Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1423


“Phải, em nhớ anh rồi, gấp không chờ nỗi mà muốn đến gặp anh, muốn ôm anh hôn anh, kề tai anh nói rõ từng câu rất yêu anh.”


Cô không chỉ nói vậy mà còn làm đúng như vậy.


Cô nhón mũi chân nhiệt tình ôm lấy anh, hôn lên môi anh.


Tuy chỉ là một nụ hôn phớt nhẹ qua nhưng đối với Cố Thành Trung mà nói thế là đủ rồi.


Sau đó, đôi môi hồng phấn kia của cô liền kề bên tai anh nói nhỏ.


“Cố Thành Trung…em rất yêu anh.”


“Anh cũng yêu em.”


Anh nhiệt tình đáp lại cô, vòng lấy thân hình cô, ôm chặt cô vào lòng mình.


Cố Thành Trung tham lam hít lấy hơi thở trên người cô, cứ như người nghiện ma túy được hít thuốc, đã sớm không còn muốn cai nữa.


Hứa Trúc Linh cảm nhận được tình yêu của anh, trong lòng cô cũng dạt dào ấm áp.


“Vậy bây giờ em đói rồi, có phải anh nên ngoan ngoãấn ăn cơm với em không?”


“Được được được!”


“Vậy hoạt động lát nữa không đi à?”


“Không đi nữa, chiều nay anh không đi đâu cả, chỉ ở đây với em thôi!”


. Cố Thành Trung lập tức gọi điện thoại cho Khương Anh Tùng bảo anh ta đẩy lùi hết tất cả lịch trình phía sau của mình, sau đó sắp xếp đầu bếp làm đồ ăn trưa.


Những món ăn anh gọi đều là món Hứa Trúc Linh thích ăn!


“Anh không có món gì thích ăn sao?


Sao gọi toàn món em thích không vậy!”


“Anh ăn cơm không kén ăn không kiêng ky gì, cũng không cực kỳ thích món gì, đồ ăn đối với anh mà nói chỉ là để lấp đầy bụng để anh có sức tiếp tục làm việc thôi. Nhưng sau khi ở cùng em thì những món em thích chính là món anh thích. Món em không thích thì chính là món anh ghét. Lâu dần anh có thích hay không không quan trọng, em thích là được rồi.”


Hứa Trúc Linh nghe thấy cái lý luận loạn tâm phào này của anh liền không cách nào phản bác được.


Toàn bộ đều là đạo lý lệch lạc, nhưng lại bị anh nói đến mức hùng hồn chính đáng.


Cô bất lực phất tay, nói: “Được thôi, cứ vậy đi, anh chịu ăn cơm là được. Dạ dày anh vốn đã không tốt, còn ăn bữa bỏ bữa, nếu anh…nếu anh có chuyện gì thì anh muốn em ở góa tự mình nuôi con sao?”


“Em nói cho anh biết, em không chịu sống cô đơn đâu, em chắc chắn sẽ tái giát”


“Em dám!” Cố Thành Trung lập tức sốt ruột.


Hứa Trúc Linh chống hai tay lên eo, ác độc trừng một cái, nói: “Anh dám chết thì em dám tái giá. Chẳng qua…nếu anh thật sự dám xảy ra chuyện như bị bệnh hay tai nạn gì đó thì em cũng sẽ bỏ mặc anh không quan tâm! Em mới không thèm sống với một tên sống dở chết dở đâu!”


“Được được được, vì em và con, anh nhất định sẽ chăm sóc mình thật tốt.


Anh sẽ không gục xuống, anh sẽ mãi mãi bảo vệ em.


Rất nhanh Khương Anh Tùng đã đẩy xe thức ăn đi lên.


Vốn dĩ Hứa Trúc Linh không đói bụng, nhưng thấy trước mặt toàn là những món ăn thường ngày mình thích nhất, nên không nhịn được mà gắp liên TỤC.


Thấy cô ăn được, Cố Thành Trung cũng ăn nhiều theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK