“Cậu muốn đi đâu?”
“Tôi… tôi đi tìm anh ấy, sao anh ấy có thể như vậy được, không cần mạng nữa sao?”
“Anh của tôi vì cô mà từ lâu đã màng đến sống chết rồi hay sao?” Cố Ngọc Vy nói ra những lời rất thấm thía: “Cậu đứng đi tìm anh ấy, anh ấy cũng không nhận ra đâu, cậu cứ giả vờ không biết, góp vui lấy lệ với anh ấy. Thuốc giải rất nhanh đã đến rồi, chỉ cần ba mẹ tôi thoát khỏi sự khống chế của Tạ Quế Anh, anh của tôi sẽ vạch trần cô ta.”
“Anh của tôi vì muốn thử độc bằng chính cơ thể mình, ngày nào cũng ngửi mùi hương gây ảo giác, sợ cậu cũng chịu phải thủ đoạn hiểm đọc, nên mới hợp tác với Diên đưa cậu đi. Nhưng không nghĩ rằng trên đường lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bị Phó Minh Tước nhanh chân đến trước một bước.
Nguyên Doanh thấy không thể tiếp tục được nữa, anh ta đã nói với anh tôi người này thông minh như vậy, nên để ý cẩn thận với chuyện của cậu, nhưng lần này anh ấy lại tạo cơ hội cho tình địch, còn nói cái gì mà công bằng, tôi thấy anh ấy điên rồi.”
“Cậu không biết anh ấy, tôi… tôi biết anh ấy…”
Hứa Trúc Linh nghe thấy lời này, trái tim đau như sắp chết đi.
Cô quá hiểu Cố Thành Trung, anh ấy không phải là giúp đỡ cho Diên, cho cậu ấy cơ hội, mà là vì muốn bảo vệ mình tốt hơn.
Anh ấy biết, chỉ có đáp ứng yêu cầu của Diên, anh ấ mới toàn tâm toàn ý mà bảo vệ cô.
Hóa ra, Diên kiên trì như thế không phải lấy mình làm động lực, mà là Cố Thành Trung.
Cái tên ngốc này! Vì bảo vệ mình, mà đẩy cô vào vòng tay của một người đàn ông khác sao?
Cô siết chặt tay thành nắm đấm, khống chế trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Thật sự… rất muốn đến ôm lấy anh ấy, nói cho anh ấy biết… mấy ngày vừa qa thật sự rất nhớ, rất nhớ anh.
“Cần mấy ngày nữa sẽ có thuốc giải?”
“Ba ngày sau.”
“Ba ngày.”
Cô nhìn quanh nhà hàng của mình vừa mới trang trí, đã khá ổn rồi, chỉ thiếu đầu bếp và nhân viên phục vụ nữa thôi.
“Ừ, vậy là đủ rồi.”
Cô nhổ ra một bãi nước bọt, sau đó nói: “Ngọc V, tôi muốn cậu giúp tôi một chuyện.”
Nhà hàng của Hứa Trúc Linh vốn dĩ sau một tháng nữa sẽ khai trương, nhưng cô lại mở sớm hơn.
Tên của nhà hàng là Nhất Cố Dư Sinh.
Rõ ràng đây là nhà hàng tây, nhưng lại lấy tên Việt. Nhưng lúc mọi người nghe thấy cái tên này đều lập tức hiểu ra, chữ “Cố’ này ý chỉ Cố Thành Trung.
Mọi người đều nhao nhao lên suy đoán, rốt cuộc tình cảm của đôi vợ chồng này là như thế nào.
Hứa Trúc Linh đã gửi thư mời đến cho Cố Ngọc Vy, nhà hàng vừa mới khai †rương, vị khách đầu tiên được mời đến là Cố Thành Trung.
Đích thân mình sẽ xuống bếp, đích thân mình sẽ tiếp đón!
Cô đang suy nghĩ, anh ấy có đến đến hay, có dám hay không, sẽ đưa ai đến!
Thậm chí cô còn thông báo với truyền thông rằng, chồng mình phải là vị khách đầu tiên đến nhà hàng này.
Cho đó, hãy nhìn cho kỹ.