Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Tiêu Hào thầm cảm thấy không ổn, anh đã bị đối phương nhìn thấu mất rồi.

Những người ở đây ai nấy cũng đều rất thông minh, hầu như ai có thể trở thành cường giả thì cũng đều là những người đầu có sạn.

Tiêu Hào bị nhìn thấu, tình hình trở nên cực kỳ bất lợi đối với anh, nếu những người này cứ vậy ra tay giết chết hết bốn trăm người bên kia thì Tiêu Hào khó mà ngăn cản họ nổi.

Mà chiếc nhẫn bảo vệ trên tay Tiêu Hào cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân anh năm lần mà thôi.

Ánh mắt Tiêu Hào lạnh hẳn đi, anh nói: “Mấy người nói rằng tôi đã bị thương nặng rồi, vậy thì cùng nhau xông lên đi.”

Tiêu Hào nói xong thì tiến về phía trước khoảng bốn năm bước gì đó, thái độ rất vênh váo, chẳng coi ai ra gì, thậm chí mắt anh còn có vẻ khiêu khích rất rõ ràng.

Mà người bên phía Hồn Điện thì lại lùi về phía sau mấy bước theo bản năng.

Nhất là Dương đảo chủ, cả người ôn ta toàn là mồ hôi lạnh, hôm qua ông ta đã đối chiến với Tiêu Hào, thái độ của Tiêu Hào lúc nào cũng rất ngông cuồng.

Thực lực của Tiêu Hào mạnh đến mức vô lý, đánh nhau với mười sáu vị cường giả kim đan mà anh chỉ dùng hai chiêu thôi đã giết chết hết cả đám người rồi, đối phó với Dương đảo chủ thì chỉ cần một chiêu thôi đã chặt đứt tay ông ta rồi.

Bây giờ Tiêu Hào đang khiếu chiến tất cả mọi người ở hiện trường, bảo tất cả mọi người cùng xông lên.

Người cầm đầu cũng hiểu, dù đối phương đang bị thương nặng thì lạc đã gầy cũng khỏe hơn con ngựa lớn.

Người cầm đầu quay sang nhìn Dương đảo chủ: “Dương đảo chủ, đây là lúc để ông biểu hiện sự trung thành của mình với Hồn Điện rồi đấy, chỉ cần ông có thể giết chết được người trước mặt thì chúng tôi sẽ miễn tội chết cho ông”

Dương đảo chủ cũng hiểu lời của người cầm đầu, nghe nói là mình có thể sẽ được miễn tội chết thì ông ta mừng thầm, dù sao thì ông ta cũng đã bị phản tử hình rồi, chắc chắn là sẽ chết. Nếu như số mười tám đang bị thương thật, giết chết số mười tám thì ông ta sẽ được sống!

Đây chỉ là những gì mà Dương đảo chủ hy vọng thôi, ông ta sợ Tiêu Hào, đó là nỗi sợ xuất phát từ sâu trong tiềm thức của ông ta, nhưng dù sao thì ông ta vẫn quyết định sẽ ra tay. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Dương đảo chủ nắm chặt tay trái lại, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hào với ánh mắt giận dữ: “Số mười tám, chắc chắn là cậu đang cố tình giả vờ giả vịt để ra vẻ mà thôi, nếu không thì cậu đã ra tay giết tôi từ lâu rồi. Tôi không sợ cậu, tôi nhất định phải giết chết cậu, phải báo thù bằng được cho Âm đảo chủ báo thù cho những người đã chết của Hồn Điện, báo thù cho chính bản thân mình.”

Tiêu Hào vẫn duy trì vẻ mặt bình tĩnh, hời hợt như cũ, thậm chí trên gương mặt anh còn xuất hiện một nụ cười mỉm, anh khiêu khích Dương đảo chủ: “Vậy ông đến đây mà giết tôi đi.”

Dương đảo chủ bị phế mất một cánh tay như lực lượng trong cơ thể của ông ta lại không hề bị phế đi, ông ta dồn hết sức trong người mình, chuẩn bị phát ra luồng năng lượng mạnh nhất, phần sức mạnh màu vàng trong tay đã được đẩy lên mức tối đa, biến thành một thanh kiếm ánh sáng, chém về phía Tiêu Hào.

Một chiêu đó của Dương đảo chủ nhìn có vẻ như không hề có hậu chiêu gì, nhưng thật ra chiêu này cũng là một trong số những công pháp mạnh nhất của Hồn Điện, chẳng những có thể tăng sức mạnh của người dùng lên bốn mươi phần trăm, mà trong đó còn xen lẫn cả sức mạnh của huyết mạch, lần này dù thế nào thì ông ta cũng quyết tâm liều mạng để giết chết đối thủ.

Nhưng Tiêu Hào lại không ra tay mà cứ đứng yên tại chỗ, thậm chí còn chẳng buồn phòng ngự. Đúng lúc Dương đảo chủ sắp đánh trúng vào người Tiêu Hào rồi thì anh mới hời hợt nâng tay trái lên, đấm mạnh một cú vào thanh kiếm ánh sáng của Dương đảo chủ.

Tất cả những người có mặt ở hiện trường đều ngẩn ra, đối phương chỉ nhẹ nhàng nâng tay trái lên, thậm chí trên người anh còn chẳng hề có sự dao động của sức mạnh, cứ vậy dùng da thịt của cơ thể để đánh về phía thanh kiếm ánh sáng màu vàng kia.

Làm vậy thì có khác nào đang đưa đầu ra để chịu chết đâu.

Đối với người bình thường mà nói thì chắc chắn họ sẽ không thể nhìn ra được năng lực của cường giả kim đan, giáo sư Dương và những người còn lại chỉ thấy trên người kẻ địch tràn ngập luồng ánh sáng màu vàng, người kia lao về phía Tiêu Hào thế là cả người Tiêu Hào cũng bị luồng ánh sáng ấy bao vây.

Họ cảm thấy rất lo lắng, nếu Tiêu Hào chết ở đây thì tất cả mọi người cũng sẽ chết hết mất.

Còn người bên Hồn Điện thì lại hoảng sợ, một cường giả khi đối mặt với sự công kích của đối thủ mà lại đứng yên chờ chết? Người đó liệu có nhắm mắt lại chờ chết sao? Người đó sẽ ngu xuẩn đến mức đưa thân mình ra để chặn lại nguồn sức mạnh trước mặt u?

Tất nhiên là không rồi.

Một giây sau, thanh kiếm ánh sáng đã chém vào cánh tay trái của Tiêu Hào. Đùng đoàng!

Một tiếng nổ cực lớn vang lên, thanh kiếm ánh sáng của Dương đảo chủ cứ vậy vỡ vụn ra, đồng thời cả người ông ta cũng vỡ theo thanh kiếm, cứ thế nổ tung thành một bãi máu thịt lẫn lộn.

Hài cốt không còn, chết không chỗ chôn.

Chiếc nhẫn trên tay trái của Tiêu Hào mang theo sức mạnh của để vương trong đó.

Tất nhiên, thứ giết chết đảo chủ không phải là sức mạnh để vương, hầu hết các pháp bảo hộ thân đều mang tính công kích bị động, khi có kẻ địch công kích chủ nhân của nó, hoặc khi chủ nhân của nó gặp nguy hiểm thì nó mới phát ra sức mạnh, để đánh trả lại, mà sức mạnh ấy sẽ tương ứng với năng lượng mà đối phương đã đánh.

Vậy nên khi Dương đảo chủ định giết chết Tiêu Hào thì chiếc nhẫn trên tay Tiêu Hào đã đánh trả lại, phần năng lượng ấy gấp vài lần năng lượng mà Dương đảo chủ đã phát ra, vừa giết chết Dương đảo chủ chỉ trong một chiêu, đồng thời còn có thể hóa giải được hết sức mạnh của Dương đảo chủ, bảo đảm rằng Tiêu Hào sẽ không hề bị thương chút nào. Mời đọc truyện trên truyen88.vip

Tất cả mọi người chỉ thấy rằng Tiêu Hào đứng yên tại chỗ, nhẹ nhàng nâng tay trái lên rồi giết chết Dương đảo chủ, phá giải hoàn toàn nguồn năng lượng của ông ta.

Người bên Hồn Điện tái mét mặt mày, trước giờ họ chưa từng gặp phải nguồn năng lượng nào khủng bố đến vậy, kể cả người cầm đầu. Người cầm đầu có luồng năng lượng mạnh hơn Dương đảo chủ mấy lần, nhưng đối mặt với chiêu đó của Dương đảo chủ, ông ta cũng không dám đỡ, mà cũng chẳng dám lấy cứng đối cứng.

Vậy mà số mười tám này lại chỉ cần đưa tay ra, vung một chiêu thôi cũng đủ để giết chết Dương đảo chủ!

Rốt cuộc là anh đã làm thế nào vậy?

“Pháp bảo! Trên người cậu ta có pháp bảo!”

Đúng lúc này, một người bên phía Hồn Điện bước ra, anh ta vội vàng nói: “Sếp, trên người số mười tám có pháp bảo, năng lượng vừa nãy là do pháp bảo phát ra!”

Người này rất thích các thể loại pháp bảo, cũng đã nghiên cứu pháp bảo được vài thập niên rồi, chỉ cần nhìn thôi cũng phát hiện ra rằng năng lượng vừa nãy trên người Tiêu Hào không phải của chính anh mà là do pháp bảo phát ra.

“Đại nhân, pháp bảo hộ thân có thuộc tính công kích bị động nên lúc số mười tám ra tay thì trên người anh ta mới không có chút lực lượng nào chúng ta đã bị anh ta lừa rồi.”

Người này giải thích như vậy, người bên Hồn Điện cũng hiểu ra.

Tiêu Hào thấy đối phương nhìn ra chuyện này thì cũng hào phóng thừa nhận: “Mấy người nói đúng, vừa nãy tôi đã sử dụng sức mạnh của pháp bảo, mà pháp bảo của tôi có năng lực cực kỳ lớn, có thể giết chết cả cường giả kim đan.”

“Tôi cũng nói luôn cho mấy người biết này, bản thân tôi đã bị thương nặng rồi, dù không dùng pháp bảo thì tôi vẫn có thể giết chết mấy người, nhưng tôi không muốn khiến tình hình sức khỏe

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK