Tiêu Hào nhanh như chớp hạ gục Thiết Quyền chỉ trong một chiều.
Thậm chí anh đã đánh Thiết Quyền đến thịt nát xương tan!
Không phải Tiêu Hào tàn nhẫn độc ác, nếu Tiêu Hào là Cường giả Kim Đan tiếp chiêu này nhất định cũng sẽ bị đổi thủ đánh thành mẩu vụn, thịt nát xương tan.
Cho nên Tiêu Hào chỉ ông đập lưng ông mà thôi. Hiện trường đột nhiên vô cùng yên tĩnh, vài giây sau có một vài tiếng hét lớn của nữ sinh.
Sau đó, trên mặt mọi người đều ngập tràn nỗi sợ hãi.
Học viên trong học viện đều không dám tin Thiết Quyền danh tiếng lẫy lừng của học viện, là nhân vật trong thần thoại thế mà lại bị một chiêu của người này hạ gục.
Mà da thịt, xương cốt và cả nội tạng của Thiết Quyền đã biến thành hạt phấn hoặc thành mẩu thịt vụn.
Đến cả quần áo cũng tan nát thành từng mảnh nhỏ xíu không thể nhìn thấy.
Càng khiến cho mọi người sợ hãi hơn là Tiêu Hào chỉ đứng yên tại chỗ, chân cũng không động dù chỉ một chút.
Một mảnh thịt vụn từ vụ nổ căn bản không dính được lên người Tiêu Hào, tất cả đều bị sức mạnh của Tiêu Hào chặn lại khiến bắn ngược trở lại.
Trong lòng những người có mặt ở đây dần dần bị sợ hãi lấp đấy! “Thiết Quyền đã chết? Thiết Quyền đã bị giết chết!” “Trời ơi, Thiết Quyền lợi hại như vậy mà bị hạ gục chỉ trong một chiêu?" "Rốt cuộc đối phương mạnh đến mức nào? Vậy mà có thể biến cả người Thiết Quyền thành mảnh vụn?”
Mọi người đều biết thân thể cường giả tu luyện đến cảnh giới Kim Đan đại viên mãn vô cùng cứng rắn.
Cho dù là lục phủ ngũ tạng hay là xương cốt cơ thể đều cứng đến đáng sợ, sao có thể bị đập nát bằng một chiều rồi trở thành bột phần chứ?
Cho dù là cường giả mới đột phá lên cảnh giới Ngưng
Nguyên e rằng cũng không thể nào làm được.
Vả lại chiêu vừa rồi của Thiết Quyền đã đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên.
Có điều chiều vừa rồi của đối thủ vốn chưa đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên, thế mà lại có thể hóa giải toàn bộ sức mạnh của Thiết Quyền, lại còn có thể nháy mắt hạ gục Thiết Quyền, rốt cuộc phải làm thế nào mới được?
Cái chết của Thiết Quyền làm cho tất cả khán giả hoảng sợ.
Nhưng mà sức mạnh của Tiêu Hào càng làm cho bọn họ thấy sợ hãi và khiếp đảm hơn.
Tiêu Vũ không ngờ rằng anh cả lại lợi hại như vậy, đối chiến với người cùng cấp bậc, thể mà Thiết Quyền không tiếp được chiều nào với anh cả,
Dù bây giờ anh cả đã thắng như Tiêu Vũ lại càng thấy lo lắng hơn.
Bởi vì Thiết Quyền là mũi nhọn của cảnh giới Kim Đan, là đối tượng trọng điểm được học viện Huỳnh Dương bồi dưỡng.
Với danh tiếng của anh ta, mỗi năm Thiết Quyền mang lại lợi ích rất lớn cho học viện, khi tỷ thí đối chiến với những học viện khác chẳng những khiến danh tiếng học viện tăng vọt mà thu được rất nhiều tiền tài.
Bây giờ Thiết Quyền đã bị giết, nhất định học viện sẽ chịu tổn thất không hề nhỏ.
Vẻ mặt cậu chủ Dương rất khó nhìn, anh ta không ngờ rằng người đàn ông trông bình thường vậy mà lại mạnh đến vậy, có thể hạ gục Thiết Quyết trong nháy mắt. Có điều, Thiết Quyền chết cũng đã chết rồi.
Trong lòng cậu chủ Dương không quá tiếc nuối, hơn nữa sâu trong nội tâm anh ta hưng phấn đến rạo rực cả người.
Bởi vì nếu đối thủ giết chết Thiết Quyền vậy sẽ hoàn toàn đắc tội với hiệu trưởng, đắc tội với cả học viện. Người đàn ông trước mặt này chết chắc rồi, Trần Yên
Nhiên kia cũng chết chắc rồi.
Quan hệ giữa cậu chủ Dương với Thiết Quyền rất bình thường, lần này nhờ Thiết Quyền ra tay, cậu chủ Dương cũng cho anh ta một vài thứ tốt.
Sau khi Thiết Quyền chết, trong lòng cậu chủ Dương có hơi bất ngờ và thoảng đau lòng, nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Hiệu trưởng Lương cùng với hai giáo viên bên người nhìn thấy kết quả này, trong lòng ngập tràn phẫn nộ và khiếp sợ.
Thiết Quyền đã chết, lần này học viện đã tổn thất vô cùng lớn.
Như lúc nãy thì chỉ cần tìm bác sĩ có y thuật lợi hại là có thể chữa lành cánh tay phải bị thương của Thiết Quyền, chỉ cần tốn nửa năm là đã có thể khôi phục lại.
Bây giờ Thiết Quyền đã chết rồi, cho dù có tìm thần tiên đến cũng vô dụng.
Không khí ở hiện trường nặng nề đến đáng sợ, giống như sắp bùng nổ.
Giờ phút này Tiêu Hào đã trở thành mục tiêu được vạn người nhìn.
Ánh mắt mỗi người đều ngừng trên người Tiêu Hào. Thế mà Tiêu Hào vẫn thoải mái cười, nhìn Hiệu trưởng Lương nói: “Tôi đã thắng lần tỷ thí này, bây giờ tôi và em gái có thể đi được rồi chứ?"
Giáo viên già đứng bên trái Hiệu trưởng Lương tức giận nói: “Cậu đã giết người của học viện chúng tôi, cậu cho rằng mình đi được sao? Giết người đền mạng, để mạng của cậu lại đây!”
Giáo viên bên phải cũng tức giận nói: “Cậu thật quá đáng, thế mà dám giết chết Thiết Quyền trước mặt chúng tôi!” “Chúng tôi bồi dưỡng Thiết Quyền nhiều năm, Thiết Quyền là vinh quang của học viện Huỳnh Dương và cũng là tương lai của học viện chúng tôi! Thằng oắt con, cậu giết chết Thiết Quyền, vậy phải để mạng lại!
Hai giáo viên đứng bên trái phải thi nhau giành nói hết những lời mà Hiệu trưởng Lương định nói.
Tiêu Hào cảm thấy vô cùng buồn cười, vẻ mặt anh đầy kinh thường nói: “Vừa nãy rõ ràng chúng ta đã định ước rồi, chúng tôi tỷ thí công bằng, chỉ cần tôi thắng thì sẽ xóa bỏ toàn bộ mọi chuyện, tôi và em gái có thể an toàn rời khỏi đây” “Bây giờ tôi đã thắng, thế mà mấy người lại không cho tôi đi, còn muốn tôi để mạng lại, đây là đạo lý gì?” "Hiệu trưởng Lương, bây giờ ông nói cho tôi rốt cuộc muốn tôi đi? Hay là muốn tôi ở lại?” ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật* nhanh nhất
Gương mặt Hiệu trưởng Lương đầy giận dữ, vẻ mặt xanh mét, cả giận nói: “Thằng nhóc, tôi để cho hai người tỷ thí nhưng không để cho cậu giết người! “Dựa vào sức mạnh của cậu hoàn toàn có thể thắng nhẹ nhàng mà không cần giết chết Thiết Quyền!” “Nhưng mà cậu lại ra tay, đây là cố ý giết người, cậu cần phải trả giá!
Vẻ mặt Tiêu Hào vẫn kinh thường như trước, nói: “Không phải trước khi tỷ thí mấy người nói đánh đến khi nhận thua mới ngừng sao? Không phải chính mấy người nói sao?” “Nhưng mà vừa rồi tôi đã đánh tới cuối cùng, lần đầu tiên khi tôi và Thiết Quyền so chiều, tôi phế cánh tay phải anh ta, tôi để anh ta nhận thua nhưng anh ta không chịu, sau đó Thiết Quyền ngưng tụ sức mạnh toàn thân muốn giết chết tôi." “Là anh ta nổi lên ý muốn giết người, cho dù có vi phạm quy định thì cũng là anh ta vi phạm quy định trước, nếu có người muốn giết tôi chẳng lẽ tôi không được phản kháng sao? Chẳng lẽ muốn tôi đứng yên bất động chờ đối phương giết chết tôi sao?" “Cục diện chiến đấu vừa rồi và hiện trường có nhiều mắt nhìn như vậy, nếu tôi không chống lại sức mạnh của đối phương vậy thì người chết sẽ là tôi.” “Chẳng lẽ chỉ cho phép người học viện Huỳnh Dương mấy người giết người mà không cho phép tôi phản kháng sao?”
Tiêu Hào nói ra sự thật, có rất nhiều người ở hiện trường đều nhìn ra được.
Nhưng mà tình huống bây giờ không phù hợp, người của học viện Huỳnh Dương đang muốn giết chết Tiêu Hào.
Cho nên bọn họ nhật định sẽ không đồng ý cách nói của Tiêu Hào.
Cậu chủ Dương lên tiếng: “Các hạ đừng giảo biện nữa, giết người phải đền mạng!” “Rõ ràng là cậu giết người, dù là nguyên nhân nào, cậu đã giết người, đây là cậu sai!” “Hơn nữa người cậu giết là nhân vật vô cùng quan trọng của học viện, cho nên kết cục hôm nay của cậu chỉ có một con đường chết!”
Giáo viên bên trái lên tiếng: “Thằng oắt con, để mạng của cậu lại!”
Vị giáo viên này vừa dứt lời đã lập tức ra tay, tay phải hóa chưởng đánh về phía Tiêu Hào. Tiêu Hào cảm nhận được cảnh giới của giáo viên trung niên đã đạt cấp năm, thực lực bây giờ của ông ta cao hơn Tiêu Hào hai cảnh giới lớn, hai mươi mấy cảnh giới nhỏ!