Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1476


Ông Dương Cường đột nhiên không biết phải làm gì, không ngờ Cố Thành Trung lại chống lưng cho Châu Vũ.


Ông lập tức lau mồ hôi lạnh trên trán, sốt sắng nói: “Anh Trung, chúng tôi không ép buộc, là cô Châu Vũ tự nguyện. Cô ấy có tình cảm với Dương Việt, Dương Việt may mắn lọt vào mắt xanh của cô Vũ, cũng là phúc của nhà họ Dương chúng tôi.”


“Nếu tôi nhớ không lầm, cô Châu Vũ mới 18 tuổi, còn đang đi học, nếu như thế này không để ý gì đến nhà đàn ông, có chút không hợp lẽ?”


“Anh Trung, có phải chị Trúc Linh bảo anh nói vậy không? Tôi biết chị ấy lo lắng cho tôi, nhưng tất cả chuyện này đều là ý của tôi, không liên quan gì đến nhà họ Dương. Tôi cũng đã nói với bố mẹ tôi, họ tôn trọng lựa chọn của tôi. “


Tôi rất biết ơn việc anh đã đứng ra ra mặt cho tôi, nhưng… anh thực sự đã hiểu lầm, tôi… tôi cam tâm tình nguyện.


Châu Vũ vội vàng giải thích.


“Mấy người ra ngoài trước, tôi có chuyện muốn nói với cô ấy.”


Hắc Ảnh ra lệnh, rõ ràng là trên địa bàn của người khác, nhưng anh ta lại không lo ngại gì.


Ông Dương Cường không dám chống lại, chán nản bỏ đi.


Khương Anh Tùng cũng cảm thấy không hiểu ra làm sao, không giải thích được tình huống hiện tại.


Nhưng anh ta nhanh chóng thả lỏng, anh Trung chắc hẳn vì cô Trúc Linh, nên mới đặc biệt chú ý đến chuyện này.


“Anh Trung… anh muốn nói gì với tôi?”


“Em muốn chăm sóc cho Dương Việt bao lâu? Anh ta có thể 10 năm, 20 năm cũng không tỉnh lại, nhưng em còn trẻ, mới 18 tuổi, em định cứ như vậy ở bên anh ta?”


“Anh Trung, đây có phải là điều mà chị Trúc Linh nhờ anh hỏi không?”


Nghe vậy, Hắc Ảnh cau chặt mày.


Lần đầu tiên anh ta cảm thấy thân phận của Cố Thành Trung chẳng có tác dụng gì, khiến anh ta không có lí do gì mà đi hỏi có chút kỳ lạ.


Anh ta lạnh lùng gật đầu, đành phải đẩy lên người Hứa Trúc Linh.


Anh ta biết như vậy không thích hợp, ˆ nhưng anh ta không kìm được muốn hỏi rõ ràng.


Bởi vì … chính là anh đã cám dỗ cô, anh đã lừa dối quá nhiều phụ nữ, chưa từng có ai chân thành như vậy.


. Trong số những cô gái mà anh lừa dối, cô là người trẻ tuổi nhất và ngốc nghếch nhất!


Và anh ta không muốn thấy cô ngu ngốc như vậy.


Châu Vũ nhìn người đàn ông trên giường bệnh thật sâu nói: “Tôi biết chị Trúc Linh muốn nói gì, nhưng tôi quyết định đợi. Chị Trúc Linh sợ tôi cứ đợi mãi, nhưng tôi cũng nói với chú Cường rằng tôi sẽ dùng năm năm để đợi anh ấy, sau đó tôi sẽ đi tìm tình yêu tiếp theo. Anh ấy theo đuổi tôi chưa đây một tháng, tổng cộng 27 ngày, tôi trả lại anh ấy năm năm, hơn một nghìn ngày đêm, tôi nghĩ… như vậy đủ rồi. “


` “Tôi sẽ không làm bản thân thất vọng, hiện tại tôi… cũng không muốn làm anh ấy thất vọng. Hơn nữa tôi còn nợ anh ấy một câu, nợ anh ấy một câu em bằng lòng. Nếu như trước khi anh ấy xuất phát, tôi đồng ý ở cùng anh ấy,tôi nghĩ bản thân sẽ không cảm thấy hối hận.


“Anh Trung, anh thay tôi cảm ơn chị Trúc Linh, hãy nói những lời vừa rồi của tôi với chị ấy để chị ấy không phải lo lắng cho tôi, tôi biết bản thân đang làm gì. Hơn nữa, tôi tin rằng nếu lúc đầu anh Trung hôn mê không tỉnh, chị Trúc Linh cũng sẽ đợi anh. Còn trẻ không phải là lý do, càng không phải là cái cớ để trốn tránh tình cảm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK