Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1400


Độc trong người phu nhân vấn chưa được loại trừ hết, có khi rất tỉnh táo, có khi tinh thần lại thất thường.


Hiện tại bà ấy rõ ràng đang tỉnh táo, ánh mắt bà tràn ngập áy náy nhìn vào Hứa Trúc Linh “Con dâu…” Bà lẩm bẩm.


Hứa Trúc Linh cười, nhàn nhạt đáp: “Phu nhân, cháu với Cố Thành Trung đã ly hôn rồi, giờ cháu không phải người nhà họ cố nữa. Hôm nay hai vị đến đây muốn ăn gì ạ, cháu nhất định đáp ứng.”


“Hứa Trúc Linh, chúng tôi biết cháu có oán hận, cháu có thể hận chúng tôi, nhưng Gố Thành Trung vô tội. Nửa tháng qua là khoảng thời gian rất tồi tệ đối với nó. Nó mỗi ngày đều không ngủ đủ năm tiếng, cũng không ăn cơm đúng bữa, bây giờ bị bệnh về dạ dày rồi!” Cố Đình Sâm áy náy nói.


Nghe xong những lời này trái tim Hứa Trúc Linh bỗng thắt lại.


Rõ ràng đã biết rồi vậy mà nghe lại lần nữa vẫn cứ đau lòng.


“Hai vị, muốn ăn gì ạ. Nếu hai vị cứ nói những lời không liên quan như vậy thì tôi xin phép vào phòng bếp. Hai vị nghĩ xong rồi liên nói cho phục vụ, được không ạ?”


Cô buộc cho lòng mình trở nên tàn nhãn.


Không thể dễ dàng thỏa hiệp được, cô rời khỏi nhà họ Gố là để đòi lại công đạo.


“Con dâu…” Phu nhân thấy cô rời đi, lập tức cuống lên, vốn định nói gì đó liền bị Cố Đình Sâm ngăn lại.


“Được! Tôi quay về sẽ đánh gãy chân tên tiểu tử này!”


“Ông đánh chân con trai làm gì!”


Phu nhân vội nói.


“Cần cái chân chó của nó làm gì?”


Cố Đình Sâm tức giận bừng bừng nói: “Con dâu cũng không giữ được, con trai cũng không cần nữa! Chuyện thừa kế của nhà chúng ta cũng không cần đến nó nữa, không phải đã có Cố Gố tiếp quản gia nghiệp rồi sao? Cố Hy cũng được! Dù sao đã có người tiếp quản đời thứ ba rồi còn cần cái thứ rác rưởi này làm cái gì nữa?”


“Năm nay đã 32 tuổi rồi! Chuyện li hồn lại còn lên cả hotsearch, thể diện nhà họ Cố đều bị mất sạch cả rồi! Trúc Linh, nếu như cháu là vì chúng tôi, vậy thì đôi vợ chồng già chúng tôi sẽ nhận sai với cháu, quả thực là bị người hạ thuốc gây ảo giác, đầu óc không tỉnh táo. Tôi không chỉ nhận tội với cháu, mà còn đi nhà họ Quý nhận tội, tôi xin lỗi nhà thông gia.”


“Nhưng thằng con này cũng cho cháu nhiều uất ức, chúng tôi thành thật nhận sai, nó cũng không tránh khỏi bị trừng phạt! Về nhà sẽ xử lý theo gia quy, đánh gãy chân chó của nó. Đến cả con dâu của mình cũng giữ không nổi, làm sao có thể giữ được mạng của chính mình?”


“..” Phu nhân nghe xong liên sững sờ, giọng trầm xuống vài giây mới phản ứng kịp, lập tức phụ họa nói: “Đúng! Cần phải đánh gấy cái chân chó. Một người đàn ông đến con dâu cũng giữ không nổi, sao có thể giữ được mạng của mình? Sau khi quay về, cái chân chó của ông cũng đừng giữ nữa, đánh gấy hết đi!”


Cố Đình Sâm nghe xong tim bỗng rưn lên, nhưng nghĩ đến chuyện luyến tiếc trẻ con thì không bắt được sói * ông đành cắn răng gật đầu.


*Ý chỉ muốn đạt được mục đích thì phải chịu trả một cái giá tương đương.


Vẻ mặt hai người ban đầu đầy vẻ áy náy, lúc này chuyển sang hung tợn, muốn quay về đánh gấy chân của Cố Thành Trung.


Hứa Trúc Linh bỗng chốc hoảng sợ, lập tức ngăn cản: “Nghiêm trọng rồi nghiêm trọng rồi, chỉ là ly hôn thôi mài”


“Người đàn ông kết hôn lần hai thà chết đi còn hơn! Thật mất mặt!” Cố Đình Sâm tức giận bừng bừng đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK