Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1327


Khi đẩy cửa ra, cô mới phát hiện mình đang ở trên một chiếc du thuyền lớn.


Du thuyền vẫn đang chạy, gió lướt nhẹ bên tai, trên bầu trời là từng con hải âu đang bay lượn.


Chung quanh có rất nhiều cá tự do bơi qua bơi lại.


Đây là nơi nào?


Cô nhìn thoáng lên boong tàu, ở đó có Diên, cô tò mò một chút.


“Đây là đâu?”


“Em tỉnh rồi à? Cho em ly nước ép trái cây này.”


Cậu ấy đưa cô một ly nước chanh, theo bản năng, cô nhấp một miếng rồi nói: “Tôi đang ở đâu đây?”


“Nhà họ Quý bây giờ rất loạn, em cũng đang gặp rắc rối thế nên tôi muốn mang em đi dạo thư giãn, tránh ở gần bọn họ. Tôi muốn tặng em một món quà, chắc hẳn em sẽ thích nó.”


“Quà à… đang yên đang lành tự nhiên lại tặng quà cho tôi?”


“Chuẩn bị cho sinh nhật mấy hôm trước của em đấy, đã làm xong từ lâu nhưng… nhưng không thể đưa ra ngoài, tôi cũng chẳng biết mở miệng thế nào.


Hiện tại… thời gian khá thích hợp.”


“Anh muốn tặng tôi cái gì thế?”


“Em xem đi rồi sẽ biết, coi như đi thư giãn với tôi.”


Hứa Trúc Linh gật đầu, đúng là bản thân nên đi ra ngoài chơi một chút, sẵn tiện thư giãn tinh thân.


Diên tự xuống bếp làm bánh mì kẹp thịt xông khói đơn giản và hâm nóng sữa bò.


“Cám ơn anh, nếu không nhờ anh giữ tôi ở lại thì tôi cũng chẳng biết mình nên ở đâu. Mặc dù nhà họ Ngôn và nhà họ Quý đều bảo vệ tôi nhưng tôi hoàn toàn không muốn để bọn họ phải lo lắng cho mình, cũng không muốn chuyện của tôi bị xé ra to.”


“Chỉ cần em thích thì ở đây bao lâu chẳng được.”


Diên chậm rãi nói từng chữ.


Cô nghe vậy, tay cầm nĩa khựng lại.


Bầu không khí trở nên xấu hổ, Diên bĩnh tĩnh mở miệng: “Hứa Trúc Linh à, chúng ta không thể làm người yêu hay nên duyên vợ chồng thì ít nhất cũng vẫn là bạn bè chứ nhỉ? Coi như không phải bạn đi thì em cứ xem tôi là tri kỉ cũng được. Giữa chúng ta… hãy vẫn có một mối quan hệ nào đó được chứ?”


“Tất nhiên là bạn bè rồi! Tôi… chưa từng nghĩ cắt đứt mối quan hệ bạn bè này. Diên à, anh xứng đáng là người bạn tốt!” “Thật à?” Cậu ấy mím môi cười, nụ cười này thật dịu dàng và ấm áp khiến thời gian như dừng lại.


Vẻ đẹp trai của cậu ấy không chỉ làm phụ nữ ghen tị mà còn để đàn ông hâm mộ.


Môi mỏng nhếch lên, mắt long lanh ánh nước, đầu lông mày nhướng lên.


Dáng vẻ đẹp ấy làm gió biển lay động, tia nắng ban mai bổng trở nên rực rỡ.


Thế nhưng, Hứa Trúc Linh không biết rằng ẩn sau nụ cười ấy là bao nhiêu cay đắng, chua xót.


Trong lòng cậu ấy thầm oán than.


Hứa Trúc Linh.


Vậy em có biết em chính là thứ tốt đẹp nhất trong lòng tôi không?


Tôi không thích thế giới này, tôi chỉ thích em.


“Hứa Trúc Linh à, tôi không muốn đối đầu với em, đồng thời tôi cũng không muốn rời xa em. Bây giờ, em ly hôn với Cố Thành Trung thì tôi sẽ theo đuổi em. Một ngày không được thì mười ngày. Mười ngày không thành thì một năm. Một năm vẫn chưa thì mười năm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK