Mặt khác, tôi rất cảm ơn chồng tôi lần nữa vì đã dệt ra lời nói dối yêu thương. Tôi không có con sẽ rất khó chịu, nhưng tôi may mắn vì cuộc đời tôi luôn có anh ấy làm bạn!”
Hứa Trúc Linh nói một đoạn thật dài, bên dưới yên lặng như tờ.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Hứa Trúc Linh, lời nói này thật sự quá hay, từng chữ có lực, thỏa đáng đúng mực.
Hơn nữa còn trắng trợn cảnh cáo người khác, chưa từng có ai như thế.
Đúng lúc này bên dưới có người vỗ tay, ngay sau đó mọi người kịp nhận ra, mỗi người vỗ tay không dứt.
Mà có người vô cùng sợ hãi bởi vì thái độ Hứa Trúc Linh rất cứng rắn, cô sẽ không bỏ qua cho người tung tin đồn.
Đương nhiên những người dẫn dắt tiết tấu trên web cực sợ.
“Nói thật hay! Tôi tin anh Trung không làm chuyện như vậy!”
“Tôi cũng tin, thật sự không đáng, chắc chắn là có người gài tang vật hãm hại!”
Mọi người rối rít thay lời ủng hộ Hứa Trúc Linh.
Cô nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng từ từ thả lỏng khớp xương vẫn luôn dựng thẳng xuống.
€ô để micro xuống ra hiệu bằng mắt cho Khương Anh Tùng, Khương Anh Tùng ra mặt nhắc nhở buổi họp báo đến đây là kết thúc.
€ô vội vàng đi xuống đài.
Nếu cô còn không đi thì chân sẽ nhũn ra ngã nhào ở trên đài.
Chỉ là thể hiện nhất thời thôi, nếu tiếp tục thì mình sẽ lộ tẩy.
Mới vừa ra sau đài, thân thể của cô như mất hết sức lực, cô không khỏi nhũn người ra.
Đúng lúc này có một đôi tay có lực vòng quanh người giữ chặt cô lại.
Nhiệt độ quen thuộc, hơi thở quen thuộc.
Cô biết là anh tới.
Cô thuận thế quấn tay quanh eo anh miễn cưỡng ôm lấy.
“Anh tới rồi, ngủ thế nào, cũng không tệ lắm phải không?
Trong khoảng thời gian này anh quá mệt mỏi, thiếu hụt giấc ngủ nghiêm trọng, anh nên được nghỉ ngơi đàng hoàng”
Cố Thành Trung thấy sắc mặt cô không tốt lắm, mồ hôi rịn ra, có hơi ửng đỏ.
Anh vươn tay sờ trán cô, có hơi sốt nhẹ.
Vì căng thẳng quá độ mà dẫn đến phản ứng kích động.
“Xảy ra chuyện lớn như vậy sao không gọi anh tới xử lý. Lỡ như người nọ không ném bình nước suối mà là cái gì khác làm em bị thương thì sao?”
Anh đau lòng nói, đây là lần đầu tiên Hứa Trúc Linh tự ra mặt ủng hộ anh, người muốn hãm hại anh cần phải bước qua xác của cô.
“Ôi chao, đây đều là giả thiết hư vô mờ mịt, anh xem không phải bây giờ em vẫn tốt đó sao? Em mệt quá, đứng không nổi, chân mềm. Hơn nữa… còn rất đói, em muốn ăn đồ ăn ngon, bây giờ có thể không cần kiêng ăn nữa chứ, cũng đã ở cữ xong rồi”
“Muốn ăn cái gì?”
“Cá hầm cải chua, thịt bò luộc, thịt heo xào chua ngọt, cơm dứa…
Cô mở miệng đòi hỏi không hề khách sáo.
Cố Thành Trung bế cô lên đi đến phòng ăn của nhân viên.
Nơi này có căn bếp nhỏ đặc biệt của tổng giám đốc, chỉ là lần này anh tự mình xuống bếp.
Đợi hơn một tiếng, Hứa Trúc Linh bụng đói kêu vang cũng được ăn thức ăn nóng hổi.
Cô ăn cả một miệng thịt bò, hoàn toàn thỏa mãn.
Cố Thành Trung nhìn cô, trong mắt có ánh sáng, dường như bên trong có thứ gì đó sắp hòa tan.