Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 375


“Không chút tin tức.” Ảnh Hoa Bì phun ra một câu nặng nề, nói: “Chú không uống trà với cháu nữa, chú phải đi rồi, không có chỗ ở cố định mới là đường về của chủ.


“Nếu sau này cháu gặp được một người tên Nhược Minh Lan, nói cho cô ta. Nhớ rõ thiếu nợ thì phải trả Ảnh Họa Bì ung dung rời đi, múa may cánh tay, rất nhanh anh ta biến mất không thấy bóng dáng.


Mà tình cảm của Thẩm Thanh và Ngôn Minh Phúc cũng khôi phục lại rồi, tựa như còn thân mật hơn cả trước kia, hai người đi ra ngoài hẹn hò, Hứa Trúc Linh trở thành bóng đèn lớn nhất.


Hứa Trúc Linh rất tự giác rời đi, buổi chiều nhanh chóng tới trường học báo cáo.


Đi được nửa đường, cô ngoài ý muốn nhận được cuộc gọi từ số điện thoại lạ, sau mấy lần tắt máy, không ngờ đối phương lại gửi tin nhắn tới, nói mình làViện Hoài Nam.


Viên Hoài Nam.


Nhìn thấy hai chữ này, cô bỗng nhiên nhớ tới buổi tối hôm qua đã đồng ý với anh ta điều gì?


Cô nhanh chóng gọi điện thoại lại, điện thoại vừa được nghe máy, cô liên tục nói xin lỗi.


“Thực sự xin lỗi, tối hôm qua đột nhiên xảy ra một chút việc đột xuất, không phải tôi cố ý huỷ cuộc hẹn!”


“Không sao, vợ chồng Ngôn Minh Phúc cũng rời đi trước, tôi đoán chắn chắn là có chuyện gì đó, bây giờ cô xử lý xong chưa? Hiện giờ cũng sắp đến giờ cơm trưa rồi, cô có thể bớt chút thời gian không?”


“Được chứ, được chứ, bây giờ anh đang ở đâu? Tôi di tim anh.”


“Tôi tìm cô giúp đỡ, sao có thể để cô tới tìm tôi được, cô nói cho tôi địa chỉ, tôi tới đón cô.”


“Tôi vừa ra khỏi biệt thự nhà họ Ngôn chưa bao xa, vẫn chưa gọi được xe “Ừm, mười lăm phút nữa tôi sẽ đến.”


Cô đứng ở dưới bóng cây đợi mười lăm phút, thì nhìn thấy xe của Viện Hoài Nam.


Sau đó cùng anh ta đi ăn cơm.Anh ta đội mũ lưỡi trai, đeo kính râm, khẩu trang, có thể nói là trang bị đầy đủ.


Mà có cũng kỉ đạo đeo khẩu trang.


Hai người đi tới trước một nhà hàng đồ Tây xa hoa, bây giờ vẫn chưa phải thời gian ăn cơm, bọn họ tới sớm một chút, cho nên trong nhà hàng không có người.


Bọn họ tìm một góc khuất, Hứa Trúc Linh có chút lo lắng, ở chỗ tối này những phóng viên có thể chụp được bọn họ không?


Đây là lần đầu tiên cô lăng xê, hơn nữa còn là ghép cp, cũng không biết xong việc sẽ có bao nhiêu fan não tàn của Viện Hoài Nam mắng chửi mình.


Cô lo lắng khiến lòng bàn tay đổ đẩy mổ hội, Viên Hoài Nam túm lấy bàn tay nhỏ của cô, nhét vào một tờ khăn giấy.


“Cô vẫn ổn chứ? Có phải cảm thấy rất khó xử không, nếu miễn cưỡng thì nói tôi đưa cô quay về. Tôi nghĩ có lẽ những phóng viên này đã chụp được không ít rồi, việc còn lại để cho tôi giải quyết.


Viện Hoài Nam rất thông cảm cho cô.


Hứa Trúc Linh nhẹ nhàng lắc đầu, nếu đã nhận lời rồi thì không thể thất hứa với người ta.”Có đồ ăn ngon, sao tôi có thể từ chối được nhưng mà có lẽ tôi sẽ ăn hơi nhiều, anh phải chuẩn bị trước đây.


“Ừm, cô cứ thoải mái ăn, ăn no là được.”


“Vậy thì tôi không khách sáo đâu!”


Rất nhanh bò bít tết được mang lên, Viên Hoài Nam cắt đem bò bít tết thành từng miếng nhỏ, đặt ở trước mặt cô.


Khi Viên Hoài Nam đút cho cô ăn, cô vẫn có chút không thoải mái, nhưng vẫn cố gắng giữ nụ cười bên khoé miệng.


Cô tưởng tượng đối phương là Cổ Thành Trung, trong lúc nhất thời cảm thấy tốt hơn rất nhiều.


Ăn một bữa cơm khoảng nửa tiếng đồng hồ, sau đó Viện Hoài Nam lái xe đưa cô về trường học.


Khi đi học Hứa Trúc Linh không thể xem di động, chờ tin tức của dư luận.


Quả nhiên, nửa tiếng sau khi sự việc xảy ra, tin tức bắt đầu bay đầy trời.


Cô và Viên Hoài Nam cùng đi vào một nhà hàng để Tây bị người ta chụp được, bắt đầu từ lúc vào cửa rồi đến lúc ra khỏi cửa, sau đó đến trường học, trên cơ bản paparazz đều đi theo cả đường, không bỏ sótmột phút nào.


Hứa Trúc Linh đã quen với ánh mắt kinh ngạc của các bạn cùng lớp, năng lực chịu đựng rõ ràng là mạnh mẽ hơn rất nhiều.


Tuy nhiên, khiến Hứa Trúc Linh ngoài ý muốn chính là, lúc này rất ít người công kích cô.


Lần trước khi cô và Viên Hoài Nam cùng quay quảng cáo nước hoa, có không ít anti-fan nói cô có nhiệt, dựa vào Viện Hoài Nam để leo lên.


không ngờ lúc này, phần lớn đều là ủng hộ hai người bọn họ ở bên nhau.


Rất nhiều bạn bè trên Facebook gửi tin nhắn tới, rốt cuộc là chuyện gì, không phải nói không suy nghĩ tới việc yêu đương sao?


Hứa Trúc Linh không có cách nào, đành phải đăng một bài trên Facebook, nói trước mắt còn đang đi học, sẽ không nghĩ đến việc đó, tất cả đều lấy việc học làm trọng, nhưng sau khi tốt nghiệp sẽ lập tức suy nghĩ tới việc kết hôn.


Cô đã gấp không chờ nổi muốn gả cho người đàn ông có yêu từ lâu rồi.


Cẩn thận suy nghĩ, cô và Cổ Thành Trung đã ở bên nhau hơn nửa năm rồi.Sinh nhật của cô là ngày 31 tháng tám, mấy ngày nữa sẽ phải khai giảng: Sinh nhật vừa mới qua, cô sẽ được đưa đến trên giường Cổ Thành Trung, bây giờ là tháng 5.


Cô cho rằng mình và Cổ Thành Trung ở bên nhau một thời gian rất dài rồi, nhưng bóp đầu tính tính trên ngón tay, cũng chỉ mới mấy tháng ngắn ngủi mà thôi.


Mới đầu cô cảm thấy thời gian rất lâu, nhưng hiện giờ cô cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh.


Hứa Trúc Linh không dám gọi điện thoại cho Cổ Thành Trung, chỉ dám gửi tin nhắn cho anh.


“Đừng để bộ phận PR xử lý chuyện này, về nhà em sẽ giải thích với anh.”


“Tốt nhất là em cho anh một lời giải thích khiến anh hài lòng, nếu không anh sẽ mua xe lăn cho em”


Cô vừa mới gửi tin nhắn đi, không ngờ Cổ Thành Trung đã lập tức trả lời lại.


Cách màn hình, cô cũng có thể cảm nhận được Cổ Thành Trung đang tức giận đánh chữ Thật…Thật đáng sợ, đây là ý muốn đánh gãy chân của cô sao?


Có cần phải ác như vậy không?


Cô không dám trả lời lại, cảm thấy di động là mộtquả bom, dường như Cổ Thành Trung sẽ từ đầu bên kia điện thoại bỏ ra bất cứ lúc nào.


Sáu giờ tan học, xe của Cổ Thành Trung không có gi bat ngo dung o nga tu duong.


Hứa Trúc Linh u ám lên xe, bầu không khí trong xe rất áp lực, vách ngăn trước và sau xe đã được mở ra.


Khi cô lên xe, Khương Anh Tùng còn nhìn cô một cái, một cái liếc mắt kia trông giống như là đồng tình.


Cổ Thành Trung ngồi ở bên cạnh cô, khuôn mặt âm trầm đáng sợ, anh tuấn có thêm phần u ám.


Hàm dưới mím chặt, đôi môi mỏng nở một nụ cười lạnh.


Ánh mắt âm u lạnh lẽo kia dừng ở trên người cô, khiến cô mềm nhũn hai chân.


Cô run run rẩy rầy, nói: “Chào…chào buổi tối, chủ ba Cổ”


“Anh rất không ổn”


Cổ Thành Trung lạnh giọng nói, không chút giấu giếm nào.


“Anh nghe em giải thích, chuyện không phải như anh nghĩ Viên Hoài Nam muốn rời khỏi công ty truyền thông Thiên Hòa, anh ta và công ty truyền thông Thiên Hỏa ký hợp đồng, trong mười năm debut không đượccó tại tiếng, nếu có người lăng xê phải lập tức làm sáng tỏ, nếu vi phạm hợp đồng, thì phải bồi thường một số tiền kếch xù.


“Anh ta đã tích cóp đủ tiền vi phạm hợp đồng rồi, sợ sau khi mình rời khỏi công ty truyền thông Thiên Hòa, danh tiếng sẽ chìm xuống, bị xuống khỏi vị trí tuyến một. Cho nên…cho nên mới nghĩ đến việc nhớ em giúp đỡ, vậy thì sau này anh ta có thể phát triển tốt hơn, dù sao sau lưng em cũng có nhà họ Ngôn. Anh nói đúng không?”


Hứa Trúc Linh nhanh chóng nói, cẩn thận nhìn “Hôm nay ăn bò bít tết ngon không?”


“Hà?”


Sao đột nhiên lại hỏi câu này?


“Ăn ngon? Bò bít tết kia tươi ngon nhiều nước, ăn ngon ghê gớm.


“Anh ta cắt không tồi, đút cũng không tệ phải không?”


Vì sao phía sau lại là cái vực sâu thăm thẳm vậy?


“Chủ ba Cổ, em cảm thấy hình thức tư duy này của anh có chút vấn đất Anh không thể nói như vậy!


“Bò bít tết kia không ngon sao?” Anh dù bận vẫn ung dung hỏi thăm, giong điều lạnh bằng bằng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK