: "Liệt Diễm, anh đưa Hạ Tử Thanh ngôi Phi Thủ của tôi, rời nơi này trước đi, tôi và Tiêu Hào có chút chuyện cần bàn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK