Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1332


“Tôi không cầu xin em thường xuyên ở lại chỗ này, tôi chỉ hy vọng, nếu như em gặp phải cái gì khổ sở có thể lui tới ở nơi đây, tôi mua chỗ này cho em là để em trị bệnh.”


“Chỉ cần em ở đây, tôi sẽ nguyện ý vì em mà ngăn cản tất cả những người muốn lên đảo, sẽ không để cho bất luận kẻ nào có thể quấy rây eml”


“Hứa Trúc Linh, em bị Cố Thành Trung ràng buộc quá nhiều, có anh em, có cha mẹ, có tập đoàn nhà họ Cố. Anh ta không có cách nào có thể buông tha cho em. Nhưng mà tôi có thể, chỉ cần em nói với tôi một câu, tôi sẽ vì em mà nguyện ý vứt bỏ cả thế giới!”


“ Vậy dòng họ Kettering…..


“Tôi chưa bao giờ nghĩ tới muốn cái gì từ dòng họ Kettering, ngay từ đầu tôi thầm nghĩ mình chỉ muốn một người, em vấn chưa hiểu rõ sao? Anh ta không thể vứt bỏ tất cả để đi theo em. Tôi có thể….Đây chính là điều duy nhất tôi có thể làm vì em, toàn bộ cơ thể tôi, trái tim của tôi luôn luôn hướng về em, vì em mà tồn tại.”


Nghe xong những câu sau cùng, trái tim của Hứa Trúc Linh như bị một tảng đá lớn đè xuống, có chút không thể thở nổi.


Cả người, cả trái tim luôn luôn hướng về em, vì em mà tồn tại…


Không ai có thể làm ra được đều tuyệt đối này cho một nửa kia.


Cho dù cứ như vậy cô yêu Cố Thành Trung, cũng không thể nào vứt bỏ hết tất cả và không lo lắng.


Thế nhưng Diên có thể…..


Trong lòng của cậu ấy, tình yêu vô cùng cao thượng, cậu ấy cũng cũng có tham vọng quyền thế địa vị.


Cậu ấy từ đầu tới cuối đều rất đơn giản.


Một đời một kiếp chỉ hai người, sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì người mình yêu.


Tình yêu này…..thật sự là quá nặng.


Nó nặng đến mức, chỉ mới nghe được, cảm nhận được cũng đã không thở nổi.


Theo bản năng cô lùi vê sau một bước, và cũng chạm vào sự ảm đạm và bi thương sau trong đôi mắt anh.


Mắt của cô rũ xuống, cựa quậy ngón tay và nói một cách đầy áy náy.


“Rất xin lỗi…”


Ngoại trừ ba chữ kai, cô thật sự không biết mình phải nói cái gì.


“Hứa Trúc Linh…..em thật sự tuyệt tình như vậy sao, ngay cả một chút hy vọng cũng không thể cho tôi?”


“Diên… tôi đã có gia đình, , tôi không có cách nào cho anh hy vọng, người hâm mộ bên cạnh Cố Thành Trung rất nhiều, tôi cũng đã gặp phải không ít.


Nhưng mà nói thật ra, đó chỉ là số ít tôi gặp được. Anh ấy ưu tú như vậy nên có quá nhiều người thích anh, tôi hoàn toàn không thể xua đuổi hết. Thế nhưng tôi không có bất kỳ phiền não nào vì Cố Thành Trung sẽ nói cho người khác biết, anh ấy đã có người yêu, sẽ không mập mờ với bất kì cô gái nào.”


“Anh ta cũng muốn để cho tôi ghen tị, chỉ vì muốn tôi quan tâm anh ấy hơn.


Thế nhưng ấy ấy nói với tôi là anh ấy không thể làm được. Anh ấy sợ nếu những người này tồn tại sẽ làm cho tôi đau khổ. Cho nên anh ấy khoe khoang bản thân để cắt đứt vọng tưởng của người khác. Anh ấy đối xử với tôi như thế thì tôi cũng đối xử như vậy với anh.


Tôi không thể mang rắc rối đến cho anh ấy thế nên ngay từ đầu tôi muốn chặt đứt rắc rối đó trước…..”


“Tôi đôi với em mà nói… là rắc rối?”


Diên kinh ngạc nói, cái lý luận này đã thật sự đả kích cậu.


“Là, không muốn còn lấy Dương Nguyệt mà nói, bỏ qua… Có lẽ thực sự bỏ qua, hà tất phải cố chấp bận tâm đến một chuyện sai lầm đã từng phạm phải?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK