Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1348


“Tôi không thiếu tình yêu, cũng không thiếu người ân ái. Không giống như cô, dường như cô thiếu tất cả. Cô phải phụ thuộc vào người khác, ra khỏi bệnh viện tâm thần thì liền chuyển đến nhà họ Cố. Cô có nơi nào để sinh sống ổn định không? Mọi thứ mà bây giờ cô có được đều là Cố Thành Trung đưa cho cô. Tôi có thể rời khỏi Cố Thành Trung, còn cô có thể rời đi được không?


“Nếu cô rời đi thì có ai biết đến cô không? Gô cso thể sống tốt sao? Cô còn có thể cười đến cùng, có thể sống tự do tự tại sao?”


“Cố… Hứa Trúc Linh, cô thật quá đáng!”


Tạ Quế Anh không ngờ miệng lưỡi của Hứa Trúc Linh lại khéo léo như vậy, từng câu từng chữ cứ như đang chèn ép nơi cuống họng mà cô ta lại không tìm được từ nào để phản bác.


Tạ Quế Anh tức giận mà giơ tay lên cao, trong lúc phân nộ định tát cô một bạt tai, nhưng nào ngờ Hứa Trúc Linh đã đề phòng từ trước, cô siết chặt tay của Tạ Quế Anh và trở tay tát thẳng xuống.


Cái tát này rất nặng nề, tiếng động cũng rất lớn làm dấy lên sự quan tâm của những người qua đường.


Tạ Quế Anh che miệng, mở to mắt không thể tin nổi mà nhìn cô.


“Cô… Cô đánh tôi, cô không sợ Cố Thành Trung…”


“Vậy cô cứ bảo Cố Thành Trung đến tìm tôi! Tôi đánh thì đã sao? Cô có tư cách gì mà khoe khoang kiêu ngạo trước mặt tôi, cô muốn khiến cho tôi đau buồn sao, tỉnh lại đi! Tôi đã cho cô mặt mũi, nhưng chính cô lại không biết tốt xấu, vậy thì đừng trách tôi dạy cho cô cách nhìn nhận thực tết”


“Tạ Quế Anh, tôi cảnh cáo cô, đừng đi quá xa, tôi không dễ bắt nạt như cô tưởng đâu!”


Cô lạnh lùng nói rồi quay lưng bỏ đi mà không thèm ngoảnh lại.


Trước đây khi còn đến trường thì cô chỉ đi giày đế bệt.


Sau đó cô đã cùng Cố Thành Trung tham dự nhiều bữa tiệc khác nhau và từ từ học được cách đi giày cao gót.


Đế xuồng, gót dày, gót nhọn…


Từ một cô gái nhỏ bé khù khờ, thiếu hiểu biết và lúc nào cũng cần được che chở, cô đã từng bước trưởng thành, trở thành một người phụ nữ có thể tự lập.


Bất cứ ai bắt nạt cô hoặc làm tổn thương gia đình cô thì cô sẽ không bao giờ nhẹ nhàng với bọn họ.


Cô bước trên đôi giày cao gót và dần biến mất khỏi tâm mắt của Tạ Quế Anh.


Hứa Trúc Linh trở về nhà họ Quý, mở ra tin tức xem thì thấy tin cô đã tát Tạ Quế Anh.


Đám nhà báo thêm thắt tình tiết và phóng đại sự thật để viết ra một tin tức rất lộn xộn.


Nói rằng cô bắt nạt, độc đoán và ghen tị vì Tạ Quế Anh và Cố Thành Trung thân thiết với nhau.


Cho rằng cô đã mắc phải thói kiêu căng của người giàu có, trở nên ngạo mạn và không làm tròn nghĩa vụ.


Hứa Trúc Linh không thèm nhìn đến đống tin tức lộn xôn kia, cô trực tiếp tắt điện thoại.


Cô lại tiếp tục dậy sớm vào ngày hôm sau, coi như không có chuyện gì xảy ra và vân đến cửa hàng để giúp đỡ như thường lệ.


Tuy nhiên, nhà họ Quý thấy cô như vậy thì trong lòng rất lo lắng, nhưng họ lại ngầm giữ im lặng vì họ tin rằng cô có thể xử lý được.


Hứa Trúc Linh đang kiểm tra sổ sách trong cửa hàng thì ngoài cửa lại đột nhiên vang lên tiếng động cho thấy rằng có người đang đến.


Cô nghĩ đó là Ngôn Phúc Lâm, nhưng không ngờ lại là…


Bà tự do thoải mái đi lại mà không mai theo ai bên cạnh, bộ dạng không giống như trước đây lúc nào cũng cần có người bên cạnh chăm sóc nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK