Nói xong liền đẩy Hứa Trúc Linh ra rồi rời đi, cô có cản thế nào cũng không nổi.
Nhưng cô ngàn lần không ngờ tới, ông không len lén đánh ở nhà mà lại mang người đến nhà họ Quý.
Hứa Trúc Linh vội vã quay trở về, vừa đến liền thấy Cố Thành Trung đi theo sau đôi vợ chồng già, đầu cúi thấp xuống như thể đã phạm sai lầm.
Một người hơn ba mươi tuổi rồi, thời khắc này cũng chẳng còn cách nào khác.
“Đang làm cái gì vậy?”
Cô run rẩy hỏi.
“Chịu đòn nhận tội!” Ông lời lẽ đanh thép, mạnh mẽ đáp.
“Khá khen cho một cái chịu đòn nhận tội, tôi cũng muốn nghe xeml” Quý Thiên Kim không khách khí nói.
“Mặc dù vợ chồng chúng tôi bị hạ thuốc gây ảo giác, nhưng chúng tôi không cách nào biện minh cho tội ác của mình. Ba tháng qua, đã để cho Trúc Linh phải chịu quá nhiều uất ức, chúng tôi thân là bố mẹ, vậy mà lại ép người rời đi!”
“Ngoài ra, đứa con bất hiếu này của tôi cũng có tội!”
“Có tội gì?”
“Cả người nó toàn là tội lỗi! Đến vợ cũng giữ không nổi, còn cần nó làm gì nữa!” Cố Đình Sâm tức giận nói, cả đôi lông mày đã bạc trắng cũng run lên!
Gia quy của nhà họ Cố chính là lấy vợ theo vợ, vợ ở đâu thì chồng ở đó! Nó thì ngược lại, vợ cũng đánh mất, tôi còn cần đứa con này làm gì? Không cần nữa, vứt để đây! Bà xã, chúng ta về nhà!”
Cố Đình Sâm nói xong liền kéo tay phu nhân, đầu cũng chẳng thèm quay lấy một cái liền rời đi!
Chuyện này làm tất cả mọi người đều vô cùng ngạc nhiên!
Mọi người ai cũng trố mắt nghẹn họng, bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn, cả căn phòng đều rơi vào tĩnh lặng.
Mà Cố Thành Trung bình tĩnh nhất, lắng lặng di chuyển vị trí, đi tới đứng vững vàng sau lưng Hứa Trúc Linh, không hề có ý rời đi.
Bên tai cô truyền tới giọng nói khàn khàn trầm thấp.
“Em không chủ động tới tìm anh, vậy anh đành phải chủ động tới tìm em thôi. Dịch vụ giao hàng tận nhà của anh thế nào, có hài lòng không?”
Giao… giao hàng tận nhà?
Khi nghe những lời này cô suýt thì nuốt cả lưỡi của mình vào!
Cuối cùng Quý Mặc Nhiên phá vỡ sự yên tĩnh, yếu ớt chỉ về phía Cố Thành Trung, nhìn Quý Thiên Kim nói: “Hiện tại… là xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại nhiều thêm một người?”
Quý Thiên Kim cũng cảm thấy đau đầu, không ngờ rằng Cố Đình Sâm già từng này tuổi rồi mà vẫn không biết xấu hổ như vậy!
“Cậu mau cút về đi, nhà họ Quý không chào đón cậu!” Quý Thiên Kim day day trán nói.
ˆ “Cháu thành người vô gia cư rồi, bước ra khỏi căn phòng này cháu chỉ có thể ngủ trước cửa thôi.”
“Cậu bớt giả bộ đáng thương cho tôi, tôi cho răng cậu đã đủ không biết xấu hổ rồi, trâu già gặm cỏ non, không ngờ rằng bố cậu càng làm cho tôi thấy một giới hạn mới!”
“Em à, em quên rồi sao? Bố nó cũng là trâu già gặm cỏ non đấy thôi!” Quý Quốc Định ở bên cạnh tốt bụng nhắc nhở.
Cố Đình Sâm còn lớn tuổi hơn Uý Lam nhiều!
“Câm miệng!” Quý Thiên Kim trừng mắt hung hãn, sau đó bất mãn nhìn về Cố Thành Trung: “Việc xong rồi mới tới giải quyết, nếu sớm biết sẽ như vậy, lúc đầu sao còn làm? Mau ra ngoài!”
Quý Thiên Kim cũng không nhiều lời nữa, trực tiếp đuổi người.