Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1311


“Tạ Quế Anh sẽ không bỏ qua cho Hứa Trúc Linh, nếu như cô ấy không rời đi thì cậu nghĩ Tạ Quế Anh sẽ không ra tay với cô ấy sao?”


“Nếu tính như vậy thì tội của tôi càng lớn. Tất cả là vì tôi, tại sao lại để cho cô ấy nhận lấy tất cả. Sau khi chuyện này kết thúc, xử lý xong Tạ Quế Anh, tôi sẽ đến nhà cô ấy xin tha thứ, tôi nhất định sẽ mang cô ấy trở về nhà, ngôi nhà của riêng hai chúng tôi.”


Cố Thành Trung nói từng chữ một, trong đôi mắt toàn bộ là sự kiên định.


Nguyên Doanh nhìn thấy vậy, trong lòng nặng trĩu.


Anh đau lòng cho Hứa Trúc Linh, vậy thì ai đau lòng cho anh.


Từ đầu đến cuối đều làm người xấu, còn biến mình thành như vậy, chỉ sợ mình làm điều gì có lỗi với Hứa Trúc Linh.


Vì bảo vệ cho cô được an toàn mà anh lại đáp ứng yêu cầu của tình địch, dâng cơ hội cho người ta.


Lòng của anh đã sớm biến thành tổ ong, nhưng vẫn muốn cẩn thận bảo vệ trái tim của Hứa Trúc Linh.


Cô đau.


Anh còn đau hơn.


Mà trong ban đêm, khi đau đớn thì anh âm thầm chịu đựng, giống như con sư tử mạnh mẽ bị thương, tự mình liếm láp vết thương mà không để ai biết.


Dù bây giờ đang cùng anh ta nói chuyện trong bộ dáng bình tĩnh và thoải mái. Vị đắng trong đó, chưa có ai nếm thử, chỉ duy nhất có Cố Thành Trung vân nếm trải như trước.


Anh ta mở miệng, định nói gì đó nhưng lời vừa đến miệng thì một chữ cũng không nói ra.


Cuối cùng, anh ta nhẹ nhàng lắc đầu, không nói nhiều liền rời đi.


Đột nhiên anh ta bị gọi lại; “Chỗ thuốc kia tôi đã uống hết rồi!”


“Cậu không thể uống nữa!”


“Còn có mười ngày nữa là thành công rồi, tôi sẽ không chết, tôi còn muốn hạnh phúc với Trúc Linh thật lâu.”


“Uống nhiều thuốc này làm tổn thương đến nguyên khí, rất khó chữa trị.


Nếu cậu không sợ phải chết trẻ thì cứ uống thêm đi?”


“Người xấu thường sống lâu mà, tôi nghĩ mình có thể sống rất lâu đấy. Tôi sẽ yêu quý sức khỏe của bản thân, sống thật tốt.”


“Cậu, cậu thật là hết thuốc chữa mài”


Nguyên Doanh tức giận nói, nhưng vấn để lại hai lọ thuốc cho anh.


“Không được uống nhiều, nếu không †ôi cũng không cứu được cậu đâu!”


Anh ta trịnh trọng nói, nghe như một phán quyết của Diêm Vương.


Cố Thành Trung cầm lấy thuốc, chuẩn bị lấy nước để uống, nghe anh ta nói vậy, ngón tay anh có chút cứng ngắc.


Nhưng mà như vậy cũng chỉ có một chút, sau đó anh lại ngửa đầu nuốt thuốc vào.


Người ta đều nói, kẻ xấu thường sống lâu, mà anh cũng không phải người tốt.


Anh đứng trên đỉnh ngành kinh doanh, không biết bao nhiêu gia đình vì anh cửa nát nhà tan.


Cũng có rất nhiều người đã tự sát vì điều này.


Trong những năm qua, anh thừa nhận rằng tay anh đã dính không ít máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK