Chương 70: Công ty sụp đổ rồi
Ngay sau khi Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu rời đi, một chiếc Audi màu đen dừng lại ở lối vào của hội sở Để Uyển.
Hai người từ trong xe bước xuống, một nam một nữ, đi vào hội sở Đế Uyển.
Người đàn ông trên năm mươi, thân hình mập mạp, còn người phụ nữ thì trẻ trung xinh đẹp, gợi cảm mê người. Dưới sự chỉ dẫn của nhân viên, cả hai đi đến phòng riêng nơi Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu đã rời khỏi.
Lương Thế Khoan đang ngồi vắt chéo chân uống rượu đỏ, nhìn thấy hai người họ, sắc mặt hơi thay đổi có chút không vui.
Hai người này chính là Liễu Kiến Hưng và Đường Tuyết
Như! "Chào ông Lương"
Hai người cùng chào Lương Thế Khoan, nhưng Lương Thế Khoan hoàn toàn không đáp lại, thậm chí còn không đứng dậy, đặt ly rượu xuống thờ ơ nói: "Liễu Kiến Hưng, Đường Tuyết Như, sao hai người lại đến đây?" "Đường Thiên Quân đâu? Tại sao Đường Thiên Quân không đến?"
Đường Tuyết Như giải thích: "Ông Lương, bác tôi đang bận việc quan trọng, không thể đến được. Chuyện chúng ta bàn hôm nay, có tôi và ông Liễu là đủ rồi." “Ngồi đi.” Lương Thế Khoan châm thuốc hít một hơi: “Tôi và Đường gia chủ đã nói chuyện qua điện thoại rồi. Chuyện hợp tác giữa nhà họ Lương chúng tôi và Liễu Nguyệt Hân đã bị cắt đứt. "Dự án này, bây giờ tôi hoàn toàn chịu trách nhiệm, tôi muốn 70% lợi nhuận ròng" "Tất cả kinh phí đều do các cô cung cấp, cũng chính là... tôi sẽ không làm cái gì cả, các cô làm, tôi chỉ lấy tiền."
Lương Thế Khoan thở ra một vòng khỏi, bộ dạng như thể nắm chắc phần thắng trong tay.
Đường Tuyết Như cười nói: "Không có bất kì vấn đề gì, có điều, đối với dự án này nhà họ Đường chúng ta sẽ không trực tiếp ra mặt mà là nhà họ Liễu." “Cái gì?” Sắc mặt của Lương Thế Khoan trầm xuống, tức giận nói: “Ý của cô là gì? Tôi đã mạo hiểm lớn như vậy.
Tôi trở về giành lấy dự án này từ tay của cháu trai tôi chính là vì có thể hợp tác với nhà họ Đường của cô, cực lực kiếm tiền. "Chẳng lẽ các cô muốn gia công dự án cho bên thứ ba để hợp tác với tôi ư!!!" "Hợp tác với nhà họ Liễu, tôi không có chút hứng thú nào!"
Liễu Kiến Hưng thấy Lương Thế Khoan tức giận, vẻ mặt hết sức lo sợ: "Ông Lương, Ông bớt nóng giận." "Tôi rất xin lỗi về chuyện Kiến Phong trước đây, nhưng tình hình của thầy giáo Kiến Phông bây giờ không tốt cho lắm." "Kiến Phong xảy ra chuyện là lỗi của chúng tôi, nhưng xin ông cứ yên tâm sợi dây liên kết với Kiến Phong này tôi đã giúp ông leo lên rồi." "Lần này, chúng ta sẽ xóa sổ toàn bộ Cao Đại đô đốc, Tiêu Hào và những người khác." “Đừng nói những thứ vô dụng này” Lương Thế Khoan không muốn nghe chút nào, thậm chí không thèm nhìn Liễu Kiến Hưng. “Tôi chỉ cần tiền, và tôi cần rất nhiều tiền. Nếu nhà họ Đường của ông không có thành ý thì còn có rất nhiều người muốn hợp tác với tôi! " Lương Thế Khoan rất tức giận, cảm giác mình bị lừa. Liễu Kiến Hưng vô cùng xấu hổ, ông lão nhà họ Lương trước mắt đây, thân phận cùng địa vị hơn ông gấp mấy lần, không thể đắc tội ông ta. Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net
Đường Tuyết Như dáng vẻ ôn nhu, cười nói: "Ông Lương, mọi người đều là người một nhà. Trước đây ông đã hợp tác với nhà họ Đường nhiều lần rồi. Nếu ông đổi sang hợp tác với nhà khác thì làm sao đáng tin bằng nhà họ Đường chúng tôi chứ?"
Liễu Kiến Hưng có chút không kiên nhẫn, "Nhà họ Đường của cháu quả thực đáng tin. Các cháu muốn làm gì bác có thể không quản." "Các cháu làm như thế nào bác cũng có thể không quản." "Nhưng nếu có vấn đề gì xảy ra với hoạt động của các cháu, bác sẽ không để yên đâu!" "Tóm lại, dự án này, miếng mỡ này đều nằm trong tay "Mọi người muốn ăn thịt thì phải đưa tiền cho tôi!" tôi!"
Đường Tuyết Như cười nói: "Ông Lương, tôi hiểu ý của ông. Chúng tôi là người của nhà họ Đường. Xin ông cứ yên tâm tuyệt đối." "Nhưng lần hợp tác này khác với lần hợp tác trước. Lần này là phát triển bất động sản. Nhà họ Đường của chúng ta là một gia tộc làm nghề thuốc, không dính dáng đến bất động sản." "Cho nên, lần này ông phải hợp tác với nhà họ Liễu. Dù sao nhà họ Liễu mới là công ty bất động sản. Nhà họ
Đường chúng tôi bí mật góp tiền góp sức và chịu trách nhiệm về dự án này." "Haha ... Lương Thế Khoan nở nụ cười rất kỳ quái: "Tôi cắt đứt hợp tác với Liễu Nguyệt Hân, bây giờ lại muốn tôi hợp tác với Liễu Kiến Hưng?" "Họ Liễu của anh thật biết chơi đùa!" "Tất cả người nhà họ Liễu chia năm xẻ bảy, người trong nhà đấu nhau liên miên, mọi người có thể hoàn thành không?" "Tôi ghét nhất chính là những người đến cả chuyện trong nhà cũng không xử lí tốt!"
Liễu Kiến Hưng sắc mặt tái nhợt, nhưng ông ta không dám phản bác lời châm chọc của Lương Thế Khoan. "Ông Lương, nhà họ Liễu chúng tôi xảy ra một số vấn đề nhỏ. Chúng tôi sẽ giải quyết những vấn đề này, và tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát của chúng tôi." "Tình hình hiện tại, ba thành phố sáp nhập, vị trí Thương hội tổng hội trưởng tôi bắt buộc phải thắng" "Chỉ cần dự án lần này chúng ta hợp tác thành công, công ty Liễu gia và cả vị trí của tôi sẽ như mặt trời lúc ban trua." "Vị trí Thương hội tổng hội trưởng chỉ có thể là của tôi." "Miễn là tôi trở Thương hội tổng hội trưởng thì sẽ có càng nhiều lợi ích lớn hơn đang chờ đợi chúng ta trong tương lai."
Lương Thế Khoan khinh thường nói: "Tôi chỉ cần tiền. Mấy người muốn làm gì đó là việc của mấy người. Tôi không có hứng thú với việc ai trở thành giám đốc" "Dù sao, dự án này phải được xử lý tốt và không được làm hỏng!" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!
Đường Tuyết Như nói: "Ông Lương, gia tộc lớn chúng ta đương nhiên không có hứng thú với vị trí giám đốc, bởi vì sẽ không ảnh hưởng đến lợi ích của chúng ta." "Nhưng đừng quên sáu năm trước, chủ tịch nhà họ Tiêu không chỉ hợp nhất gia tộc hạng ba, mà còn ngầm hợp nhất gia tộc hạng hai."
Lương Thế Khoan thật sự không có hứng thú với những chuyện này. "Có bản lĩnh như nào thì làm việc theo mức đó, Thương hội của nhà họ Tiêu đã giang tay quá dài rồi. Động đến lợi ích của một số người nên mới tan cửa nát nhà!" "Đừng nói với ta những chuyện này, ta chỉ muốn tiền!" Đường Tuyết Như và Liễu Kiến Hưng nhìn nhau.
Đường Tuyết Như không nhịn được hỏi: "Ông Lương, ông rốt cuộc là đang làm chuyện lớn gì, tại sao lúc nào cũng cần vốn lớn như vậy?"
Lương Thế Khoan liếc nhìn Đường Tuyết Như: "Chuyện không nên hỏi thì đừng có hỏi." "Trong ba ngày, Liễu Nguyệt Hân sẽ bàn giao mọi thứ về dự án. Đến lúc đó chúng ta sẽ nói chuyện cụ thể và ký hợp đồng.
Hai bên thuận lợi đạt được việc hợp tác. 10 giờ tối.
Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu đã đến nhà họ
Điền.
Vì thân phận của Lương Thiếu Thu, Điền Hậu, người đứng đầu gia tộc họ Điền, đã đích thân tiếp đãi hai người và gọi Điền Sáng ra.
Điền Sáng kể cả hai rằng anh ta đưa Tiêu Hào đi vì anh ta muốn đánh Tiêu Hào để trả thù, nhưng đã bị Tiêu Hào đánh, Tiêu Hào đã bỏ đi từ lâu và không hề đến nhà họ Điền.
Tiêu Hào nhìn Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu từ trên tầng hai, nhưng không xuất hiện.
Tiêu Hào thấy hai người đến đây để tìm mình, đoán được đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng Tiêu Hào có kế hoạch riêng và không thể xuất hiện.
Anh muốn dựng lên cho nhà họ Đường thấy một vở kịch rằng Tiêu Hào đã mất tích, muốn giấu tất cả mọi người.
Hơn nữa, Liễu Nguyệt Hân được người của Băng Sương bảo vệ, sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Liễu Nguyệt Hân và Lương Thiếu Thu thấy Tiêu Hào không có ở đó, chỉ đành chào tạm biệt.
Sau khi trở về nhà, Liễu Nguyệt Hân cả đêm ngủ không ngon.
Ngày hôm sau, điện thoại của Tiêu Hào vẫn không liên lạc được.
Sau khi Liễu Nguyệt Hân đến công ty, người nhà họ Lương đã gửi vào máy tính của cô một email, liệt kê tất cả các thủ tục bàn giao cụ thể và tài liệu trong đó.
Liễu Nguyệt Hân nhìn danh sách bàn giao dự án trong máy tính, sắc mặt càng ngày càng khó coi. Trong mắt cô nhỏa lệ.
Nếu giao hết những thứ này, công ty sẽ hoàn toàn sụp đổ, chỉ còn cách duy là tuyên bố phá sản
Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net