Tiệc rượu rất nhanh đi vào chủ đề chính, Antonio, gia chủ của gia tộc Kettering đã xuất hiện.
Tinh thần của người đàn ông sáu mươi tuổi đồi dào, mặc vest màu đen, trong tay nắm một cây gậy chống màu vàng.
Dưới sự dìu đỡ của vợ, cả hai người bước ra, có một loại cảm giác chồng già vợ trẻ.
Một chiếc bàn dài, vừa đủ để tất cả mọi người có thể ngồi xuống.
Hứa Trúc Linh tính toán, tổng cộng có hai mươi ba mươi người đến, thanh niên trẻ đẹp tương đối nhiều Bốn anh chị em ngồi ở phía dưới, bên cạnh Antonio.
Ông bà cụ nhìn xung quanh, hiện ra nụ cười điềm đạm, nhìn như thể không có chút nguy hiểm nào.
Nhưng Hứa Trúc Linh biết rằng người có thể lo liệu việc nhà, làm gia chủ của gia tộc lớn như gia tộc Kettering thì làm sao có thể đơn giản như bên ngoài được?
Antonio nói vài lời hỏi han trước, cảm ơn mọi người đã đến đây, sau đó đi vào chủ đề chính, nói về một người con trai và hai người con gái của mình vẫn chưa kết hôn, tuổi của ông ta đã lớn, nếu không lo liệu hôn sự thì chỉ sợ một nửa cơ thể của ông ta đã sắp hòa vào đất.
Ông ta khuyến khích những nam thanh nữ tú đang ngồi, tích cực tiến cử bản thân, lần kết hôn này do bố mẹ quyết định.
Cũng chính là, không cần quan tâm con trai và con gái của ông ta có đồng ý hay không, toàn bộ chuyện này đều do Antonio làm chủ Nói xong, những người kia nóng lòng muốn thử.
Cô không ngờ răng rất nhiều người đã đứng dậy và muốn lấy Diên.
Diên lớn lên xinh đẹp, mặc dù thân thể tàn tật nhưng lại không ảnh hưởng đến vẻ đẹp xuất chúng của cậu.
Ai lại không đồng ý lấy một cô vợ nhỏ yếu ớt kiểu búp bê sứ chứ?
Hơn nữa, địa vị của Diên trong gia tộc Kettering thật khó xử, cho dù hai phe đánh nhau cũng không ảnh hưởng đến một người thân thể tàn tật.
Lấy cô là an toàn nhất.
Hiện giờ tình thế đang nghiêng về phía Lance kia, vì vậy ngược lại bên phía Josh, không ai dám gả con đến.
Về phần gia tộc Kettering có anh tiếng bên ngoài khá tệ.
Halley thấy có nhiều người như vậy muốn lấy Diên thì lập tức lo lắng, vỗ bàn dài đứng dậy.
“Diên là của tôi, ai dám cướp người với thân vương đây?”
Nói xong, bầu không khí lặng ngắt như tờ.
Những thanh niên kia anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng hậm hực ngồi xuống và cũng không dám tự tâng bốc mình nữa.
Diên mạnh mẽ cau mày, nâng mắt khó hiểu nhìn Halley.
Thông thường mà nói thì anh ta đã biết rõ thân phận của mình rồi thì làm sao lại… Halley bắt gặp ánh mắt của cậu ấy (Diên), có chút lúng túng rồi chuyển ánh mắt, sau đó cung kính đến trước mặt của Antonio, nói: “Bác trai, Halley là người mà bác đã theo dõi sự trưởng thành, từ nhỏ đến lớn cũng không ít lần chạy vào trong thành. Tính tình của con, bác nên šu rõ nhất, yêu cô ấy, che chở cô ấy, cố gắng hết sức cho cô ấy tất cả! Vẫn mong… bác tác thành”
“Thân vương Halley thật sự là chàng trai t, nếu đã như vậy, cuộc hôn sự này †a sẽ làm cứ quyết định vậy đi. Vê sau bác sẽ cùng với bố mẹ con bàn bạc và chọn ra một ngày tốt, hôn lễ này cũng nên chuẩn bị thôi”
“Bố mẹ…”
Diên giơ tay muốn nói gì đó nhưng lại bị Antonio cắt ngang.
Phút trước cậu bé còn mặt mày vui vẻ mà chào hỏi mọi người nhưng lúc này đã trầm lặng xuống, giọng nói cũng thành thật hơn rất nhiều, giống như một con sư tử không giận tự uy.
“Bố không bàn bạc với con, đây là mệnh lệnh. Các con là con của bố, cũng là người thừa kế của gia tộc Kettering. Quốc gia của chúng ta có lễ quân thần, ở trong gia tộc.
Kettering cũng có cái khó nói. Chuyện này cứ quyết định vậy đi. Không biết những người đang ngồi còn ai muốn lấy con gái tôi, gả cho con trai tôi không?”
“Tôi..”
Cecilia rụt rè đứng dậy và ngượng ngùng nhìn về hướng Josh, má cô ấy sớm đã đỏ ửng.
Josh nghe vậy mạnh mẽ cau mày.
“Bố, con đã có người trong lòng rồi.”
Josh lo lắng nói.
“Người trong lòng? Sao lại không thấy con đưa đến để bố xem xem, hay là người trong lòng này không thể lộ diện được?”
Trong lòng ông ta rõ như gương sáng, mặc dù không nhúng tay vào chuyện của bọn họ nhưng tất cả hành động của họ đều nắm rõ.
.Josh nghe vậy, sắc mặt liền nặng nề, còn muốn tiếp tục nói gì đó nhưng không ngờ rằng bàn tay lớn của K đã ấn trên vai của cậu.
Sau đó dùng ánh mắt ra hiệu, bây giờ không phải là lúc tích cực phản kháng .Josh chỉ có thể nghe lời và dừng lại “Cecilia đường đường là công chúa, trong lòng bác, có thể nhìn trúng con trai bác thì đó là may mắn của nó. Nếu như sau này .Josh không đối xử tốt với con, chỉ cần đến tìm bác, xem bác lột một lớp da của nó xuống!”
“Cảm ơn… cảm ơn bác trai”
Celicia vui vẻ nói.
Từ nhỏ cô ấy đã ngưỡng mộ anh .Josh, bây giờ cuối cùng cũng đạt được ước nguyện.
Cô ấy không quan tâm những tin đồn nhảm bên ngoài kia, tin răng mình sẽ không nhìn sai người, anh Josh là người đàn ông ngay thẳng nhất trên đời.
“Vậy có ai muốn lấy con gái thứ ba gia tộc Kettering của ta không?”
Antonio quét qua đám đông.
Không biết vì sao, Hứa Trúc Linh luôn cảm thấy lúc ông ta nhìn Cố Thành Trung có thâm ý riêng.
Mà Cố Thành Trung cũng nhìn qua đây, ánh mắt mang theo sự mong mỏi.
Biết rõ là anh sẽ không đứng lên, nhưng vẫn có chút mong chờ như cũ, không muốn từ bỏ.
Anh sao lại không hiểu, trên thế giới này, không có ai yêu anh hơn cô.
Thời gian im lặng mấy giây, cuối cùng.
Charles đứng dậy.
“Bác trai, vị trí vương phi của tôi vẫn còn trống, mẫu hậu vẫn luôn thúc giục tôi thành gia lập nghiệp, không biết bác trai có thể chấp nhận tôi hay không.”
Charles cười và nói, rất có dáng vẻ của một vị vua.
Mắt của anh ta dài và hẹp, bên trong đục ngầu không rõ, giống như đang tính toán gì đó.
Lucia nghe thấy vậy, bị dọa đến nỗi lập tức đứng dậy.
“Tôi không gả…”
“Cô ba uống say rồi, đưa xuống đi”
Antonio không vui nói, lập tức có người giúp việc tiến lên và áp giải Lucia đi.
Ở trước mặt mọi người mà từ chối Charles thì không phải chuyện nhỏ.
“Charles, con gái của tôi uống say rồi nên nói nhảm một chút, cậu không thể xem là thật.”
“Sẽ không đâu, mà trái lại tôi rất thích tính cách của Lucia, rất có… tính khiêu chiến”
Charles cười có chút kỳ lạ, nheo lại đôi mắt lạnh lùng hung ác nham hiểm, giống như chim ưng nhìn thấy con mồi ưa thích, giống như muốn từ từ trêu đùa.
Ba người đều được hoàng thất đính ước.
Hứa Trúc Linh nhìn Diên, lại nhìn Halley.
Nếu như Halley biết Diên là con trai…
Hình tượng quá đẹp, cô không dám nhìn!
Sao lại loạn như vậy?
“Em đang nghĩ gì vậy? Lông mày đều đã xoắn xuýt lại một chỗ rồi”
Cố Thành Trung gõ đầu cô và đặt một miếng bánh ngọt macha vào trong đĩa của cô.
“Không có gì, chỉ là cảm thấy người của hoàng gia xuất hiện dường như không có chuyện gì của người khác”
“Đây là mục đích của Antonio, mời những thanh niên trẻ đẹp này đến chẳng qua là làm giả dạng, chỉ là để chứng kiến mối quan hệ thông gia với hoàng thất mà thôi”
“Điều đó có nghĩa là gì?”
“Giường nhỏ của vua, há lại để người khác ngáy khò khò sao. Lời này đã từng nghe chưa?”
“Hình như từng nghe rồi”
“Gia tộc Kettering là vương tước tiếp diễn nhiều năm, là một mạch trong chỉ nhánh của hoàng thất, buôn bán hàng năm, giàu nhất nước. Hai thế lực lớn của London là Chính phủ hoàng gia và Gia tộc Kettering. Đôi bên ràng buộc với nhau, chỉ có thể quan hệ thông gia.
“Nhưng hoàng gia gần đây đã thiết lập lại, các nội các đại thần nhộn nhịp cấn thận lời nói, muốn làm suy yếu đi thế lực của Gia tộc Kettering, lợi dụng cuộc đấu đá nội bộ lần này”
“Tuổi của Antonio đã cao, đã không thể kiểm soát được .Josh và Lance, sợ rằng sau khi hai bên phân rõ thẳng thua, hoàng gia sẽ nhân cơ hội ngồi ngư ông đắc lợi. Vì vậy sắp xếp mối quan hệ thông gia này khiến tất cả mọi người chứng kiến. Đợi đến khi thật sự có ngày đó, hoàng gia nhúng tay, muốn nuốt gia tộc Kettering thì sẽ làm cho mọi người mắng nhiếc là bất nhân bất nghĩa”
“Điều mà quan trong nhất của hoàng gia là thể diện, không ai dám mạo hiểm, vì vậy Charles sẽ không lỗ mãng”
Hứa Trúc Linh nghe xong những điều này, đột nhiên cảm thấy chuyện của người có tiền đúng là quá phức tạp. Cái gì cũng phải tính toán, không thể cứ đơn giản mà sống được sao?”