Chiếc xe phóng nhanh trên đường, lái xe hơn ba giờ đồng hồ cho đến khi đến rìa của sa mạc, không còn đường đi nữa.
Hai người xuống xe, Lục Vũ Dương nhìn sa mạc vô tận trước mặt, hỏi Tiêu Hào: “Cậu có biết đây là đâu không?”
Tiêu Hào nhíu mày: “Tôi chưa đến đây bao giờ làm sao biết được đây là đâu? Bà đưa tôi đến đây có mục đích gì?” Lục Vũ Dương giải thích: “Đây mới thực sự là đất của Di Thất. Hơn nghìn năm trước ở đây có rất nhiều cường giả của Yêu tộc, đáng tiếc nghìn năm trước đã xảy ra một thảm họa, tất cả người của Yêu tộc đều đã chết ở đây” “Ở Di Thất luôn tồn tại một bí mật được truyền lại từ nghìn năm trước. Lúc tôi kiểm tra ngọc Huyết Phật trong tay cậu, tôi cảm nhận được năng lượng trong ngọc Huyết Phật có liên quan đến vùng đất Di Thất.
Tiêu Hào có chút kinh ngạc, nhưng anh tin tưởng lời nói của Lục Vũ Dương, vì vậy hai người nhanh chóng bước vào vùng đất khô cằn phía trước.
Trên đường đi Tiêu Hào hỏi Lục Vũ Dương: “Tại sao các người lại muốn giao dịch với thủ đô Võ Thần? Lẽ nào bí quyết tu luyện quan trọng với các người như vậy sao?” “Các người ở đây hoàn toàn cách biết với thế giới, lấy được những bí quyết tu luyện này thì có tác dụng gì?” Lục Vũ Dương có chút bất lực: “Chúng tôi muốn có bí kíp đương nhiên là để bản thân thêm mạnh mẽ. Mặc dù thành Di Thất có cuộc sống của riêng mình, không quan tâm đến thế giới bên ngoài. Nhưng ai biết lúc nào sẽ có chiến tranh? Lúc nào sẽ có thảm họa?” “Giao dịch với Tam hoàng tử có lợi rất lớn cho chúng tôi. Hai bên đều có thứ Ma Đôi phương cần. Tam hoàng tử muốn sức mạnh huyết mạch của Yêu tộc và một số đá quý kì lạ, mà chúng tôi cũng cần một phương pháp tu luyện huyết mạch mạnh mẽ” “Chúng tôi không chỉ hợp tác với Tam hoàng tử, trước đây còn hợp tác với bốn gia tộc lớn của Ma Đô. Đáng tiếc cách đây không lâu Ma Đô xảy ra nội chiến, bốn gia tộc đó đều đã bị tiêu diệt. Sau này nếu muốn hợp tác với Ma Đô lại phải tạo một đường dây khác, rất phiền phức.”
Tiêu Hào kinh ngạc, anh không ngờ, vị chủ tịch thành phố này lại là người không đơn giản.
Tiêu Hào hiểu rằng tất cả những điều này là để ổn định địa vị và quyền lực của chủ tịch thành phố, cũng là vì sự mạnh mẽ của toàn bộ thành Di Thất.
Tiêu Hào nói: “Lục Vũ Dương, chỉ cần bà giúp tôi xử lý Tam hoàng tử, tôi hứa việc hợp tác với Ma Độ tôi sẽ mở một con đường vô cùng tốt, mà bên thủ đô Võ Thần cũng vậy
Lục Vũ Dương tò mò hỏi: “Thật không? Cậu không phải là người của thủ đô Võ Thần à? Cậu có quan hệ gì với người của Ma Đô?”
Tiêu Hào phất tay, trong tay xuất hiện sức mạnh huyết mạch uy lực mạnh mẽ, đây là sức mạnh huyết mạch của
Ma Độ, chính là Ma huyết vô cùng mạnh mẽ. Sau khi Ma huyết trong tay Tiêu Hào nhấp nháy vài lần, lại xuất hiện sức mạnh của thủ đô Võ Thần.
Lục Vũ Dương vô cùng kinh ngạc khi thấy Tiêu Hào sử dụng những sức mạnh này.
Đột nhiên một vết nứt lớn với chiều rộng bốn năm mét xuất hiện trên mặt đất khô cằn trước mặt.
Mặt đất rung lên, Tiêu Hào lập tức nắm lấy tay Lục Vũ
Dương vội vàng chạy. Tiêu Hào thậm chí còn không biết chuyện gì đã xảy ra, sau khi hai người lùi lại bảy tám dặm, mặt đất mới yên tĩnh trở lại.
Trước mặt là một khu rừng khô, cây cối đều héo úa không thấy có chút màu xanh nào.
Lục Vũ Dương nói: “Nơi này thường xuyên xảy ra hiện tượng bất thường. Mặc dù mọi thứ ở đây đã bị phá hủy từ hàng nghìn năm trước, nhưng một số trận pháp vẫn còn tồn tại” “Cũng có thể cậu vừa sử dụng sức mạnh của Ma Đô và sức mạnh của loài người nên mới tạo nên hiện tượng này”
Lục Vũ Dương dẫn Tiêu Hào từ từ đi vào trong sa mạc.
Nửa tiếng sau có thể nhìn thấy các tòa kiến trúc đổ nát ở khắp nơi. Giống như lâu đài bị cho nổ tung, cung điện bị xé thành nhiều mảnh.
Lục Vũ Dương nói: “Đây là thành phố thịnh vượng nhất của Yêu tộc, đáng tiếc hơn nghìn năm trước nó đã hoàn toàn biến mất. “Tuy nhiên những gì trên mặt đất đã biến mất nhưng giấu dưới lòng đất vẫn còn tồn tại, nó đã tồn tại cả nghìn năm, hôm nay tôi đưa cậu đến một nơi bí mật.
Hai người đi giữa đống đổ nát, mười phút sau Lục Vũ Dương dẫn Tiêu Hào đến trước một cây cột bị đổ.
Cây cột trước mặt hai người có đường kính khoảng chục mét, chiều dài vài trăm mét, là một công trình rất lớn.
Sau khi cây cột đổ sập xuống đất, cây cột bị gãy thành bốn năm đoạn, nhưng một đoạn dài khoảng năm sáu mươi mét vẫn còn nguyên vẹn.
Trên cột có một số vạch màu máu dày đặc, những vạch này vẫn còn nguyên vẹn dưới sự bào mòn của năm tháng.
Rõ ràng, những công trình sụp đổ này đã bị bào mòn hàng nghìn năm, vẫn chưa bị hư hỏng hoàn toàn dưới mưa gió, chính những vạch kẻ và những biển cấm uy lực này đã bảo vệ những cây cột. Ủng hộ team chún*g mình bằng cách theo dõi truyện tại tamlinh247.net
Lục Vũ Dương bước đến và ấn tay phải lên cây cột. Khi Lục Vũ Dương sử dụng sức mạnh, những đường màu máu bắt đầu sáng lên. Ngay sau đó một cánh cửa bí mật hiện ra trước mặt hai người, cánh cửa bí mật nằm ở bên phải cây cột và cao hơn ba mét.
Lục Vũ Dương đi về phía trước, Tiêu Hào theo sát phía sau. Sau khi cả hai bước vào, cánh cửa bí mật phía sau đã biến mất.
Trước mặt có những bậc đá lơ lửng, tường hai bên được khảm một số đá quý, tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, có thể nhìn rõ mọi vật xung quanh.
Hai người bước xuống theo bậc đá, đến độ sâu hơn chục mét thì xuất hiện một lối đi.
Không khí trong lối đi trong lành, rõ ràng là có lỗ thông hơi, hoặc do công dụng của đá quý.
Lối đi này dài hơn ba mươi mét, cuối lối đi là một cánh cổng đá, sau khi Lục Vũ Dương dùng sức mạnh mở cổng đá, bên trong có một không gian vô cùng rộng lớn.
Toàn bộ không gian rộng hàng nghìn mét vuông, giống như một cung điện khổng lồ, chính giữa cung điện có chín cột đá, trên cột đá có chạm khắc chín con rồng vàng dẫn lên đỉnh điện.
Cung điện cao hơn ba mươi mét, trên bốn bức tường có một số bức tranh khắc đá và bức họa rất đẹp.
Hai người đi thẳng đến cây cột, Tiêu Hào cẩn thận nhìn mọi thứ xung quanh. Nếu đây là công trình cách đây một nghìn năm thì quả là tuyệt vời, sau nghìn năm mọi thứ ở đây dường như vẫn không hề hao mòn.
Cung điện ở đây cũng giống như Đảo Bí Long của Ma
Đô, nơi ở của những con rồng của các triều đại đã qua.
Ngoài ra còn nói bí mật như Đoạn Hồn Nhai, bên trong có chín cây cột và trận pháp Cửu Long.
Sau khi hai người đến gần cây cột, Tiêu Hào phát hiện ra đó đúng là trận pháp Cửu Long.
Các bức tường xung quanh được khảm rất nhiều viên ngọc sáng, chính những viên ngọc này đã cung cấp sức mạnh cho trận pháp Cửu Long.
Ở giữa trận pháp Cửu Long có một chiếc quan tài phá lê bảy màu, trong quan tài có một người phụ nữ.
Sức mạnh của trận pháp Cửu Long đều đang tập trung trong chiếc quan tài, dường như vẫn đang tiếp tục truyền sức mạnh vào trong quan tài pha lê.
Sức mạnh của trận pháp không ngừng xoay tròn bên trong quan tài, khuôn mặt của người phụ nữ có chút mơ hồ, bị sức mạnh xung quanh chặn lại khiến không thể nhìn rõ mặt