Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 964





“Nếu tôi phạm pháp thì tự có chế tài luật pháp! Tại sao cô lại thể hiện thù hận cá nhân ở đây? Nói khó nghe là tôi cũng không có hại người nhà cô nên cô không có quyền lên án tôi!





Cô thể hiện thù hận cá nhân chỉ để chính mình được xả giận, vì sao tôi phải thừa nhận?”





“Hơn nữa cảnh sát chỉ kêu chúng tôi hợp tác phối hợp điều tra chứ không định tội, các người công khai tuyên bố chúng tôi là hung thủ giết người, là người giành đứa bé, các người dựa vào cái gì mà định tội cho tôi?”





“Đám người cầm micro chính là người làm truyền thông, đám người cầm điện thoại di động hay máy tính chính là anh hùng bàn phím sao? Các người có thể thay mặt luật pháp à?





Tôi và anh ấy quang minh lỗi lạc chưa từng làm chuyện gì, tại sao phải trả giá vì hành vi của các người?”





Mỗi một chữ cô nói ra đều khiến mọi người kinh sợ.





Chẳng ai nghĩ tới bên trong thân thể yếu đuối của Hứa Trúc Linh lại chứa đựng lực lượng lớn như vậy.





Cô không nghĩ tới vốn là buổi họp báo chiếu mạng lại bị âm thầm đưa lên màn hình led lớn nhất ở quảng trường.





Trên quảng trường vây đầy người, mỗi một người đều ngửa cổ nhìn Hứa Trúc Linh ứng đối buổi họp báo đó như thế nào.





ậy thì mời vợ tổng giám đốc cho chúng tôi một đáp án hài lòng đi!”





“Đúng, cho chúng tôi một đáp án hài lòng!”





“Cho các người một đáp án hài lòng? Tại sao? Sở dĩ tôi mở buổi họp báo một là vì giải thích nỗi oan của chồng tôi, hai là cảm ơn đa phần mọi người đã tin tưởng và ủng hộ chúng tôi!





Trước khi tôi làm sáng tỏ sự thật thì có chuyện tôi cần đưa ra ánh sáng. Tòa án, đồn cảnh sát không có cây búa thật, nói chồng tôi chính là hung thủ giết người, trước mắt vẫn đang điều tra tính xác thực của bản ghi âm kia. Cho nên tôi sẽ không đối xử hiên lành với người tung tin đồn ác ý trên web và người cố ý gây bạo động tại hiện trường, tất cả sẽ được xử lý theo luật! Đây chính là hậu quả của anh hùng bàn phím!”





“Được rồi, quay lại chuyện chính, tôi cho các người đáp án mà các người muốn”





€ô mở máy chiếu lên chiếu hai bức ảnh ghi chép mua sắm, một là khóa trường mệnh, một là vòng ngọc. Mặt khác còn có hợp đồng nhận nuôi của trại mồ côi.





“Mọi người có thể nhìn ngày tháng bên dưới, đầu tháng mười chồng tôi đến trại mồ côi nhận con nuôi, phía trên đây là ghi chép có chữ ký của trại mồ côi, người phụ trách đang trên đường tới, anh ấy sẽ phối hợp với cảnh sát để điều tra chứng minh đứa bé này thật sự là chúng tôi nhận nuôi từ Trại mồ côi.”





“Con tôi mới sinh ra đã chết non, chồng tôi sợ tôi quá đau lòng nên tự dệt ra một lời nói dối có thiện ý. Thử hỏi, một người có thể coi con người khác là con mình mà nuôi nấng thì sẽ làm chuyện như vậy sao? Có thể ở trong mắt các người chồng tôi không phải là một người hiền lành, nhưng anh ấy cũng khinh thường dùng thủ đoạn tỉ tiện và trăm lỗ hổng như thế”





“Tôi nuôi dưỡng đứa bé ba tháng rồi lên đường trở về nước lại gặp phải mẹ ruột nó ở sân bay. Tôi gặp riêng cô ấy mới biết được đứa bé này là con của cô ấy. Sau đó khi tôi về nước đã lập tức làm xét nghiệm ADN. Mọi người có thể nhìn thấy đây là ngày xét nghiệm của tôi vào hai tuần trước: “Nếu như chồng tôi thật sự muốn giết người diệt khẩu thì xử lý thần không biết quỷ không hay luôn ở nước ngoài không phải tốt hơn sao? Cần gì phải đưa về nước chọc người chú ý?”





“Tôi biết đứa bé này không phải của tôi, tôi không thể làm mẹ nó, cũng không thể ích kỷ tước đoạt quyền làm mẹ của người khác. Cho nên tôi đã chuẩn bị quà cho đứa bé và cô ấy.





Tôi sợ cho quá nhiều tiền mặt làm ảnh hưởng lòng tự ái của người ta, đồng thời sẽ có cảm giác như mua bán trẻ con nên tôi chọn tặng ngọc. Thử hỏi nếu chúng tôi thật sự muốn giữ đứa bé làm của riêng thì cần gì phải làm điều thừa thế?”





Cô mở camera công viên ra, mẹ đứa bé nói trăm ngàn lời cám ơn cô, tất cả mọi người đều có thể nhận ra.





“Sau đó, chính là hôm nay, khách sạn người mẹ đó ở xảy ra chuyện, đứa bé bị đưa đến tập đoàn, cảnh sát tìm được đoạn ghi âm có trong điện thoại.”





“Nếu chồng tôi thật sự muốn giết người thì sẽ không ngốc đến mức như thế. Kế tiếp chúng tôi sẽ dốc sức phối hợp cảnh sát phá án, chỉ mong bắt được hung thủ. Mặt khác, tôi muốn nói cho mọi người biết chúng tôi chưa bao giờ quảng cáo rùm beng mình là người tốt, chúng tôi chỉ đang làm chuyện mình muốn làm. Hiện giờ chỉ mới bại lộ một chút đã bị các người dùng kính lúp để soi, thậm chí còn nói những lời tàn ác. Chúng tôi là nhân vật của công chúng nhưng sẽ không sống như kiểu các người muốn”





“Chúng tôi là người bình thường, biết tức giận, biết phản kháng, cũng biết đánh người! Đừng làm người bỏ đá xuống giếng, ai biết các người có tự cầm đá đập chân mình không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK