“Thứ gì ạ?”
. “Đây là két an toàn của dượng ở Ngân hàng Trung Thụy. Đây là dấu vân tay và công việc cá nhân của dượng, đến lúc đó sẽ có người liên hệ với cháu.
Hiện tại dượng không có đủ nhân lực và dượng cần sự giúp đỡ của cháu.”
“Là thứ gì mà quan trọng như vậy?”
Hứa Trúc Linh ý thức được sự việc nghiêm trọng, hơn nữa khi Tần Nhâm Thành nói chuyện vấn luôn nhìn ra cửa, dường như đang sợ có người đột nhiên xông vào.
Thần kinh ông ta căng thẳng, vẻ mặt có chút đáng sợ.
“Cháu cứ nhờ Cố Thành Trung mở ra, cậu ta đương nhiên sẽ hiểu được.”
Tân Nhâm Thành không nói rõ ra hết, để Hứa Trúc Linh biết quá nhiều cũng không có ích lợi gì mà chỉ gây hại cho cô.
Ông ta không thể tự mình lấy được, nơi ở của ông ta đã bị theo dõi từ lâu, và bất kỳ hành động hấp tấp nào cũng sẽ lộ ra nơi cất giấu của chiếc mặt nạ.
Ông ta không giống Đồ Lan, Đồ Lan chỉ đặt ở một nơi, nhưng ông ta lại phân ra ở những nơi khác nhau.
ˆ Dù ông ta mất một nơi thì ông ta vẫn có thể giữ được những người khác.
Nhiều chiếc mặt nạ của ông ta là các quan chức cấp cao của chính phủ và các ông trùm kinh doanh. Hơn nữa khi học được kỹ năng này thì phải giao ước sinh tử và không thể vi phạm quy tắc, không thể thay thế một người quá ba tháng, nếu như vượt quá thì cho dù người cùng ngành không giải quyết ông †a thì ông trời cũng sẽ trừng phạt ông ta.
Vì đây là mượn mạng sống!
Mượn cuộc sống của người khác để tiếp tục cuộc sống của chính mình! Nếu phạm vào quy luật của trời đất thì sẽ bị trời xử tội.
Hơn nữa sau khi một người đã sử dụng nó thì mặt nạ da người phải được tiêu hủy một cách nhanh chóng và không được phép sử dụng lại vào lần sau, đây là quy tắc tối thiểu.
Trong tay ông ta có tổng cộng năm chiếc mặt nạ, và cả năm người này đều được kết nối với những chiếc mặt nạ.
Nền tảng danh tính, thói quen cá nhân, sở thích, v.v.
Nhưng có một người thì không, và đó là … mặt nạ của Cố Thành Trung.
Chiếc mặt nạ của Cố Thành Trung được làm từ hai năm trước, lúc trước anh luôn ẩn sau hậu trường, không ai biết được dung mạo thật của anh, hơn nữa lúc đó một nửa khuôn mặt anh vẫn bị biến dạng.
Ngay khi bộ mặt thật của Cố Thành Trung xuất hiện thì ông ta đã làm ra mặt nạ của Cố Thành Trung, nhưng ông ta không thể điều tra được cảm xúc vui buồn hay hờn giận của anh, điều này cho thấy sự khôn ngoan của Cố Thành Trung sâu sắc như thế nào.
Biệt danh của ông ta là Ảnh Họa Bì, nhưng Cố Thành Trung lại không có bóng người, bởi vì bản thân anh sống trong bóng tối!
Bây giờ nhìn lại thì đối phương tiến công quá mạnh mẽ, mục đích rõ ràng là nhằm vào tập đoàn Cố Linh, thậm chí có thể liên lụy đến nhà họ Quý.
Bây giờ quan trọng nhất là bảo vệ mặt nạ da người của Cố Thành Trung, miễn cho bị Hắc Ảnh cầm đi làm bậy.
Hứa Trúc Linh thấy ông nghiêm trọng như thế thì cũng ý thức được chuyện này không nhỏ, ra sức gật đầu.
“Cháu sẽ bảo vệ nó thật cẩn thận ạ!”
“Nhớ kỹ, không được đưa cho bất cứ ai ngoài Cố Thành Trung!”
Hứa Trúc Linh gật đầu đảm bảo, chỉ thiếu mỗi thề độc!