Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1354


Cô đứng im tại chỗ.


“Rốt cuộc… rốt cuộc có chuyện gì, tại sao anh không cho em tiến lại gần?”


“Anh sợ sẽ làm tổn thương em, thuốc gây ảo giác của Tạ Quế Anh quá mạnh. Cô ta muốn anh sinh ảo giác, nghĩ rằng bản thân anh đã yêu cô ta sâu đậm, anh… tâm trạng của anh rất không ổn định, một khi chuyện nặng nề như vậy xảy ra, anh rất khó kiểm soát tình hình bằng lý trí của mình, rất dễ dàng bị lôi kéo bởi tác dụng của thuốc.”


“Anh sợ…. anh sợ sẽ không khống chế nổi, đem tất cả những cảm xúc tiêu cực bộc phát hết lên trên người em.


Anh… anh không thể làm tổn thương em… mẹ cũng là do Tạ Quế Anh, mới đi tìm em, chuyện này anh không có cách nào đứng về phía em, cũng không có cách nào bào chữa cho mẹ…”


“Anh… anh có phải rất vô dụng không?”


Anh quay lưng về phía cô, giọng điệu gấp gáp, cố hết sức nhãn nhịn.


Hứa Trúc Linh nghe xong những lời này, trái tim cô đau đớn dữ dội.


Phu nhân không phải là do mình đẩy, nhưng sự thật lại do cô.


Mà phu nhân tới tìm cô gây phiền phức, đánh cô, làm nhục cô, cũng là sự thật.


Anh không có cách hoàn toàn đứng về phía cô, cũng không có cách đứng vê phía mẹ anh.


Anh ấy muốn lấy lại công bằng, cũng giống như bị kẹp giữa hai lớp bánh quy vậy, cả hai bên đều khó xử.


Bắt buộc phải làm tổn thương một người, đối với anh mà nói việc lựa chọn ai cũng đều là tàn nhãn nhất với anh.


Nước mắt cô rơi như mưa, lặng lẽ rơi xuống.


Anh ở ngay trước mặt, rõ ràng chỉ cách có mấy bước nhưng bản thân lại không thể tiến lại gần!


Không, cô không sợ bị tổn thương.


Chỉ sợ…


Lúc anh đau buồn, lúc anh cần cô nhất cô lại không thể tiến lên ôm lấy anh~


Hứa Trúc Linh tiến lên phía trước.


“Dừng lại!”


Cố Thành Trung không hề quay người lại, nhưng dùng giọng nói trầm thấp giận dữ cảnh cáo cô.


Hứa Trúc Linh không hề dừng lại, thậm chí cô còn không cảm thấy sợ hãi chút nào.


Cô bước tiến về phía trước, anh muốn lùi về sau tránh né, nhưng cô nhanh hơn một bước chạy vội qua đó, từ phía đằng sau ôm chặt lấy anh.


Bàn tay to lớn của anh nắm lấy đôi tay nhỏ bé của cô, trực tiếp đem đẩy cơ thể cô kéo lại, cô ngã lên phía trên bức tường râầm một cái.


Cơ thể cô bị ngã đến mức đau nhức, nhưng ngay đến cả một tiếng kêu đau cũng không thấy cô nói ra, mà cô vẫn ôm chặt lấy anh.


Những lúc tâm tình anh không tốt, tâm trạng cục căn khó chịu, cô liền kiêng chân lên, dùng hai tay bám chặt lất cổ của anh, gửi đến cho anh một nụ hôn.


Đôi môi của cô ấm áp, còn đôi môi mỏng của anh thật sự lạnh lếo.


Cô không màng đến mọi thứ xung quanh mà hôn anh, không quan tâm đến chuyện mình bị ép trên tường, xương bả vai bị ép đến mức đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK