Tiêu Hào để lộ ngón nghề vì muốn thể hiện năng lực của mình, thực lực cường đại như vậy hoàn toàn có thể khiêu chiến với cấp độ bậc thầy.
Người kinh hãi nhất là Niếp Vô Tình.
Anh ta và Trương Hồng Long đã quen biết nhau từ rất lâu, thường xuyên làm ăn với nhau.
Niếp Vô Tình không thể ngờ rằng Trương Hồng Long lại là một vị bậc thầy luyện đan, thân phận ghê gớm như thế!
Càng ngày anh ta càng cảm thấy người này khó nhìn thấu.
Con người Đại sư Mã rụt một cái, ông ta không nghĩ rằng hội Trung Thành còn giấu một vị cường giả như vậy.
Diện mạo của người trung niên đứng trước mắt này nhìn không có gì bắt mắt, thậm chí có chút tầm thường, không thể tin rằng ông ta cũng là một vị bậc thầy luyện đan.
Cho dù là Đại sư Mã cũng sợ rằng không làm nổi kỹ thuật mà Tiêu Hào vừa biểu diễn, đây là một loại kỹ thuật khống chế ngọn lửa vô cùng lợi hại.
Dĩ nhiên Đại sư Mã không hề sợ.
Ông ta cũng có kỹ thuật bí truyền của riêng mình.
Vả lại, kể cả Tiêu Hào có kỹ năng khống chế lửa rất cao siêu, chưa chắc khả năng luyện đan cũng sẽ lợi hại hơn ông ta. Lúc này, tất cả những người khác của môn phái Vạn
Kiếm đều im lặng.
Bởi vì thực lực mà đối phương thể hiện ra đã chứng minh anh ta cũng là một bậc thầy luyện đan.
Mà người của hội Trung Thành lại dấy lên hy vọng một lần nữa.
Nếu như Tiêu Hào có thể chiến thắng Đại sư Mã thì hội Trung Thành cũng lấy lại được danh dự. Mặt của Đại sư Mã vẫn tràn đầy khinh thường cùng khiêu khích. "Tôi thật sự nhìn không ra ông cũng là một vị bậc thầy luyện đan, không biết tôi nên xưng hô với ông như thế nào?"
Tiêu Hào nói: "Tôi tên là Trương Hồng Long. Đại sư Mã, bây giờ ông có thể chấp nhận lời khiêu chiến của tôi rồi chứ?"
Đại sư Mã chưa từng nghe nói hội Trung Thành có ai tên là Trương Hồng Long. Đại sư Mã nói: "Nếu Đại sư Trương muốn thách đấu tôi, tôi nhất định sẽ tiếp nhận, tôi cũng đâu có lý do nào để từ chối" "Vẫn là câu nói kia, muốn thi đấu luyện chế loại đan dược gì thì xin cứ mở miệng. Tuy nhiên vật đặt cược là do tôi quy định, ai thua sẽ phải phế bỏ hai cánh tay"
Tiêu Hào nói: "Ban nãy Hội trưởng Triệu và Đại sư Mã so tài luyện chế Kim Long Đan. Đại sư Mã, hay là hai người chúng ta tiếp tục luyện loại đan dược này đi?"
Không ai cho rằng Tiêu Hào sẽ chọn thi đấu luyện chế
Kim Long Dan. Độ thuần khiết của Kim Long Đan do Đại sư Mã luyện chế ra đã đạt 99,998%, gần như tuyệt đối.
Muốn khiêu chiến trình độ này quá khó khăn! Đại sư Mã cũng cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Độ tinh khiết của viên Kim Long Đan mà hôm nay ông ta luyện ra cao hơn hẳn tất cả các lần trước đó.
Mặc dù thời điểm ông ta luyện chế đan dược chỉ sử dụng sáu, bảy phần năng lực nhưng như vậy đã đủ rồi, bởi có dùng nhiều lực lượng hơn nữa cũng là vô ích.
Loại đan dược Kim Long Đan này không phải một loại đan dược đặc biệt cao cấp.
Vì vậy, Đại sư Mã suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đại sư Trương, nếu như ông nói muốn luyện Kim Long
Đan thì lần này tôi sẽ không ra tay nữa." "Chỉ cần đan dược do Đại sư Trương luyện chế ra có độ tinh khiết cao hơn của tôi lúc nãy liền tính là ông thắng" "Còn nếu không thì coi như ông đã thua"
Tiêu Hào vẫn thong dong, nói nhẹ tênh: "Nếu đã quyết định như vậy, bây giờ tôi sẽ bắt đầu luyện đan, xin người của hội Trung Thành hãy chuẩn bị dược liệu cho tôi."
Mọi người không thể ngờ rằng Tiêu Hào lại đồng ý. Trong lòng Đại sư Mã cũng có phần không nằm chắc.
Đối phương đồng ý dễ dàng như vậy, lẽ nào ông ta thực sự có thể luyện chế ra được đan được thuần khiết hơn ông sao?
Thật sự ông ta có thể thắng sao?
Nếu không phải, chẳng lẽ đối phương bước ra để tìm cái chết sao?
Rất nhiều người của hội Trung Thành cũng nghĩ như vậy, nhưng càng có nhiều người lo lắng cho Tiêu Hào.
Bọn họ cho rằng Tiêu Hào không thể thắng được, bởi vì độ tinh khiết 99,998% thực sự quá cao, quá kinh khủng!
Tuy nhiên hai bên đã giao kèo xong, sau khi thỏa thuận có hiệu lực, cuộc so tài nhanh chóng bắt đầu.
Người của hội Trung Thành đã chuẩn bị đầy đủ dược liệu cao cấp. Tiêu Hào kiểm tra qua các loại dược liệu, sau đó chất tất cả thành một đồng, bỏ hết vào lò luyện đan cùng lúc. Các vị luyện đan sư đứng xem đều kinh hãi.
Luyện chế đan dược phải làm tuần tự từng bước một, không được làm sai bước nào.
Trước tiên phải luyện hóa xong một loại dược liệu, sau đó lại thêm một loại khác vào, nếu như xuất hiện nửa điểm sai sót, hơi lơ là một chút thì sẽ thất bại ngay lập tức.
Mà hiện tại Tiêu Hào lại đổ toàn bộ dược liệu vào trong lò luyện đan. Ông ta đang nấu lẩu hả? Ông ta muốn ăn canh thập cẩm cay sao?
Làm như thế sẽ gây hư hại tất cả các dược liệu.
Tại vì thuộc tính của mỗi dược liệu đều khác nhau, phải luyện hóa riêng các loại dược liệu có thuộc tính không giống nhau rồi mới dung hợp chúng vào một chỗ.
Đại sư Mã cũng cực kỳ khó hiểu.
Ban nãy người này sử dụng kỹ thuật vô cùng lợi hại.
Nhưng bây giờ lại bỏ tất cả dược liệu vào trong lò luyện đan cùng một lúc.
Cho dù là một vị luyện đan sư mới nhập môn cũng sẽ không làm như vậy!
Kể cả là người không biết gì về luyện đan cũng không làm ra hành động ngu ngốc như vậy!
Người của môn phái Vạn Kiếm lại bắt đầu đùa cợt. "Ông ta bị ngu à? Làm gì có loại phương pháp luyện đan này cơ chứ? Đổ toàn bộ dược liệu vào cùng một lúc thì chẳng mấy chốc là hỏng hết!" "Tôi thấy ông ta vốn dĩ không biết luyện đan, rõ ràng là đứng đây lừa người!" "Đúng là đâm đầu vào chỗ chết, hoàn toàn do ông ta tự mình chuốc lấy Cập nh*ật nhanh nhất trên tamlinh247.net
Người của môn phái Vạn Kiếm tiếp tục giễu cợt. Còn người của hội Trung Thành thì thở dài tuyệt vọng.
Ban nãy Tiêu Hào bước ra đã khiến cho niềm hy vọng nổi lên trong lòng bọn họ một lần nữa, nhưng bây nó đã tan thành mây khói.
Hội trưởng đang bị thương nặng. Khi ông ấy thấy Tiêu Hào ra mặt cũng cho rằng anh có phần nằm chắc nhất định.
Ông ấy biết Tiêu Hào rất lợi hại, chỉ cần anh ra tay, nói không chừng có thể báo thù cho ông.
Đáng tiếc, sau khi Hội trưởng thấy phương thức luyện đạn của Tiêu Hào thì lại chau mày rầu rĩ.
Lần này Tiêu Hào thất bại thì không những không trả thù được cho ông mà cũng sẽ bị phế bỏ hai cánh tay.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, tiếng cười đùa của những người môn phái Vạn Kiểm dần im bặt.
Biểu cảm trên khuôn mặt của bọn họ trở nên cứng ngắc. Mà trên khuôn mặt ủ rũ của những người thuộc hội Trung Thành lại bắt đầu xuất hiện hy vọng.
Bởi vì quá trình luyện đan của Tiêu Hào không hề thất bai!
Ngọn của trong lò luyện đan đang lặn lộn điên cuồng, tất cả dược liệu bị chia thành những phần khác nhau, mỗi phần tự luyện hóa riêng biệt.
Mọi người đều thấy rõ Tiêu Hào chia ngọn lửa trong lò ra làm mười mấy phần. Kim Long Đan chỉ cần tám phần dược liệu mà thôi, dùng mười mấy ngọn lửa để luyện hóa tám phần dược liệu thì hơi thừa thãi.
Những ngọn lửa thừa ra kia được dùng để dự bị, nếu xuất hiện bất kỳ vấn đề gì thì ngọn lửa sẽ nhanh chóng bù đắp chúng.
Đại sư Mã và các vị bác sĩ khác thấy việc quái dị như vậy thì cực kỳ khiếp sợ.
Tất nhiên đó là do Tiêu Hào cố ý để cho bọn họ thấy được ngọn lửa trong lò bắn ra ngoài.
Nếu không thì chẳng ai có thể thấy được quá trình luyện chế trong lò luyện đan.
Đại sư Mã thốt lên: "Đây là kỹ thuật gì?!" "Tại sao trên đời này lại có một kỹ thuật kỳ lạ, khủng khiếp như vậy?" "Làm sao một người có thể điều khiển đồng thời mười mấy ngọn lửa cơ chứ?"
Những luyện đan sư và các học trò khác cũng đều thảo luận sôi nổi. "Thật không ngờ Trương Hồng Long các hạ lại lợi hại như vậy! "Từ trước tới giờ tôi chưa từng nhìn thấy kỹ thuật nào giống như của Đại sư Trương." "Đúng vậy! Kỹ thuật lợi hại như vậy, kỹ năng luyện chế lại tuyệt vời như thế, xem ra lần này chúng ta có thể đặt hy vọng, nhất định Đại sư Trương có thể thắng!" "Tôi cũng tin Đại sư Trương sẽ thắng! Nếu không lúc nãy Đại sư Trương sẽ không dễ dàng đồng ý với yêu cầu của Đại sư Mã như thế!" "Đại sư Trương thắng cũng có nghĩa là hội Trung Thành chúng ta giành chiến thắng. Chắc chắn lần này chúng ta phải đuổi người của môn phái Vạn Kiểm ra khỏi địa bàn hội Trung Thành! Chúng ta phải trả thù cho Hội trưởng!"