Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1430


“Anh muốn làm gì đây?”


“Đừng hỏi nhiều như vậy, anh đang bảo vệ em, bảo vệ nhà họ Cố, anh cũng không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì. Phó Minh Nam cao tay hơn anh, mưu tính sâu xa, là một tên cáo già. Anh chỉ có thể chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất để bảo vệ mọi người.”


“Vậy còn anh?”


“Anh? Chỉ cần em còn sống, anh sẽ sống, anh sẽ không để mình chết trước.


Anh muốn sống cùng em đến đầu bạc răng long, mãi không chia cách. Có điều, anh lớn hơn em mười tuổi, cũng già nhanh hơn một chút, em không được ghét bỏ anh.”


“Cố Thành Trung… em không thích nghe những lời này của anh!”


Cô ôm chặt lấy anh, luôn cảm thấy anh như đang nói lời trăng trối.


“Vậy thì anh sẽ không nói.”


Giọng của anh không vội vàng hay chậm rãi, mang theo một sự trầm ấm nhàn nhạt, nghe rất hay.


Người ta không thể nghe ra những cảm xúc vui buồn hay hờn giận, cũng không thể đoán được những suy nghĩ thực sự của anh.


Khi nghe thấy mấy chữ này, Hứa Trúc Linh càng cảm thấy khó chịu hơn.


Cô mím môi hiểu rằng có nói thêm cũng vô ích.


Cô do dự một chút, cuối cùng vẫn cầm cây bút ký màu đen lên và lần lượt ký tên vào hợp đồng.


“Cố Thành Trung… Em cho phép anh gặp tai nạn, nếu anh thật sự có chuyện gì, em sẽ không nghĩ không thông mà đi theo anh. Em sẽ thay anh bảo vệ tập đoàn Cố Linh và nhà họ Cố.


Người thân của anh cũng chính là người thân của em, cho dù sức lực của em yếu ớt, nhưng chỉ cần em còn sống thì em sẽ không từ bỏ họ. “


“Cố Thành Trung, anh chưa bao giờ muốn em phải lo lắng mấy chuyện phức †ạp, anh hy vọng em có thể đơn giản yếu mềm mà trốn ở sau lưng anh.


Nhưng hiện tại, em hoàn toàn không thể giống với em trước đây nữa. Cho dù anh có không thích thì anh vẫn phải thừa nhận rằng em bây giờ trở thành thế này là do một tay anh tạo thành.”


“Vì vậy, anh nợ em, anh nợ em quá nhiều. Dù gặp nghịch cảnh thì anh cũng không được phép từ bỏ chính mình, bởi vì… em đang đợi anh. Em sẽ luôn ở đây đợi anh, nếu anh không đến thì em sẽ không đi, hiểu không? “


Cô nói từng từ từng chữ, những lời này tích tụ trong lồng ngực cô rất lâu, rất lâu rồi.


Cô có thể chấp nhận chuyện anh đã có thể đặt sự sống và cái chết của mình sang một bên.


Trước đây cô vẫn mong hai người có thể sống chết có nhau, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cô mới nhận ra trách nhiệm của anh quá lớn.


Cô luôn nghĩ rằng Cố Thành Trung đang ở đỉnh cao của chuỗi thức ăn và có thể làm bất cứ điều gì anh muốn, nhưng bây giờ cô hiểu răng ngay cả anh cũng không thể tùy ý mà sống.


Vì anh cần phải có trách nhiệm với quá nhiều người.


Anh là người trọng tình trọng nghĩa và có tinh thần trách nhiệm, những người được anh bảo vệ đều rất hạnh phúc.


Tuy nhiên, đôi cánh của anh đã che chở cho quá nhiều người, nhưng anh lại quên mất chính mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK