Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1334


Trong nháy mắt không khí bỗng trở nên yên tĩnh, xuất hiện sự giằng co.


Gió lạnh theo cửa sổ thổi vào, làm cho góc áo của cô bay mái tóc còn bị rối loạn.


Giọng nói của Hứa Trúc Linh cũng một lần nữa vang lên.


“Diên, xin lỗi, không có nếu như”


Cô đau khổ nhắm mắt lại, trong nhất thời không dám nhìn khuôn mặt bi thương của cậu.


Diên cũng không nghĩ tới, cậu cho dù có cầu xin cô cũng vô dụng, cô vẫn nói ra những câu tàn nhãn đó.


Nắm đấm càng thêm siết chặt.


Các đốt ngón tay găm vào mu bàn tay trở nên trắng bệch, gân xanh nổi lên, một quyền này nếu như ném ra đoán chừng không ai ăn được sẽ tiêu.


“Hứa Trúc Linh, chuyện cũ không thể thay đổi, tương lai còn chưa biết được mọi chuyện đâu. Nếu Cố Thành Trung không cần em nữa, tôi không ngại vì em mà lùi về phía sau! Tôi cũng không ngại làm người thế thân người khác, tôi cũng ngại em so sánh giữa tôi và anh ta, tôi không ngại…”


“Tôi để ý!”


Lúc này Hứa Trúc Linh cắt đứt lời cậu ta nói.


“Diên, tôi để ý, tôi rất để ý!”


Giọng nói của cô nghẹn ngào, khóc nức nở.


Không chỉ có bản thân của cậu sắp suy sụp mà có cả bản thân cậu ta.


Tình yêu của cậu quá nặng, thật sự rất nặng ép cô tới sắp điên rồi.


Cô không thích những thứ giả định này!


“Nếu như Cố Thành Trung không quan tâm tôi, tôi cũng sẽ không ở đây cùng anh. Anh không phải là người thứ hai, anh rất ưu tú, chẳng qua là….. Tim của tôi không nằm tại chỗ của anh! Anh không cần so sánh với anh ấy, anh không có thua, anh ấy cũng không có thăng. Tại sao lại muốn dùng tình cảm của tôi để đi phân thắng thua! Cái này rõ ràng là chuyện của tôi, tại sao các người lại cạnh tranh với nhau? Đây là không công bằng với tôi!”


“Diên, tôi biết rõ anh yêu tôi, nhưng tôi không thể đáp lại được, cũng không dám nhận của anh bất cứ cái gì, nếu tôi lấy… Trong lòng sẽ cảm thấy rất xấu hổi”


“Vậy tôi, sẽ cố gắng làm cho em yêu tôi, như vậy em sẽ không cảm thấy áy náy mà là chuyện bình thường nhận được.”


“Diên, rốt cuộc anh muốn tôi nói bao nhiêu lần thì anh mới nghe lọt?”


“Em không cần nói nhiều, tôi tin những điều mình làm! Quà này đã tặng ra ngoài thì không có đạo lý trả về được. Hai ngày này em ở chỗ này mà nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm em” Cậu ta nói xong vội vàng quay người rời đi.


“Anh…..Anh muốn đi đâu? Tôi không muốn ở lại nơi này…”


“Chẳng lẽ em muốn tôi ở bên cạnh em? Tôi càng nguy hiểm hơml”


Diên đưa lưng về cô, nói ra từng chữ một về phía cô.


“lốP “Hứa Trúc Linh, cậu ta nặng nề thở ra một hơi, lớn tiếng nói: “tôi thật sự điên rồi, tôi rõ ràng có vô số cơ hội có thể có được em, nhưng tôi lại sợ làm em tổn thương. Tôi có thể bất chấp tất cả để có được em, nhưng lại từ từ lấy được trái tỉm em, thậm chí có thể giữ em ở bên cạnh tôi cả đời. Tôi có rất nhiều thời gian để có thể cảm hóa được em, thế nhưng chính là tôi không muốn làm em tổn thương.”


“Tôi đối với em là một lòng một dạ, vậy mà em đối với tôi…..Lại tàn nhân như vậy. Có phải em cảm thấy trái tim của tôi chính là làm bằng thép, sẽ không biết đau đớn sẽ không thể bị thương và cũng có thể không chết!”


Cuối cùng cậu ta cũng có thể đem những thứ chôn giấu sâu trong lòng mà nói ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK