Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1455


Anh không phải là không yêu cô, mà bởi vì quá yêu cô cho nên mới không có cách nào để cô gặp nguy hiểm.


Cô có thể làm gì bây giờ?


Ngoại trừ thương anh, cô không biết mình có thể làm gì nữa.


Cô rón rén bước xuống giường, phát hiện quần áo đã bị xé rách tan tành.


.. Cô nhịn không được mà khẽ thở dài, trong lòng đầy oán trách người đàn ông này.


“Anh là chó săn sao? Xé nát quần áo em như vậy, sao em có thể đi ra ngoài gặp người khác được đây?”


Nhân lúc anh ngủ say, cô nhịn không được mà trút giận nỗi lòng mình, không khách khí giơ tay nhéo mặt anh.


Không ngờ người đàn ông lại đột nhiên ra tay, nắm lấy ngón tay cô, khiến cô hoảng sợ, còn tưởng rằng anh tỉnh lại, tính sổ với cô.


Cô sợ tới mức không dám thở mạnh, nghe được anh nặng nề nói.


“Trúc Linh, nguy hiểm, tránh ở phía sau anhl”


“Anh sẽ bảo vệ em, không để em xảy ra chuyện gì, cho dù có kẻ nào muốn động vào em cũng phải bước qua xác của anh mới được.”


Hứa Trúc Linh nghe được lời này, trái tim như bị gai đâm thật mạnh, đơn đớn tới thở dốc.


Hốc mắt cô lại lần nữa ướt nhòe, cô vội vàng lau khóe mắt.


. Cô tránh tay ra, đắp chăn lại cho anh.


Cô nhịn không được mà khom lưng, nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh.


Vốn dĩ cô định nói gì đó nhưng lại không nói ra được lời nào.


Khó có thể đáp lại được…


Tình cảm của Cố Thành Trung quá sâu nặng, những gì có thể cho cô đều cho nhưng vấn không thể nào bằng anh được.


Tình yêu mà anh cho cô vượt qua cả sống chết.


Cô cũng muốn như vậy nhưng Cố Thành Trung không cho cô làm vậy.


. Cô mặc áo sơ mi của anh rồi lại khoác thêm áo vest, ăn mặc chẳng ra làm sao đi ra ngoài cửa.


Đeo một chiếc kính râm to đùng, lái Xe trở về.


Không lâu sau Cố Thành Trung tỉnh lại, khi anh xoay người muốn ôm lấy Hứa Trúc Linh thì lại phát hiện ra bên cạnh rồng tuếch.


Chớp mắt tâm trạng anh chợt trở nên luống cuống, đột nhiên như từ trong mơ bừng tỉnh.


Bên trong phòng trống rỗng, không còn bóng dáng của cô gái nhỏ nữa.


Anh đứng dậy xuống giường, đầu óc choáng váng, vội vàng mở ngăn kéo lấy thuốc uống.


Anh nhìn cảnh tượng hồn độn trên mặt đất, nghĩ đến cảnh điên cuồng hôm qua, khóe miệng lại không nhịn được mà cong lên một nụ cười thư thái.


Cơ thể rất đau nhưng có lẽ đã đỡ hơn rất nhiều, bởi vì cô rất ngọt.


Cố Thành Trung gọi Khương Anh Tùng tới, hỏi xem tiếp theo công ty có chuyện gì cần xử lý.


Khương Anh Tùng nhìn sắc mặt anh, trợn mắt há mồm, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.


“Làm sao vậy?”


“Tổng giám đốc… mặt anh…”


Trên mặt anh vẫn còn lưu lại dấu vết ˆ hai bàn tay, hai ngày rồi vẫn không thể tiêu tan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK