Tất cả những chuyện lớn nhỏ đều được Cố Thành Trung giải thích rõ ràng rành mạch đến từng chỉ tiết nhỏ.
Trái tim mềm yếu của Hứa Trúc Linh rối tinh rối mù, cô không nghĩ được nhiều như vậy.
Hèn gì lúc vừa ra cửa nhìn thấy anh xách theo một cái bịch to cô còn buồn bực nghĩ anh định làm gì nữa đây, thì ra những thứ bên trong đều chuẩn bị cho cô.
Lại nhìn qua các cặp vợ chồng khác, mấy người vợ đều gửi đến cô ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ. Dù sao bọn họ cũng không có ai được được đối xử giống như cô hết.
“Anh chuẩn bị từ lúc nào vậy? Sao em không biết nhỉ?”
“Sáng nay lúc em còn đang ở trên giường ngủ.”
“Vậy anh không ăn sao?”
“Nhìn em ăn là đủ rồi, dù sao bây giờ em không phải chỉ ăn cho một người mà còn ăn cho cả con của anh nữa Hứa Trúc Linh nghe vậy cũng không khách sáo liền thảnh thơi nhâm nhỉ đồ ăn vặt vừa xem phim truyền hình.
Còn Cố Thành Trung đang làm gì?
Anh đang để ý đến số thứ tự hiện lên màn hình, sợ sẽ bị lỡ mất thứ tự.
“Bộ phim cung đấu này cũng được chiếu ở nước ngoài rồi à? Trời ơi, em phải xem mới được. Nghe nói là rất hot đó.”
“Xem phim thì được nhưng không được hâm mộ bất cứ ngôi sao nam nào”
Cố Thành Trung lập tức lên tiếng nhắc nhở, anh có thể rộng lượng với bất cứ ai nhưng chỉ có duy nhất với vợ của anh là phải tính toán chỉ li.
Anh muốn cô ngoài anh ra thì không được liếc mắt đến bất cứ một người đàn ông nào khác.
“Biết rồi, biết rồi. Em ngửi thấy mùi giấm chua rồi đó, anh có thể bớt bớt lại chút không. Em còn chưa xem nữa mà cảm giác như bình giấm chua đã bị lật úp rồi đó”
Hứa Trúc Linh không biết việc Cố Thành Trung cùng cô đi kiểm tra thai nhi, một sự việc nhỏ nhoi đó mà cũng biến thành chuyện động trời. Không bao lâu sau thì đã lên trang nhất của các tờ báo.
Khi họ từ bệnh viện trở về thì tin tức trên mạng đã được truyền đi rồi.
“Thái độ đúng mực của một người đàn ông”.
“Rốt cuộc vì điều gì mà tổng giám đốc sắt đá của tập đoàn Cố Linh lại trở nên dịu dàng mềm mỏng như vậy?”
“Tình yêu đáng kinh ngạc trong và ngoài nước.”
Hứa Trúc Linh đọc được những tin tức đó thì đau đầu bóp trán.
Truyền thông rất hay nói quá mọi chuyện lên, khen Cố Thành Trung tới mức lên trời xuống đất, trên đời này chỉ có một mà không có hai.
Ngược lại họ nhắc tới Trúc Linh rất ít, cực kỳ ít.
Thậm chí có rất nhiều hãng truyền thông còn muốn mời Cố Thành Trung đến để phỏng vấn độc quyền. Ngay cả phóng viên đạt huy chương vàng của hãng truyền thông nổi tiếng toàn cầu cũng chủ động mời anh để chuyển giao cành ô- liu là một biểu tượng cho sự hòa bình nữa.
Cố Thành Trung rất hài lòng khi thấy hiệu quả như vậy liền nói: “Trúc Linh, em có muốn cùng anh tham gia chương trình này không?”
“Chương trình gì? Không phải anh không thích đứng trước màn hình tỉ vi sao?” Hứa Trúc Linh nghỉ ngờ hỏi.
“Bởi vì em và vì con mà đột nhiên anh nghĩ lại. Anh muốn cho tập đoàn Cố Linh mới một ý tưởng. Ý tưởng này không chỉ cho một mình Cố Thành Trung mà anh muốn em và con đều tham dự trong đó”
“Thật ra chuyện cùng em đi đến bệnh viện lần này cũng đều năm trong sự kiểm soát của anh. Anh muốn thu hút giới truyền thông, muốn cùng em phỏng vấn độc quyền, muốn để cho cả thế giới biết đến tình yêu của chúng ta”
“Anh đã đầu tư vào một lô đá quý, chúng ta sẽ đặt tên cho nó nhưng anh vẫn chưa nghĩ ra được tên gì nữa. Để em đặt được không?”
“Cho nên tất cả mọi việc đều do anh bày mưu sắp đặt từ trước rồi phải không?”
“Yêu em là việc anh mà anh đã bày mưu tính kế từ lâu rồi”
Cố Thành Trung cất giọng nói vô cùng ấm áp.