Mục lục
Chiến vương ở rể
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương có nội dung hình ảnh


Thất Sát và Liễu Nguyệt Hân cùng cầm ngọc bội tiến lên.

Liễu Nguyệt Hân xinh đẹp và khí chất kinh diễm bốn phía.

Rất nhiều người lúc này mới phát hiện, hóa ra ở trong góc cất giấu cô gái xinh đẹp như thế.

Hơn nữa bọn họ phát hiện, ngũ quan của người phụ nữ này có ba phần tương tự Bạch Như Mai, nhưng xinh đẹp hơn Bạch Như Mai nhiều.

Liễu Nguyệt Hân kéo cánh tay Thất Sát, bước từng bước đi tới trước mặt Bạch Ái Linh.

Liễu Nguyệt Hân và Bạch Ái Linh đứng chung một chỗ, khiến Bạch Như Mai cách mấy mét trở nên ảm đạm.

Bạch Như Mai nhìn thấy tất cả ánh mắt của đám đàn ông bị Liễu Nguyệt Hãn hấp dẫn, gương mặt cô ta xanh mét.

“Người phụ nữ này thực quen mặt.”

“Đúng vậy, có chút giống với Bạch Như Mai, đôi mắt cũng rất giống Bạch Ái Linh, xem ra là người nhà họ Bạch.”

“Nhưng mà trong tiểu bối của nhà họ Bạch, chỉ có Bạch Như Mai và Bạch Ái Linh, không có người thứ ba.

Bỗng nhiên có người kinh hãi hét lên: “Bạch Uyên Ương, tôi nhớ ra rồi, người phụ nữ này tôi từng gặp mấy năm trước, là Bạch Uyên Ương!”

“Không phải chứ? Không phải Bạch Uyên Ương đã xảy ra chuyện rồi sao?”

“Tôi đảm bảo, tôi không nhận nhầm được!”

“Anh vừa nói như vậy, tôi cũng thấy giống, đúng là Bạch Uyên Ương!” Trong lúc này, đám khách đều nhỏ giọng bàn tán xôn xao.

Lúc này Thất Sát cao giọng nói: “Tôi giới thiệu với mọi người một chút, người bên cạnh tôi là cháu gái của tôi, em gái song sinh của Bạch Uyên Ương, Liễu Nguyệt Hân.” Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Mọi người ở đây quen Thất Sát cường giả được bao phủ bên trong áo bào màu đen này, là thất trưởng lão của nhà họ Bạch.

Rất nhiều người không biết năm đó nhà họ Bạch đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết Bạch Uyên Ương còn có một em gái song sinh.

“Không phải thất trưởng lão chỉ có một đứa cháu gái sao? Vậy mà còn có một em gái song sinh!”

“Chẳng trách bộ dạng lại giống Bạch Uyên Ương như vậy!”

“Vì sao lại tên là Liễu Nguyệt Hân? Họ Liễu sao?”

Đám khách khứa đều rất tò mò.

Lúc này Bạch Triều Vĩ mở miệng: “Thất trưởng lão của nhà họ Bạch chúng tôi thực sự có hai người cháu gái, người phụ nữ trước mắt này, vừa sinh ra xong được bố đưa tới núi Vân Tuyết, nửa đường gặp phải băng tuyết”

“Tất cả mọi người cho rằng, bố và con gái đều bị tuyết mai táng táng thân ở trong núi tuyết, thực sự không ngờ, đứa bé năm đó vẫn còn sống, được người ta nhặt nuôi lớn.”

“Bây giờ, trở lại."

Bạch Triều Vĩ cố ý nói như vậy, ông ta muốn để lộ vết sẹo trong lòng Thất Sát.

“Anh bảy, tôi nói có đúng không?”

Trong lòng Thất Sát vô cùng đau khổ, năm đó con trai ôm Nguyệt Hân mới được sinh ra, chạy trốn tới núi tuyết, gia chủ vẫn phải người đuổi giết con trai.

Cuối cùng con trai táng thân trong núi tuyết.

Thất Sát kìm nén lửa giận trong lòng, nói: “Không sai, Liễu Nguyệt Hân trước mắt là cháu gái thất lạc nhiều năm của tôi.”

“Lần này chúng tôi trở về, là chúc mừng sinh nhật Ái Linh.”

Bây giờ còn chưa phải lúc trở mặt, đợi Bạch Ái Linh chúc mừng sinh nhật xong lại trở mặt.

Liễu Nguyệt Hân lấy ngọc bội đã chuẩn bị xong ra, đưa tới.

“Ái Linh, đây là quà chị tặng cho em."

Quản gia đăng ký quà là Bạch Thế Dân, ông ta nhìn chằm chằm Liễu Nguyệt Hân nói: “Ngọc bội này là gì thế?”

“Sao thế? Tôi tặng ngọc bội cho em gái, ông cũng muốn sao?” Liễu Nguyệt Hân quay đầu, lạnh lùng nhìn Bạch Thế Dân.

“Không không không... Cô hiểu lầm rồi.” Bạch Thế Dân nhìn chằm chằm ngọc bội, khinh thường nói: “Tôi phụ trách đăng ký quà, tôi đều đăng ký bảo vật và linh thạch, ngọc bội này của cô bảo tôi đăng ký, tôi cũng khinh thường.”

“Loại quà bỏ đi này tặng cho người ta, còn nói là bảo vật, đúng là buồn cười.”

Sở dĩ Bạch Thế Dân đi đăng ký quà của khách khứa, là vì ông ta có nghiên cứu rất sâu với giám định bảo vật.

Ông ta nhìn Liễu Nguyệt Hân lấy quà ra đầu tiên, đã biết chỉ là ngọc bội bình thường, không phải bảo vật, loại ngọc bội này, mấy trăm triệu là có thể mua được.

Cho nên đùa giỡn một chút.

Nhớ tới lúc trước bị Thất Sát đánh trọng thương, trong lòng Bạch Thế Dân không thoải mái, cho nên ông ta sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào đối phó đối phương.

Liễu Nguyệt Hân nói: “Bạch Thế Dân, tôi tặng em gái quà, có liên quan gì tới ông?”

Bạch Thế Dân hừ lạnh một tiếng: “Cô tặng đồ bỏ đi, là ném mặt mũi người nhà họ Bạch chúng tôi!”

“Ngay cả quà bình thường cũng không thể lấy ra được sao?”

“Cô tặng quà giá rẻ như thế, là vũ nhục nhà họ Bạch chúng tôi!”

Chỉ là một món quà sinh nhật đơn giản mà thôi, lập tức bị Bạch Thế Dân kéo thành vũ nhục nhà họ Bạch.

Chuyện này tâng bốc hơi quá. Truy cập truyen88.vip để đọc truyện hay mỗi ngày

Lúc trước Liễu Nguyệt Hân đi theo Tiêu Hào xử lý rất nhiều chuyện, nhưng lần này, là cô tự mình tới xử lý chuyện ở đây.

“Xin lỗi!” Liễu Nguyệt Hân trừng mắt với Bạch Thế Dân: “Bạch Thế Dân, lập tức xin lỗi vì lời nói vô lễ của ông!”

Bạch Thế Dân nói món quà Tiêu Hào tự tay làm là đồ bỏ đi, Liễu Nguyệt Hân không chịu nổi.

“Xin lỗi sao?” Bạch Thế Dân giống như nghe được chuyện vô cùng buồn cười: “Tôi là người nhà họ Bạch, tôi là trưởng bối của cô, cô gọi thẳng tên tôi thì không nói, bây giờ cô còn dám bắt tôi xin lỗi sao?”

“Đầu óc cô có vấn đề đúng không?”

“Ông... Liễu Nguyệt Hân chán nån.

Bình tĩnh, mình nhất định phải tỉnh táo lại.

Lúc này, bỗng nhiên Bạch Như Mai đi về trước hai bước, đoạt lấy quà trong tay Bạch Ái Linh.

Liễu Nguyệt Hân mới giao quà cho Bạch Ái Linh, đã bị Bạch Như Mai đoạt đi.

Tay phải của Bạch Như Mai cầm ngọc bội, giơ cao lên: “Mọi người nhìn xem, ngọc bội này chỉ là một ngọc bội bình thường, ở trong cửa hàng ngọc bình thường bên ngoài đều mua được, có thể tùy ý thấy được.”

“Mọi người nhìn nhãn hiệu xem, là ngọc Hetian bình thường từ Tân Cương, chất ngọc chỉ là loại một, cùng lắm là sáu mươi triệu.”

“Liễu Nguyệt Hân, cô xem những món quà người khác tặng là gì? Người nào không phải là bảo vật? Cô tặng món quà rẻ tiền như thế, mục đích của cô là gì?”

“Cô thực sự tới nhục nhã nhà họ Bạch chúng tôi sao?”

Sau khi nói xong, Bạch Như Mai ném mạnh ngọc bội trong tay xuống đất.

Vẻ mặt cô ta khiêu khích nhìn Liễu Nguyệt Hân, cô ta cố ý nhục nhã Liễu Nguyệt Hân, khiến Liễu Nguyệt Hân mất hết mặt mũi.

“Bạch Như Mai!” Liễu Nguyệt Hân

uploads

uploads

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK