Hôm nay học cắm hoa, ngày mai học múa, sau đó Hứa Trúc Linh tự mình xuống bếp làm một bàn món ăn phương Đông thành công giành được dạ dày mọi người.
Cô còn hăng hái làm lẩu xương bò hầm khiến mọi người khen không dứt miệng.
Mọi người bắt đầu ghiền ở chỗ Hứa Trúc Linh, mà cô cũng thích như vậy, cô cảm thấy mình sắp trở thành người có kiến thức rộng.
Cố Thành Trung thấy cô vui vẻ thì trong lòng hiểu cô không muốn để cho anh lo lắng cho cô mà có thể yên tâm làm chuyện mình muốn làm.
Có được người vợ như thế thì chồng còn đòi hỏi gì nữa?
Một ngày nọ, các cô học hoa đạo ở trong vườn hoa, mọi người vừa cắm hoa vừa nhiều chuyện dò hỏi cách thuần phục chồng của Hứa Trúc Linh.
“Thuần phục chồng? Anh ấy không cần thuần, rõ ràng là cam tâm tình nguyện.”
“Cô Linh, tình cảm của cô và anh Trung thật khiến cho người ta hâm mội Các cô có cãi nhau không?”
“Thỉnh thoảng sẽ có nhưng rất ít, hơn phân nửa là chịu thua anh ấy, đĩ nhiên… cũng có ví dụ khác.”
Ví dụ như mạnh mẽ đâm ngã.
Dĩ nhiên không thể nói lời này với bọn họ, ngại lắm.
Cô suy nghĩ cẩn thận một lát, thật sự là cô không dùng cách gì với Cố Thành Trung, từ trước tới nay chỉ có anh dùng cách với mình. Mà cô cũng ngoan ngoãn mắc câu, mặc dù các cô mới cưới hơn một năm nhưng thật ra đã sống cùng nhau ba năm. Nói dài cũng không dài lắm, nói ngắn cũng không ngắn lắm, tình cảm của bọn họ cứ mãi phát triển nhiều năm vẫn như một ngày, chỉ có càng ngày càng ấm lên và dần dần không thể rời bỏ nhau. Nếu như một người đàn ông không thích bạn thì cho dù bạn có xinh đẹp hiền lương thì anh ấy vẫn có thể nhặt xương từ trong trứng. Nếu như bạn đúng là hình tượng anh ấy thích thì anh ấy sẽ vui vẻ hái trăng xuống cho bạn mà không một câu trách móc. Hai người không tính là vừa gặp đã yêu, chuyện tình cảm như khe nhỏ sông dài, chỉ là dòng nước này chảy mạnh hơn bình thường mà thôi.
Cố Thành Trung là thương nhân xuất sắc, khi anh thấy người và thứ thích hợp thì sẽ ra tay không chút do dự.
Anh sẽ không hối hận, cũng không cho phép có thất bại.
Mà cô…
Chỉ một chút xíu đả động đã dần dần khăng khăng một mực.
Lúc mọi người vừa nói vừa cười chia sẻ bí quyết nhỏ trong việc kinh doanh tình cảm của mình thì không nghĩ tới người giúp việc lại vội vã chạy vào thông báo Lucia tới.
Cô nghe vậy thì nhíu mày, cô ta tới làm cái gì? Cô ta còn dám tới?
Những người còn lại đều nhìn nhau vì sợ lần này Lucia đến gây phiền phức cho bọn họ, dù sao cũng đã mấy ngày liên tục bọn họ từ chối lời mời của Vương Phi.
“Cô Linh, cô phải bảo vệ chúng tôi!”
Nhóm bà chủ năn nỉ.
“Mọi người đều là khách của tôi, đương nhiên tôi sẽ không để cho người khác làm hại mọi người. Tôi cũng rất muốn biết rốt cuộc cô ta muốn làm gì?”
Cô kêu người giúp việc mời Lucia vào, đội thị vệ đứng lại ở bên ngoài cửa, cô ta chỉ dẫn theo hai giúp việc đi ra sau vườn.
“Nghe nói cô Linh mở lớp giúp đỡ mọi người cảm thấy thú vị hơn tiệc trà của tôi cho nên tôi đặc biệt đến xem. Quả nhiên thú vị hơn hoạt động khô khan vô vị của tôi nhiều, nên tôi cũng tới tham gia náo nhiệt, không biết cô Linh có chấp nhận không?”